Bác sĩ cùng bà xuống phòng khách tầng một, giải thích: "Thưa bà Vu, vết thương trên trán của con gái bà chúng tôi đã kiểm tra qua, xác thực chỉ là vết thương ngoài da, không tổn thương đến thần kinh hay gì cả. Đương nhiên, cũng có thể sẽ xuất hiện một vài trường hợp ngoài ý muốn, ví dụ như mất trí nhớ tạm thời, nhưng giống như bà nói là sinh ra ảo giác thì từ trước đến nay tôi chưa từng gặp qua trường hợp nào như vậy."
Điều bác sĩ không nói ra chính là, họ nói như vậy rất thật, có phải thật sự là ảo giác hay không cũng chưa chắc. Nhưng nếu nói không phải ảo giác, vậy thì còn có thể là vì cái gì?
Chính bác sĩ cũng không rõ ràng. Giải thích cho họ xong, ông liền xách đồ rời đi.
Bà Vu không nói gì, lên lầu nhìn thấy con gái vẫn ổn, trong lòng mới xem như thở phào nhẹ nhõm.
San Nhu là con gái một của hai ông bà, từ nhỏ đã được nuông chiều hết mực. Hiện tại nghe tin La Tường chết, lại thấy con gái sau khi hôn mê nói năng kỳ quái, họ dù muốn xem nhẹ cũng không thể xem nhẹ được.
San Nhu đang ngồi trên giường ăn cháo do người giúp việc nấu. Bà Vu nhìn thấy, nở một nụ cười hiền từ, đi vào: "Sao không mở cửa sổ ra cho thoáng, con hít thở không khí trong lành cho tỉnh táo hơn một chút."
Nói rồi, bà đi qua mở cửa sổ. Một cơn gió nhẹ thổi vào, San Nhu hít một hơi, rồi cười ngọt ngào với mẹ.
Tâm trạng bà Vu không tệ, ngồi ở mép giường nói chuyện với con. Sắc trời ngoài cửa sổ bỗng tối sầm lại, ngay sau đó, một trận cuồng phong đột nhiên nổi lên. Tấm bùa vàng trên tủ đầu giường bị gió cuốn bay lên, lướt qua cửa phòng, rồi rơi xuống sàn nhà tầng một.
Ông Vu đang ngồi dưới nhà rầu rĩ, chợt thấy vật đó bị thổi bay xuống, ông sững người một chút. Vừa nhặt vật đó lên, chợt nghe trên lầu có tiếng "loảng xoảng", thứ gì đó đã bị rơi vỡ.
"San Nhu, con làm sao vậy? Mẹ đây mà! Nhanh, mau buông tay ra..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-163.html.]
Tim ông Vu giật thót, vội vàng chạy lên lầu, liền nhìn thấy Vu San Nhu đang vươn thẳng cánh tay bóp cổ bà Vu. Bà Vu dùng hai tay không ngừng gỡ tay con bé ra.
"San Nhu! Con điên rồi sao?"
Ông Vu nổi giận gầm lên một tiếng. Vu San Nhu đột nhiên buông lỏng tay, sau đó quay đầu nhìn về phía ông.
Ông Vu giật nảy mình.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Chỉ thấy hai mắt cô gái vằn lên những tia máu, nhìn từ xa giống như ngập trong máu, vô cùng kinh khủng. Bỗng nhiên, cô gái nhếch môi, nở một nụ cười quỷ dị với ông Vu.
"San, San Nhu... Chaa đây mà..."
Vu San Nhu nghe vậy, không những không tỉnh táo lại, mà còn l.i.ế.m liếm khóe miệng, nụ cười trông càng thêm tàn khốc.
"Cha cha, mẹ mẹ... Là người xấu... Giết bọn họ!"
Cô hét lên một tiếng, rồi đột nhiên từ trên giường bật dậy, cầm lấy một con d.a.o gọt hoa quả đ.â.m về phía ông Vu. Ông Vu né không kịp, bị đ.â.m trúng vai, m.á.u tươi chảy ròng ròng.
May mà đầu óc ông Vu bỗng lóe lên một tia sáng, nhớ lại chuyện Lão Trương nói buổi sáng. Vừa hay trong tay ông đang cầm lá bùa vừa nhặt được, ông đột ngột dán lên trán con gái.
"Bịch" một tiếng, con d.a.o gọt hoa quả rơi xuống đất.
San Nhu hai mắt nhắm nghiền rồi ngã ngửa ra sau. Ông Vu vội vàng đỡ lấy, mấy người cùng nhau đặt cô gái lại lên giường, rồi dùng dây thừng trói chặt lại.