Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cô Nàng Huyền Học - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-06-13 04:20:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Sanh khóe miệng khẽ nở nụ cười tà ác. Điện thoại trong tay chợt rung lên.

Là Triệu Vũ gọi.

Cố Sanh nhướng mày, Triệu Vũ không phải vừa mới đi sao, lại có chuyện gì tìm mình nữa?

Thầm nghĩ trong lòng, ngón tay nhẹ nhàng nhấn một cái, liền nhận điện thoại.

Giọng Triệu Vũ ở đầu dây bên kia run rẩy: "Cố đại sư, không hay rồi, La Tường hình như bị trúng tà rồi."

Nghe thấy tên La Tường, Cố Sanh đầu tiên cảm thấy hơi quen tai, sau đó mới nhớ ra đã gặp ở khách sạn lúc trước, người đó đối với cô rất không khách khí. Chiều hôm nay, Triệu Vũ chẳng phải còn nghe điện thoại, nói cậu ta nhảy lầu rồi sao?

Cố Sanh cảm thấy kỳ quái, liền trực tiếp hỏi: "Cậu ta không phải nhảy lầu rồi sao?"

"Cậu ấy đúng là nhảy lầu, nhưng không chết. Hơn nữa bây giờ, cả người cậu ấy đều trở nên rất kỳ quái, cậu ấy vừa rồi còn định bóp cổ tôi!"

Lúc trước ở khách sạn, tuy La Tường có nhiều ý kiến với Cố Sanh, nhiều lần khiêu khích, nhưng nói cho cùng vẫn là vì sợ Triệu Vũ bị lừa.

Nhìn từ điểm này, tình cảm của hai người họ chắc hẳn rất tốt. Mà việc La Tường muốn bóp cổ Triệu Vũ lại càng không thể nào.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Cố Sanh nhớ lại chuyện Triệu Vũ nói La Tường nhảy lầu lúc trước. Khi đó cậu ta còn nói La Tường c.h.ế.t rồi, suýt chút nữa thì khóc, kết quả chỉ trong chớp mắt lại nói cậu ta nhảy lầu nhưng không chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-144.html.]

Xem ra như vậy, La Tường dường như thật sự đã xảy ra chút vấn đề.

Cố Sanh hiện đang ở Kinh Đô, còn nhóm Triệu Vũ lại ở tận Lâm Thị, cho nên dù thật sự có chuyện gì xảy ra, cô cũng không thể nào trực tiếp chạy đến đó được.

Cố Sanh nghĩ nghĩ: "Bây giờ cậu còn ở cùng cậu ta không?"

"Không có. Vừa rồi lúc đầu cậu ấy nằm trên ghế sô pha, tôi ngồi bên cạnh xem TV. Ai ngờ cậu ấy đột nhiên ngồi dậy, liền vươn tay bóp cổ tôi, còn cười một cách âm hiểm. Lúc đó tôi sắp bị bóp đến ngất đi, may mà cha mẹ cậu ấy giữ chặt cậu ấy lại tôi mới có cơ hội chạy thoát. Hiện tại thì tôi không dám đến nhà họ nữa rồi."

Triệu Vũ kể lại sự việc một cách đơn giản, rồi nói thêm: "Nhưng lúc đó cậu ấy cười thật sự rất đáng sợ. Trước kia cậu ấy chưa bao giờ cười như vậy. Ngay khoảnh khắc đó, tôi suýt chút nữa đã cảm thấy cậu ấy không phải La Tường, mà là một kẻ tôi chưa từng quen biết."

"Còn nữa, lúc trước San Nhu gọi điện cho tôi nói La Tường nhảy lầu, nhưng khi tôi về thì cậu ấy lại nằm yên ổn trên ghế sô pha, chỉ giống như đang ngủ vậy, trên người cũng không có lấy một vết thương. Nhà cậu ấy ở tận tầng mười đấy!"

Cậu nói xong, cẩn thận hỏi Cố Sanh: "Cố đại sư, cô xem như vậy có phải là hơi tà môn không?"

"Quả thật có chút tà môn."

Nếu những gì Triệu Vũ nói đều là thật, vậy thì chuyện này đúng là rất kỳ quái. Nếu La Tường vẫn là một người bình thường, thì ít nhất hắn không thể nào rơi từ tầng mười xuống mà không hề hấn gì, chỉ như đang ngủ được.

Những điểm kỳ lạ khác lại càng không cần phải nói.

"Vậy Cố đại sư, tôi có thể nào..."

Triệu Vũ ngập ngừng, dường như đang lựa lời.

Cố Sanh: "Muốn mời tôi qua đó xem La Tường?"

Loading...