Phải  rằng, lá bùa Cố Sanh đưa hôm qua, đối với chính cô mà   lẽ chỉ là tiện tay, nhưng đối với ông mà , đó chính là  cứu mạng cả nhà bọn họ.
Nhất là  khi trải qua cơn sinh tử giãy giụa đêm qua, ông càng thêm trân trọng tình cảm gia đình.
Mạng sống của  nhà, quan trọng  nhường nào.
"  đại sư, ,   tấm thẻ , bên trong  mười vạn đồng, ngài nhất định  nhận lấy."
Người tài xế  Tề Thịnh chặn , chỉ  thể loáng thoáng  thấy một bên mặt của Cố Sanh. Ông vội vàng móc ví tiền từ trong túi , lấy một tấm thẻ ngân hàng định đưa tới thì   Tề Thịnh ngăn .
Người tài xế ngạc nhiên   một cái, trong lòng trực tiếp xem  như bạn của Cố Sanh: "Đại sư, ngài nhất định  nhận lấy, nếu  lương tâm  sẽ  yên."
Ơn cứu mạng mà   bất kỳ sự báo đáp nào, chính bản  ông cũng khó mà an lòng. Huống chi, ông   từng  , loại hung sự  nếu  hóa giải,   thể sẽ ứng nghiệm lên đầu  hóa giải.  ông    cách nào khác để báo ơn, chỉ  chút tiền tích góp .
Bao năm nay ông tích góp  cả thảy hơn ba mươi vạn, nhưng hơn hai mươi vạn trong  đó là tiền  thể đụng đến, chỉ  hơn mười vạn  là  thể lấy  dùng trong trường hợp khẩn cấp. Cho nên hôm nay ông trực tiếp móc  mười vạn ,  đưa hết cho Cố Sanh.
Mà ông Vu  một bên, trong lòng vốn  vô cùng kinh ngạc, giờ phút   thấy  tài xế thế mà định đưa cả mười vạn đồng cho Cố Sanh, trong lòng  càng thêm chấn động.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-159.html.]
"Lão Trương, ông  cái gì ? Trước đây   ông còn   tiền   giữ  mua nhà ?"
Lão Trương lúc  mới nhận     quá kích động,  xem nhẹ những  khác.  ông cũng  Vu   bao giờ tin  ma quỷ, cho nên  chút do dự : "Vu ,    lẽ ngài  tin, đêm qua cả nhà  suýt chút nữa thì  ma hại chết, may mà  đại sư cho bùa mới bình an qua  một kiếp. Ân tình  nhất định  trả."
Vu  đương nhiên vẫn  tin. Cố Sanh  ông  một cái, liền  suy nghĩ trong lòng ông .
Cô bước ,  tấm thẻ trong tay Lão Trương. Thực , hôm qua lúc đưa bùa trừ tà cho Lão Trương, cô cũng  nghĩ ngợi nhiều, chẳng qua chỉ cảm thấy đây là  ,  còn quan tâm đến cô, khiến cô nhất thời mềm lòng nên mới đưa.
Đương nhiên, đến bây giờ, cô cũng vẫn   ý định  tiền của ông.  nhân quả luân hồi là một vấn đề. Cố Sanh nghĩ nghĩ, vẫn là đẩy tấm thẻ của ông về.
Lão Trương lập tức sốt ruột: "Đại sư, cô cứ cầm lấy !"
Cố Sanh liếc  ông: "Hôm qua  đưa cho ông là bùa trừ tà, bình thường bán một ngàn một lá."
Lão Trương ngạc nhiên: "A?"
Triệu Vũ  một bên xem,  Cố Sanh   lấy  tiền Lão Trương tích góp mấy năm để mua nhà, thế là vội đẩy Lão Trương một cái: "Ý của Cố đại sư là bảo ông đưa một ngàn là  ."
"Không , một ngàn   đủ?"