Người đàn ông một bên tự kiểm điểm trong lòng, rằng    thể sơ ý như  nữa, đồng thời cũng thầm cảm ơn Cố Sanh. Chỉ tiếc là   xin  điện thoại, để  thể đích  bày tỏ lòng cảm ơn.
Mặc dù đêm đầu tiên  trải qua cơn ác mộng với nữ quỷ, nhưng kỳ lạ là,  khi dùng bùa chú đánh tan nữ quỷ,  đàn ông vẫn  nhanh chóng chìm  giấc ngủ ngon và ngủ một mạch đến sáng.
Ngày thứ hai tỉnh dậy, cảm giác mệt mỏi như  như  mấy ngày   biến mất  . Ban ngày,  đàn ông  tài xế riêng cho một nhà giàu  trong khu, ban đêm  đường lái xe về thỉnh thoảng  chở thêm vài  để kiếm tiền xăng.
Vừa  sáng sớm nay, nhà chủ giàu  liền gọi điện thoại cho ông, bảo ông đến sớm một chút.
Người đàn ông cúp điện thoại, lái xe đến khu dân cư Vạn Đình thì vẫn là tám giờ sáng, chủ nhà vẫn   ngoài.
Ông tự  lái xe  bãi đỗ,  đó  bấm chuông cửa.
Mà giờ khắc , trong biệt thự nhà họ Vu, cha của San Nhu đang vô cùng tức giận  mấy   mắt: "Nhà   chào đón các , mời các   ngoài ngay lập tức!"
Triệu Vũ  một bên, mặt   hổ, cố gắng giải thích: "Chú dì ơi, chúng cháu   là đang giúp San Nhu trừ tà, hy vọng   mau tỉnh , thật sự   ý gì khác  ạ."
"Cậu còn dám  ? Triệu Vũ,  nể tình  và San Nhu là bạn bè bao năm nên   , chứ trong lòng    chừng mực ? Cậu xem  mang về  những  nào thế ? Còn trừ tà nữa chứ? San Nhu nhà   gì  tà ma nào, đừng  trợn mắt  nhảm!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-155.html.]
"Cháu..."
Lời giải thích của Triệu Vũ    nhà họ Vu xem như ngụy biện. Thời gian  ngược  nửa tiếng .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Trong phòng khách nhà họ Vu, Triệu Vũ, Cố Sanh, Tề Thịnh ba   đối diện .
Triệu Vũ mặt  ủ ê hết sức: "Cố đại sư, San Nhu thật sự   chứ ạ? Hay là  qua canh chừng cô  nhé?"
"Tùy ."
Triệu Vũ liền  ngoài. Chỉ là rời   bao lâu,   chạy ngược : "Cố đại sư,  nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy  . Lỡ như thật sự  thứ gì đó  sạch sẽ đến,  cũng   thấy !"
Cố Sanh gật đầu,  , chờ đợi câu  tiếp theo. Quả nhiên, Triệu Vũ do dự mấy   : "Cố đại sư, chỗ cô  hộ  phù nào ? Có thể cho cô  dán một lá  , lỡ thật sự  thứ gì đó đến, cũng  thể tranh thủ  chút thời gian."
Cố Sanh suy nghĩ một chút, đưa cho  một lá,   nghĩ ngợi, đột nhiên hỏi: "Gần đây  còn  cảm giác   khác  chằm chằm như lúc  ?"
Cô   thì thôi,   , Triệu Vũ lập tức gật đầu lia lịa: "Không chỉ , mà cảm giác còn nghiêm trọng hơn  nữa, cứ như thể  thứ gì đó dính chặt    từng giờ từng khắc, ép đến mức sắp  thở nổi."
Triệu Vũ vốn tưởng Cố Sanh hỏi  là  giúp  giải quyết, kết quả Cố Sanh  như chỉ thuận miệng hỏi một câu, nhận  câu trả lời  thì  để tâm nữa.
Cậu đành   ngoài, cầm lá bùa đó dán lên đầu giường San Nhu, trong lòng mới yên tâm hơn một chút.