Rụt tay   kỹ, bên cạnh còn  một  đàn ông đang   chằm chằm với vẻ mặt lạnh nhạt, bàn tay xách vali   dùng sức.
Triệu Vũ: "..."
Không hiểu tại , luôn cảm thấy trong ánh mắt  đàn ông   địch ý.
"À, chào ,  là bạn của Cố đại sư  ?" Triệu Vũ trong mắt đầy dấu chấm hỏi.
Ngón tay Tề Thịnh siết chặt vali hơn mấy phần, lạnh nhạt gật đầu.
Triệu Vũ ngượng ngùng  một tiếng. Lần  xem như   ,   thật sự    chuyện với . Thế là   sang, định  chuyện với Cố Sanh, nào ngờ lời còn  kịp       kéo giật  .
" là bạn của Cố Sanh, Tề Thịnh, chào ."
Triệu Vũ nhận  động tác ôm vai  của    mấy phần cứng nhắc, mang theo cảm giác   tự nhiên.
Còn nữa,   lúc nãy   thèm để ý đến  ? Tại  đột nhiên  chủ động tìm   chuyện, thật sự  hiểu nổi, chỉ  thể đối phó đáp : "Chào ."
Chẳng qua vì Tề Thịnh đang khoác vai , nên  cũng chỉ  thể  theo phía , cố gắng bắt chuyện với Cố Sanh.
"Cố đại sư, xe đợi sẵn ở bên ngoài ! Phòng  cũng  đặt xong, chúng  qua đó ngay bây giờ nhé."
Trên đường , Tề Thịnh đều giữ vẻ mặt  cảm xúc, nhưng Cố Sanh  quen   như  nên cũng  cảm thấy  gì  . Ngược  là Triệu Vũ  bên cạnh   chỉ  run lên cầm cập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-147.html.]
Người  chẳng lẽ  dùng ánh mắt đóng băng   ?
Cố Sanh đoán  sai, nhà Triệu Vũ quả nhiên   tiền. Lần  đặt khách sạn cũng là loại vô cùng cao cấp, vật dụng bên trong bày biện đủ cả, thậm chí còn  cả rạp chiếu phim mini riêng,   ở  một đêm hết bao nhiêu tiền.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
 khách sạn  đặt , xem như một tấm lòng thành của Triệu Vũ. Cố Sanh ở chỗ kém một chút  , ở chỗ  hơn một chút tự nhiên cũng   áp lực gì.
Vì  đó   Tề Thịnh sẽ đến, cho nên Triệu Vũ chỉ đặt phòng khách sạn cho một  Cố Sanh. Sau khi đến nơi  đặt thêm một phòng nữa, thì thấy Tề Thịnh trực tiếp lấy  một tấm thẻ đen, đưa cho nhân viên tiếp tân.
"Ở phòng sát vách cô, mở một phòng tương tự."
Nhân viên tiếp tân  khi  thấy tấm thẻ đó, thái độ vốn   tệ  càng thêm cung kính. Nhanh chóng  thủ tục thuê xong một phòng  , còn chúc   một buổi tối vui vẻ.
Cố Sanh: "... Cô quen   ?"
Tề Thịnh lắc đầu, chỉ dùng hai ngón tay kẹp lấy tấm thẻ đen đó, đưa tới  mặt cô: "Đây là khách sạn của Tề gia, thẻ  tặng cô,   đến chi nhánh nào cũng  thể ở."
Cố Sanh: "..."
Được ,   , Tề gia nhà  quả nhiên   tiền.
Phòng VIP ở tầng mười. Sau khi thang máy đến, Cố Sanh   sắp xếp đồ đạc của  cho cẩn thận. Triệu Vũ ở một bên : "Cố đại sư,     phiền cô nghỉ ngơi nữa, ngày mai   đến đón cô cùng đến nhà La Tường."
Cố Sanh  sắc trời một chút, còn mấy tiếng nữa cũng sắp sáng , mà cô vì ban đêm cứ  chạy ngược chạy xuôi nên cũng   cảm giác mệt mỏi gì.
"Không ngủ. Cậu cứ  thẳng , chúng  đến đó xem luôn, khỏi đợi trời sáng."