Một  đàn ông râu quai nón, mày rậm mắt sâu, tóc tai rối bù đang   một chiếc ghế đẩu, gào lên: "Có chuyện gì  hả?   chỉ cho các  diễn thế nào  cơ mà? Cảnh  Đoạn Lang chết, Hồng Liên  thể hiện sự tuyệt vọng,  gào  điên cuồng lên! Chứ   nhỏ vài giọt nước mắt giả lả như thế!"
"Em xin  đạo diễn." Nữ diễn viên phụ trông yếu đuối, mỏng manh, ban nãy còn   nổi, giờ  đạo diễn mắng cho một trận thì  sụt sùi.
"Chết tiệt!"
Vương Gia tức đến nỗi suýt ném cả thiết .  lúc , một trợ lý ghé  tai   nhỏ điều gì đó, Cố Sanh liền thấy ánh mắt của Vương Gia hướng về phía .
Ngay  đó, cô thấy mắt  lộ vẻ kinh ngạc, đôi môi đang mím chặt từ từ giãn . Anh bước tới  mặt cô, hỏi: "Cố Sanh đại sư?"
"Là ."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
"Cô..." Vương Gia ngập ngừng.
Từ ánh mắt của , Cố Sanh    sự  tin tưởng.
Quả nhiên, một lát ,  vẫy tay gọi trợ lý: "Tiểu Lý,   khách sạn chúng  đang ở đặt  cho Cố đại sư một phòng. Cố đại sư, cô cứ nghỉ ngơi , đợi ngày mai chúng  sẽ  chuyện kỹ hơn. Giờ   chỉ đạo bọn họ  phim ."
Nghe , Cố Sanh khẽ nhíu mày. Vị đạo diễn  quả nhiên  tin .  khi  tới đây, cô cũng  quan sát phim trường, hiện tại vẫn còn sạch sẽ,   gì bất thường.
Vì ,  nửa phút đắn đo, cô gật đầu: "Được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-55-cuu-mot-mang-nguoi-3.html.]
Tiểu Lý dẫn Cố Sanh đến quầy lễ tân khách sạn để đặt phòng. Có lẽ vì cô gái   vẻ ngoài ưa , tính cách   õng ẹo như những cô gái khác, thậm chí còn tự  xách vali, nên    vài phần thiện cảm. Giữa đường,   bắt chuyện: "Cả đoàn phim chúng  đều ở tầng bốn và tầng năm, nhưng hình như chỉ còn  hai phòng trống thôi."
"Một phòng hôm qua    ở, giờ chỉ còn  phòng 404." Nhân viên lễ tân kiểm tra tình hình  . "Cô xem phòng     ạ?"
"Vậy mà chỉ còn  phòng 404 thôi ?"
Tiểu Lý trông  vẻ  ái ngại. Cố Sanh thấy lạ, hỏi: "Phòng 404  vấn đề gì ?"
" là  chút vấn đề." Tiểu Lý kéo Cố Sanh  một góc,  nhỏ: "Cô   đấy thôi, phòng 404 của khách sạn     đây từng   chết, bây giờ  ma ám, nên  nhất đừng ở. Hay là  đổi sang phòng ở tầng sáu nhé?"
Nghe xong, Cố Sanh  tỏ  hứng thú. Mặc kệ sự can ngăn của  , cô  với lễ tân: "Phòng 404,  ở."
"Hả? Cố đại sư..."
Tiểu Lý còn định thuyết phục thêm, nhưng Cố Sanh  mỉm : "Anh cũng  mà,  là đại sư, đại sư thì   sợ ma?"
Tiểu Lý im lặng. Nói thật thì, tất nhiên là   tin  năng lực của Cố Sanh, nhưng những lời   thể  thẳng  mặt cô .
Cố Sanh  quan tâm   nghĩ gì. Sau khi nhận thẻ phòng, cô liền kéo vali  lên lầu. Tiểu Lý  theo cô, giữa đường    một cuộc điện thoại: "Vâng, " vài tiếng   Cố Sanh với vẻ mặt khó xử.
"Sao ?"
"Đạo diễn bảo   ngoài đón . Cố đại sư, cô xem..."
"Không ,  cứ  ."