Sau một trận hoảng sợ, Văn thư ký cảm thấy  thể bỏ qua tên khốn nạn  . Cho dù  hiện tại   Cố Sanh giáo huấn, nhưng ai  là  tàn phế thật  , lỡ như         ngoài gây chuyện thì   ?
 nếu Cố Sanh   bừa, thì   cô    những chuyện đó?
Lẽ nào cô  thật sự  khả năng   tương lai?
Văn thư ký lắc đầu, cảm thấy  suy nghĩ nhiều . Cô  với Cố Sanh: "  gọi điện báo cảnh sát . Chuyện hôm nay, cảm ơn cô."
Cố Sanh thờ ơ khoát tay: "Chỉ là trùng hợp thôi."
Khi cô  câu , ống tay áo bệnh nhân rộng thùng thình khẽ lay động trong gió, Văn thư ký lúc  mới để ý thấy cô vẫn đang mặc đồ bệnh viện.
"Sao cô  mặc thế  mà chạy  ngoài ?" Cô   xong, nghĩ  thấy  gì đó  đúng: "Không  ,  cô   khỏi bệnh viện ? Ban ngày hôm nay cô rõ ràng  xe đụng, gãy mấy cái xương sườn cơ mà! Sao cô..."
Văn thư ký   chính  cũng thấy mơ hồ. Chưa  đến những chuyện khác, chỉ riêng cái cách Cố Sanh đánh    cũng  giống một bệnh nhân  thương nặng chút nào.
Có điều, lúc cô   đưa  bệnh viện rõ ràng là  thương  nặng, cho dù kiểm tra  chút nhầm lẫn, cũng  thể nào nhanh chóng hồi phục như  bình thường !
Văn thư ký cảm thấy đầu óc  rối bời, còn Cố Sanh thì     ý định thỏa mãn trí tò mò của cô, chỉ qua loa giải thích: "Bệnh viện đó kiểm tra nhầm thôi, thực  lúc đầu  cũng chẳng  vấn đề gì nghiêm trọng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-6-thu-doan-nham-hiem-1.html.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Văn thư ký: "..."
Sao  cứ thấy  tin  thế nào  nhỉ?
Cố Sanh  định giải thích thêm, cũng   tiếp tục chủ đề , ngược  mở lời: "Hôm nay  giúp cô, cô cũng giúp  một chuyện ."
Văn thư ký há miệng,  ngờ cô  thẳng thắn như .  nghĩ   cũng  thích nợ ân tình  khác, bèn : "Cô  , chỉ cần   giúp cô liên lạc với sếp , những việc khác nếu  giúp  nhất định sẽ giúp."
Nghe , Cố Sanh  cô, vẻ mặt kỳ lạ, tựa như  mà   .
Văn thư ký nhớ  dáng vẻ đánh  lúc nãy của cô,  hiểu   chút sợ hãi, nhưng ngoài miệng vẫn  dám nhân nhượng: " thật sự  thể giúp cô tìm sếp , nếu ...  sợ công việc  của  cũng mất luôn."
"Ồ?"
Cố Sanh chỉ cao đến ngang nửa đầu Văn thư ký, vẻ mặt lạnh nhạt, mang theo chút xa cách,    giống dáng vẻ  đây của cô, hễ  thấy  của Phó Hằng là lập tức  sáp  gần.
Điều  khiến Văn thư ký  nhẹ nhõm    chút khó hiểu. Cố Sanh chỉ thản nhiên : "Cô yên tâm,    cô tìm   ."
Cô chỉ  xin Văn thư ký ít quần áo và tiền. Dù  thì, cô cũng coi như  xem cho Văn thư ký một quẻ, cuối cùng còn ma xui quỷ khiến thế nào  cứu cô  một mạng, đòi chút thù lao cũng là chuyện nên !
Khi Văn thư ký   yêu cầu của cô, tuy vẫn  kinh ngạc nhưng  nhanh  thu xếp  thỏa. Bất kể   cô  coi thường Cố Sanh đến mức nào, thì ít nhất hôm nay, Cố Sanh thực sự  cứu cô một mạng. Vì , việc cô  xin chút tiền và quần áo cũng   gì to tát,   cô cũng  thích nợ  khác.