Cố Sanh xem những bình luận này, trong mắt không một chút gợn sóng. Chỉ là đột nhiên tắt điện thoại, lướt qua trong đầu những lời chửi bới đó, rồi nhíu mày, vẻ không mấy vui.
Lời chửi này cũng quá khó nghe rồi.
Cô định gọi điện thoại, hỏi Phó Cảnh xem có phải chuyện mà anh nói hôm đó là chuyện này không. Nhưng điện thoại vừa mở khóa, hiện ra chính là giao diện Weibo lúc nãy, sau đó toàn bộ màn hình phía trên đều chuyển thành màu trắng.
Trên điện thoại di động chỉ còn lại một dòng chữ lặp đi lặp lại, hiển thị —— Bài Weibo này đã bị xóa.
Cố Sanh: "... ? ? ?"
——————
Cố Sanh nắm chặt điện thoại, trăm mối vẫn không có lời giải. Gọi điện thoại hỏi mấy người, lại phát hiện họ một chút cũng không biết chuyện này.
Nhất là Tề Thịnh, lúc nghe được tin này, giọng điệu cũng lạnh đi nửa phần: "Có người sắp đặt cô như vậy sao?"
Cố Sanh nghe xong liền biết chuyện này hơn phân nửa không phải do anh xử lý, bởi vì anh một chút cũng không biết. Nhưng trước đó cô đã gọi điện cho Vương Gia và những người khác, họ cũng đều nói còn chưa rõ chuyện này.
Người duy nhất hiểu rõ tình hình chính là Phó Cảnh, nhưng lúc trước anh ta đã muốn giúp Cố Sanh, tiền cũng đã chuẩn bị sẵn, nhưng phía Weibo lại không giải quyết được, dường như có người lợi hại hơn đứng sau theo dõi, không cho gỡ bài.
Cố Sanh nghĩ đến những điều này, nhất thời không đáp lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-140.html.]
Trong điện thoại vang lên tiếng nghi vấn: "Cố Sanh?"
Cố Sanh kịp phản ứng, đáp: "Ừm, không có gì. Đã bị gỡ rồi, chỉ là không biết rốt cuộc là ai đã gỡ."
"Vậy thì tốt rồi. Chuyện này cô không cần lo lắng, tôi sẽ nghĩ cách tìm ra."
Cố Sanh đương nhiên không lo lắng, cô chỉ hơi kỳ quái mà thôi. Lúc này lên tiếng, đang định cúp điện thoại thì chợt nghe đầu dây bên kia có người nói: "Tề đại sư, cái đó, theo ngài xem, bên tôi rốt cuộc là xảy ra vấn đề gì vậy?"
Cố Sanh đột nhiên nhíu mày, giọng nói của người này có chút quen tai.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Mà ở một phòng riêng khác cách xa Kinh Đô, Tề Thịnh vốn đang nghe điện thoại, vẻ mặt từ từ thả lỏng xuống, thì ngay khoảnh khắc người đó mở miệng, lại lần nữa cứng đờ.
Anh đưa hai ngón tay thon dài lên, làm động tác im lặng, sau đó đứng dậy, đi đến bên cửa sổ nghe điện thoại, liền nghe Cố Sanh nói: "Bên đó vấn đề nghiêm trọng không?"
Tề Thịnh há miệng, vốn định nói không nghiêm trọng, nhưng lời đến khóe miệng lại đột nhiên đổi ý.
Anh không nặng không nhẹ "Ừm" một tiếng, vừa không nói là nghiêm trọng, cũng không nói là không nghiêm trọng, chỉ có giọng điệu là chắc chắn. Cố Sanh nghe xong, cũng tỏ ra vui vẻ.
"Vậy anh gửi địa chỉ cho tôi, tôi qua đó xem một chút nhé?"
Tề Thịnh nhanh chóng gửi địa chỉ qua. Ngay khoảnh khắc màn hình hiển thị gửi thành công, anh cũng không nhịn được nữa, trên mặt lộ ra chút ý cười.
Ông chủ La đứng một bên thấy anh mặt mày đưa đám đi đến bên cửa sổ, nói chưa được hai câu, sắc mặt bỗng nhiên dịu xuống, phảng phất như trời đang u ám bỗng hửng nắng. Cúp điện thoại xong, còn cố ý chỉnh trang lại phục trang của mình, vuốt thẳng những nếp gấp vốn dĩ không hề có trên bộ vest.
Ông chủ La: "..."