Anh     tự rót cho  một chén : "Hôm nay để cô lên đây, là  cô  cho rõ,  đây Phó Hằng   thiếu phụ nữ."
Không thiếu phụ nữ...
Bốn chữ  cứ xoáy sâu, vang vọng trong đầu cô gái. Anh  vốn    chung thủy gì, bên cạnh    thiếu phụ nữ. Không  cô, chỉ đơn giản là coi thường cô mà thôi!
Cô gái cảm thấy như sợi dây đàn trong đầu  đang căng , sắp đứt đến nơi.
Cô nén giận và thất vọng, lấy từ trong túi  một chiếc túi thơm, nhét  tay Phó Hằng  vội vàng xoay , giọng run run: "Em  ."
Phó Hằng  túi thơm, ánh mắt tối : "Đây là cái gì?"
Cô gái như   thấy, tay run rẩy mở cửa phòng,   một  ngoảnh , lao xuống cầu thang.
Vừa , nước mắt cô   ngừng rơi. Cô dụi đôi mắt nhòe lệ, nhất thời   rõ đường. Bỗng một tiếng còi xe inh ỏi vang lên, cô gái  sững giữa đường, ngơ ngác thất thần khi một chiếc xe  màu đen lao nhanh tới.
"Rầm —— "
Trong Tụ Hiền Trang, Phó Hằng vẫn cầm chiếc túi thơm, mở , rút từ bên trong một lá bùa, mùi chu sa thoang thoảng lan tỏa.
Anh nhớ ,  đầu tiên  cứu cô gái, việc đầu tiên cô  khi tỉnh  chính là tìm lá bùa ,  rằng đó là bảo bối hộ mệnh mà ông nội để  cho ...
Người  mặc sườn xám lam  khi cô gái  rời    gọi . Lúc , cô  đang  cạnh Phó Hằng, thấy   chăm chú  một tờ giấy vẽ nguệch ngoạc hồi lâu,  khỏi  : "Không ngờ cô gái  tuổi còn trẻ mà  thích nghiên cứu mấy thứ ."
Đây vốn chỉ là một câu  vô tình, nhưng lọt  tai Phó Hằng  vô cùng chói tai.
Anh khẽ "Ừm" một tiếng, cất lá bùa   túi thơm,  tiện tay ném cho   áo lam: "Cầm lấy mà chơi."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-2-xuyen-qua-2.html.]
... ... ...
Lúc Cố Sanh tỉnh , cô thấy  đang   một chiếc giường nhỏ trải ga trắng tinh, xung quanh là một đám  mặc áo blouse trắng,  những điều cô    hiểu.
Bác sĩ thấy cô tỉnh, vô cùng kinh ngạc,  vội vàng hỏi: "Cô cảm thấy thế nào? Trong   chỗ nào  khỏe ?"
Câu  thì Cố Sanh  hiểu. Cô cảm thấy chỗ nào cũng  khỏe,   đau nhức như   một đám  đánh hội đồng.
Đương nhiên, những điều   quan trọng nhất. Quan trọng nhất là, cô rõ ràng...  c.h.ế.t  cơ mà?
Vào ngày sinh nhật mười tám tuổi của cô, cũng là thời điểm định mệnh, cô sẽ gặp một đại kiếp nạn. Và cuối cùng, cô   vượt qua  kiếp nạn đó.
Người tu tập Huyền Học, hành sự nghịch thiên,  khi c.h.ế.t sẽ   siêu thoát. Hơn nữa, đại kiếp của cô  là lôi kiếp, nếu  chống đỡ nổi, đáng lẽ cô  hồn bay phách tán. Vậy mà khi mở mắt , cô  đến nơi . Cách bài trí xung quanh, tất cả đều vô cùng xa lạ,   khác biệt với những gì trong ký ức của cô.
Lúc , cô  chằm chằm  mặc đồ trắng ,   chuyện nhưng  phát hiện   thể cử động. Cùng lúc đó, đầu cô bỗng đau buốt như d.a.o cắt, Cố Sanh  một  nữa ngất .
Khi tỉnh   nữa, cô cảm thấy trong đầu   thêm một đoạn ký ức. Nhờ đó cô cũng  , cơ thể    là cơ thể ban đầu của cô, và  thời gian  cũng   là nơi cô từng ở.
Mà cô gái nhỏ ,   cùng tên với cô, cũng gọi là Cố Sanh.
Đáng tiếc, hôm qua do tinh thần hoảng loạn, cô    xe đụng , mất mạng.
Còn cô,  tiếp quản  thể của cô gái nhỏ , trở thành chủ nhân mới của cơ thể .
Cố Sanh   giường, đang sắp xếp  những ký ức trong đầu thì cửa phòng bỗng   bên ngoài mở . Một  phụ nữ mặc đồ công sở, trang phục trông già dặn, chín chắn bước .
Gương mặt nhỏ nhắn của Cố Sanh  chút biểu cảm, nhưng trong đầu  đang suy nghĩ,   là...
A, là Văn thư ký của  đàn ông  từ chối cô lúc sáng.