Nhưng như vậy vẫn chưa đủ để khiến Cố Sanh động lòng. Cho nên, cô đợi ông đạo sĩ nói xong, nhấp một ngụm trà: "Thứ tiểu quỷ này quả thật có chút tà môn, chẳng qua gần đây tôi không có hứng thú bắt quỷ cho lắm."
Ý tứ chính là, tôi nghe xong rồi, ông cũng có thể đi được rồi.
Ông đạo sĩ không ngờ cô lại hoàn toàn không biết điều như vậy. Dù sao, một đại sư chân chính khi gặp phải chuyện lạ mà mình hứng thú, không nói là chắc chắn sẽ nhận, thì cũng khẳng định là muốn đi xem thử một chút. Kết quả là tiểu cô nương này, tuổi còn trẻ mà đã không có chút chí tiến thủ nào sao? Dầu muối không ăn.
Lại nghĩ kỹ, cũng không thể nào. Nếu thật sự hoàn toàn không hứng thú, cô đã chẳng để mình mở miệng nói. Bây giờ mới từ chối, khẳng định là cảm thấy nội dung mình nói chưa đủ hấp dẫn cô.
Ông đạo sĩ cắn răng, bỗng tiến về phía trước hai bước: "Cố đại sư, việc này chỉ cần ngài nhận lời, có chỗ tốt tôi nguyện ý cùng ngài chia sẻ."
Cố Sanh nhướng mi: "Tôi không thiếu tiền."
"Thù lao của chúng ta, không chỉ riêng là tiền." Ông đạo sĩ cười cười, lần này trong lòng có niềm tin tuyệt đối: "Cố đại sư từng nghe qua dẫn linh phù chưa?"
Cố Sanh vốn đang dựa người vào ghế salon uống trà, nghe đến đây, tay cô run lên, trà trong chén sánh cả ra mu bàn tay, làm bỏng rát một mảng da trắng nõn, nhưng cô chẳng hề để tâm. Cô ngồi thẳng dậy, mắt nhìn xoáy vào đạo sĩ: "Ông nói... dẫn linh phù?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-178.html.]
Ông đạo sĩ cười hềnh hệch: "Nếu chỉ vì tiền, thì không nhận cũng chẳng sao, tìm cơ hội khác kiếm tiền là được. Lần này chúng ta chủ yếu nhắm vào, chính là dẫn linh phù kia."
Cố Sanh cố nén sự kích động, cố gắng trấn tĩnh lại: "Nhưng dẫn linh phù không phải đã sớm thất truyền rồi sao? Ngay cả trong các thế gia Huyền Học cũng không có lưu truyền lại mà? Ông làm sao biết được?"
Ông đạo sĩ mỉm cười: "Thế gia Huyền Học là do gia tộc bồi dưỡng, bên trong có thứ gì tốt, bọn tôi làm sao biết được. Lần này, bản vẽ dẫn linh phù là do một thế lực mới nổi trong giới Huyền Học đưa ra, hình như gọi là Huyền Môn thì phải? Mà yêu cầu để nhận được dẫn linh phù, chính là bắt một con quỷ ngoại quốc, thu phục nó, cụ thể dùng vào việc gì thì không rõ."
Cố Sanh đã hoàn toàn không còn tâm trí nghe ông nói gì nữa. Trước đó cô tốn bao nhiêu công sức cũng không thu được nửa điểm tin tức, hôm nay thế mà lại dễ dàng đưa đến tận tay cô như vậy.
"Tin tức của các người lấy từ đâu?"
Ông đạo sĩ cho rằng cô muốn kiểm chứng tính xác thực của tin tức, thế là trực tiếp nói cho cô: "Trên một trang web". Để chứng minh lời mình không ngoa, ông đạo sĩ còn tự mình đăng nhập vào trang web đó cho cô xem.
Cố Sanh mím chặt môi, che giấu cơn sóng dữ dội trong lòng.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Trang web đăng nhập vào, lại chính là trang web hôm qua cô bảo đám săn ảnh đăng hình lên. Mà tin tức kia đã được ghim lên trang đầu của web, chứng tỏ điều kiện đưa ra đã được xét duyệt, là có thật, và bên dưới bình luận đã có rất nhiều.
Dù sao thì dẫn linh phù, trong giới Huyền Học đã biến mất từ rất lâu. Nhưng các đại sư Huyền Học vẽ bùa bày trận, làm gì mà không cần linh khí, thời khắc mấu chốt một chút linh khí cũng có thể bức tử người. Mà nếu có dẫn linh phù này, lúc rảnh rỗi vẽ thêm vài tấm, phòng khi bất trắc, thật sự là không gì tốt hơn.