Ông Vu một phen hoảng sợ. Mình lúc đó chỉ muốn cứu con gái, không ngờ suýt chút nữa lại hại c.h.ế.t con mình.
May mà lúc đó Cố Sanh đã ngăn cản ông, Vu tiên sinh trong lòng càng thêm cảm kích, rối rít cảm ơn Cố Sanh.
Cố Sanh còn đang giữ con quỷ nhỏ kia nên đã từ chối lời mời ăn cơm của Vu tiên sinh. Vu tiên sinh không còn cách nào khác, đành phải dặn dò chú Trương đưa Cố Sanh về khách sạn an toàn.
Sau khi lên xe, tay săn ảnh vẫn nhìn Cố Sanh với ánh mắt lấp lánh như sao, ra dáng một fan cuồng nhìn thần tượng.
Hắn lật xem những tấm ảnh trong máy ảnh, càng xem càng cảm thấy không chân thực, giống như vừa trải qua một giấc mơ vậy. Hắn giơ máy ảnh lên cho Cố Sanh xem, khoe khoang: "Cố đại sư, cô xem tôi chụp thế nào?"
Cố Sanh lướt qua một lượt, trong ảnh có những khoảnh khắc cô bắt được bé gái kia, cả dáng vẻ lúc nó biến thành quỷ, các yếu tố cơ bản đều đủ cả, thế là gật đầu: "Cũng được, có thể dùng."
"Có thể dùng? Đại sư, cô bảo tôi chụp cái này rốt cuộc là để làm gì vậy?"
Bị hắn nhắc nhở, Cố Sanh ngược lại mới nhớ ra: "Trở về rồi sẽ nói cho anh biết."
"A vâng." Tay săn ảnh ngoan ngoãn đáp hai tiếng, tỏ vẻ vô cùng nghe lời.
Trở lại khách sạn, Cố Sanh đầu tiên là dùng mấy lá bùa tạo thành một phù trận, nhốt hồn ma của cô bé kia lại, tiếp đó dẫn tay săn ảnh vào thư phòng.
Căn phòng Triệu Vũ đặt cho cô tuy giá không rẻ nhưng bên trong đầy đủ tiện nghi, từ thư phòng, phòng tắm, phòng chơi bài, đến phòng chiếu phim, thứ gì cần cũng đều có.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-173.html.]
Cố Sanh chọn ra mấy tấm ảnh, bảo tay săn ảnh đăng lên một trang web.
Tay săn ảnh nhìn kỹ, phát hiện những trang cô xem đều là các trang web về linh dị, hơn nữa những trang web linh dị này lại không hoàn toàn giống với mấy trang mà hắn biết trước đây.
Trang web này rất thuần túy, nội dung bên trong gần như toàn bộ đều liên quan đến linh dị. Hơn nữa, trang web còn có quy định, cấm đăng tải những lời lẽ hư cấu, tốt nhất là phải có sự việc thực tế để chứng minh.
Cái quái gì vậy? Trang web linh dị mà còn cần sự thật chứng minh nữa sao?
Hắn tò mò liếc nhìn Cố Sanh: "Cố đại sư, đây là trang web gì vậy ạ? Trước đây tôi cũng hay lượn lờ các trang web linh dị, sao chưa từng thấy trang này?"
Hắn nói rồi dùng chuột nhấn mở mấy bài được đề xuất, bên trong có ảnh chụp, có cả video, một vài cái trông rất kinh dị, nhưng không giống như đã qua chỉnh sửa.
Hắn có chút mờ mịt: "Cố đại sư, những cái này không lẽ cũng là thật sao?"
Cố Sanh liếc nhìn hắn một cái, nhàn nhạt "Ừm" một tiếng.
Trang web này là do Tề Thịnh biết được suy nghĩ của cô nên đã mời cô tham gia. Bên trong quả thực toàn là các nhân sĩ Huyền Học từ khắp nơi. Đương nhiên, bình thường trang này không mở công khai, tất cả những người tham gia được, hoặc là có quan hệ, hoặc là đã tạo ra tin tức lớn, được người khác chú ý và nhận được lời mời.
Cho nên việc tay săn ảnh không biết cũng là bình thường.
Cố Sanh không muốn giải thích quá nhiều với hắn: "Đăng lên xong, xóa hết ảnh trong máy ảnh đi rồi anh có thể đi."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Tay săn ảnh ngạc nhiên nhìn cô, lại có chút không muốn đi. Hắn nhanh chóng đăng ảnh lên, ghi nhớ tên trang web đó rồi vội vàng tắt máy tính.