Nguyên nhân dẫn đến tình trạng , thứ nhất là do vấn đề thiết lập nhân vật trong kịch bản gốc. Thứ hai, theo như Cố Sanh thấy, nam phụ  tuy  trai, nhưng so với Tưởng Tuyên,  chỉ thua kém về ngoại hình, mà còn thiếu  một loại khí chất đặc biệt.
Nói thế nào nhỉ? Nhìn qua tướng mạo  , vẻ ngoài  vẻ trung hậu, trầm , nhưng đuôi mắt   xếch lên, cực kỳ  hợp với tổng thể gương mặt, trông giống một kẻ ngụy quân tử lòng  ẩn giấu nhiều chuyện.
Hơn nữa, Cố Sanh còn thấy trong mấy tấm hình,  luôn  chằm chằm Tưởng Tuyên, ánh mắt cũng  mấy thiện cảm.
Gần đến giờ cơm tối,   hành lang cũng dần đông hơn. Cố Sanh  thích môi trường ồn ào, bèn vặn nắm cửa,  bước  phòng bệnh liền  thấy Tưởng Tuyên đang gọi điện thoại.
"Đạo diễn,  ...  chuyện   đó chúng     thương lượng  ?   hiểu rõ, ngài  cùng  đại diện của  bàn bạc. Dù  chân của  cũng là do ở đoàn phim  thương,  thể nào mấy tháng vất vả  thành công cốc , ngài   đúng ?"
" , ha ha! thầy Tương , chuyện bồi thường đó chúng   thể thương lượng."
"Cũng   vấn đề bồi thường, nhưng  mà rời đoàn thế , những cảnh   đó   đều uổng phí hết ? Đoàn phim còn nhiều tiền như  để  mời  khác   từ đầu ?"
Đạo diễn bên   : "Chuyện  cũng đành chịu thôi,  thể để  mang thương  trận . Chuyện của đoàn phim chúng  sẽ tự tìm cách..."
" ngược   một ý kiến  đây,  là cứ đổi kịch bản , cho nam phụ lên  nam chính, những cảnh  đó đều  cần   nữa, ngài thấy thế nào?"
Đạo diễn bên   trả lời ngay, chỉ  trừ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-186.html.]
Miệng Tưởng Tuyên vẫn  chuyện như thường lệ, nhưng ánh mắt  đột nhiên trở nên lạnh lẽo, đến nỗi   mà   chăm chú dường như cũng cảm nhận   lạnh.
Mãi cho đến khi đặt điện thoại xuống,  mới chú ý tới Cố Sanh  , ánh mắt khẽ động, chào hỏi: "Cố đại sư,  ngoài ăn cơm xong  ạ?"
Vừa  Lâm đạo trưởng kéo Cố Sanh  ngoài, lý do chính là  ăn cơm. Cố Sanh gật gật đầu,  bàn nhiều về chuyện , chỉ  với : "  xem Weibo chính thức của đoàn phim các ."
Vẻ mặt Tưởng Tuyên   gì  đổi, lặng lẽ  Cố Sanh, chờ đợi lời tiếp theo của cô.
"Anh và Phạm Kiều , quan hệ   ?"
Tưởng Tuyên  cô nhắc đến Phạm Kiều, vẻ mặt lập tức trở nên  kỳ quái. Đầu tiên là kinh ngạc,  đó là một bộ dạng "quả nhiên là ", cuối cùng  biến thành một nỗi cô đơn nhàn nhạt.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
"Cố đại sư, cô cảm thấy    vấn đề gì ?"
Cố Sanh gật đầu: "Lòng   sâu."
"Quả nhiên..." Tưởng Tuyên  tự giễu  : "Nói  cô  thể  tin, lúc mới  nghề, chúng  từng là  ."
Dường như cảm thấy Cố Sanh    trong giới, hoặc cũng  lẽ là phản ứng của cô quá bình thản, Tưởng Tuyên  mà   nhiều đắn đo liền kể  những chuyện cũ .