Tiểu Lý thở phào nhẹ nhõm, gật đầu  vội vã  .  ngay khoảnh khắc sắp rời ,   Cố Sanh nắm lấy vạt áo. "Hôm nay  nên  ngoài. Nếu  nhất định  , hãy mang cái  theo."
Tiểu Lý đưa tay  túi theo phản xạ, bên trong là một lá bùa màu vàng.
Anh gật đầu: "Cảm ơn."  tiện tay nhét nó  túi quần và vội vã rời .
Cố Sanh nhận , dù Tiểu Lý đối với  khá nhiệt tình, nhưng      tin  những thứ thuộc về Huyền học. Hay  đúng hơn, là    tin cô.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
 cô cũng  để tâm. Từ khi đến thế giới , cô   đối mặt với quá nhiều sự nghi ngờ, riết  cũng thành quen.
Chỉ là khi nãy, lúc  Tiểu Lý, cô thấy giữa hai hàng lông mày của    một luồng hắc khí đậm đặc ngưng tụ. Nếu   cao nhân tương trợ, hôm nay   chắc chắn sẽ gặp họa sát , thậm chí mất mạng.
Cố Sanh cũng chỉ vì thấy lúc đầu    hết lòng lo cho sự an  của , nên mới đưa lá bùa đó.
Còn việc  cứu  mạng  ,  xem chính bản      nắm bắt cơ hội  .
Tiểu Lý cảm thấy hôm nay  thật xui xẻo. Trước giờ đoàn phim  mấy khi  khách tới,  mà hôm nay  đến cùng lúc hai ,  đúng lúc trợ lý còn  của đạo diễn xin nghỉ phép, thành   việc đều đổ lên đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-56-cuu-mot-mang-nguoi-4.html.]
Người cần đón  vẻ là một nhân vật lớn, ba giờ chiều mới báo tin, mà  yêu cầu  bốn giờ   mặt ở sân bay. Đây là tử lệnh.
Nhìn con đường kẹt cứng như nêm phía , Tiểu Lý  khỏi chửi thầm một tiếng.  là chỉ   lệnh vớ vẩn, với tình hình giao thông thế ,  cho vàng  cũng  đến nơi trong vòng một tiếng .
Thời gian trôi qua, tình hình giao thông  hề khả quan hơn. Nghĩ đến cảnh trở về muộn sẽ  đạo diễn mắng chửi,  chỉ thấy   rệu rã.
Tiểu Lý bực bội đ.ấ.m mạnh tay  vô lăng.  , ngay khi  cúi xuống   ngẩng lên, làn đường bên cạnh bỗng nhiên trống hoác.
Tiểu Lý  chút kinh ngạc, nhưng thấy xe phía  sắp chen ,   kịp nghĩ nhiều, một chân  đặt lên bàn đạp ga. Vừa định nhấn xuống, tay  bỗng chạm  thứ gì đó trong túi, và một luồng khí lạnh buốt đột ngột chạy dọc sống lưng.
Anh rùng  một cái, chân  bàn đạp ga khựng . Khi định nhấn ga  nữa,   về phía  và lập tức toát mồ hôi lạnh.
Con đường phía  vẫn kẹt cứng, còn cái chỗ trống mà  định lao  ban nãy, giờ đang  một chiếc xe bồn chở dầu  sừng sững.
Lập tức, một cơn ớn lạnh chạy khắp cơ thể,   khỏi hít một  thật sâu, đáy mắt hiện lên nỗi sợ hãi  thể che giấu.
Chỉ một chút nữa thôi. Chỉ cần cú nhấn ga  ,   đ.â.m thẳng  chiếc xe bồn. Với lực va chạm mạnh, xe  thể  lật và rò rỉ dầu. Nhìn xung quanh   bao nhiêu là xe, nếu thực sự rò rỉ và phát nổ, đó chắc chắn sẽ là một vụ nổ liên , hậu quả  thể lường .
Tiểu Lý căng thẳng, theo thói quen dựa   . Lòng bàn tay  bỗng chạm  một vật lạ.