Giọng trẻ con hát lên những lời này nghe thê lương vô cùng, khiến lòng người vô cùng khó chịu. Cố Sanh mím môi, nhìn Vu San Nhu đang như phát điên trước mắt, không nói một lời.
"Nhập vào thân xác tiểu thư này nha ~ Chỉ cầu có cha thương có mẹ yêu nha ~"
"Các người mà không cho phép nha ~ Moi trái tim này ra nha ~"
Giọng trẻ con hát xong câu này thì im bặt. Một đôi tay bỗng nhiên đ.â.m mạnh về phía ngực.
"Cố đại sư!" Tim ông Vu như muốn nhảy lên đến cổ họng, vội vàng định mở miệng: "Tôi..."
Chữ cuối cùng chưa kịp nói ra, ông chỉ cảm thấy có ai đó điểm nhẹ vào sau lưng mình một cái, bỗng nhiên liền không nói nên lời.
Cố Sanh lặng lẽ rút tay lại, sau đó nhanh chóng xông về phía trước. Một thanh kiếm gỗ đào nhỏ đột ngột rời tay, bay về phía Vu San Nhu, sượt qua trán cô gái, làm bỏng lên một làn khói trắng.
Vu San Nhu chợt hét lên một tiếng chói tai, đột ngột ngã ngửa ra sau. Từ trên người cô gái, một hình bóng từ từ bay lên. Vừa rời khỏi cơ thể, nó liền định trốn ra cửa sổ nhưng lại bị thanh kiếm gỗ đào của Cố Sanh chặn lại lần nữa.
Cùng lúc đó, cô tung một lá bùa ra, con quỷ đó lại phát ra một tiếng kêu thảm thiết hơn.
Tay săn ảnh đứng một bên sớm đã trợn mắt há mồm, nhưng chợt nhớ ra lời hứa với Cố Sanh, liền giơ máy ảnh lên "tách tách tách" chụp mấy tấm.
Cố Sanh nhìn thân thể của bóng ma đó từ từ trở nên trong suốt, không ngừng thu nhỏ lại, đến cuối cùng, biến thành một bé gái có gương mặt đáng sợ. Hai mắt cô bé trống rỗng, m.á.u đã khô cạn, gương mặt khô héo tựa như một cụ già trăm tuổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-172.html.]
Dường như sự kinh ngạc của Cố Sanh đã khiến nó cảm nhận được điều gì đó, đến nỗi quên cả chống cự, vội vàng đưa tay lên che mặt mình.
Miệng phát ra tiếng "oe oe oe", thì ra là đang khóc.
Ông Vu chạy đến bên giường, nhìn đứa con gái không còn ra hình người của mình, cuối cùng không nhịn được mà nức nở.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Cố Sanh thấy con quỷ đó đã bị khống chế, hai ngón tay kẹp lấy một lá bùa, bấm một đạo quyết, miệng lẩm nhẩm chú ngữ, lá bùa đó liền hóa thành tro bụi.
Cố Sanh tung nắm tro trong tay lên không trung. Vu San Nhu trên giường từ từ mở mắt, đôi môi nứt nẻ khẽ hé: "Cha."
Toàn thân ông Vu cứng đờ. Hồi lâu sau ông ngẩng đầu lên, lại sững sờ, chỉ thấy con gái đang mở to mắt nhìn mình, trong mắt lộ ra ánh sáng dịu dàng, đâu còn bộ dạng m.á.u me đầy mặt lúc nãy nữa.
Ông không nhịn được quay đầu: "Cố đại sư?"
Giờ khắc này, tận mắt nhìn thấy con gái biến trở lại bình thường, ông từ tận đáy lòng cảm ơn Cố Sanh.
Cố Sanh thu lại thanh kiếm gỗ đào và lá bùa, một tay kẹp con quỷ nhỏ như nắm một con khỉ, nhàn nhạt liếc nhìn họ một cái rồi nói: "Quỷ vật đã bị trừ rồi, sẽ không đến quấy rầy các người nữa đâu."
Vu tiên sinh lập tức muốn dập đầu lạy cô, nhưng bị Cố Sanh ngăn lại. Ông nói lời từ tận đáy lòng: "Cảm ơn Cố đại sư."
Cố Sanh nhận lấy lòng biết ơn của ông. Lúc chuẩn bị ra về, Vu tiên sinh nói với cô tiền đã chuyển vào tài khoản, rồi có chút do dự hỏi một câu: "Đứa bé đó..."
Cố Sanh biết ông ta muốn hỏi gì: "Nó biến thành quỷ vật đã lâu, sớm đã mất hết nhân tính. Vừa rồi nếu ông đồng ý, nó đã có thể danh chính ngôn thuận dùng thân thể con gái ông để sống. Đến lúc đó, vì có cha mẹ thừa nhận, nên tôi cũng sẽ bó tay."