Mạnh Thiên Tề nói chuyện âm dương quái khí, hoàn toàn không có nửa phần tự giác mình vừa mới được Cố Sanh cứu tỉnh. Thực tế, anh ta cũng không biết mình được Cố Sanh cứu tỉnh, nếu như anh ta biết, cũng tuyệt đối không nói ra được những lời như vậy.
Nhưng mặc kệ vì lý do gì, lời đã nói ra rồi, chỉ mấy phút ngắn ngủi, Cố Sanh đã chứng kiến sự cay nghiệt của người này, và cũng âm thầm ghi anh ta vào sổ đen trong lòng.
Cô mím môi, không nói gì.
Trước đó khi Mạnh Thiên Tề nói ít, cô có lẽ còn muốn tranh luận với anh một phen, nhưng bây giờ nói nhiều, mà nói gần nói xa đều là coi thường cô, Cố Sanh liền biết, lần này tranh luận cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Có những người, tự cho là đúng, cả đời sống trong thế giới của mình, cho rằng những gì mình nhìn thấy chính là chân lý của thế giới. Lời sự thật mà bạn nói, trong mắt họ, có lẽ chỉ là chuyện tiếu lâm mà thôi.
Huống hồ, Cố Sanh cũng không có tâm tư đi khai sáng cho anh ta. Còn về cái nhìn của Mạnh Thiên Tề đối với cô, cô cũng không quá để tâm.
Khinh thường việc nói nhiều với Mạnh Thiên Tề, cô trực tiếp lấy lại tấm bùa vàng vừa nãy dán lên người anh, sau đó quay người muốn đi.
Mạnh Thiên Tề lại chỉ cho rằng cô chột dạ, trong miệng còn muốn gào thét. Hai bảo tiêu của anh ta nhìn đã lâu, vẫn muốn gọi thiếu gia của họ lại, nhưng có người ngoài ở đó, họ không tiện mở miệng.
Ngược lại là Vương Gia nhìn thấy Cố Sanh đi, cũng đứng dậy vỗ nhẹ vai Mạnh Thiên Tề: "Mạnh đại sư đã vô sự rồi, vậy tôi cũng đi trước, đoàn làm phim ngày mai còn phải quay phim."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-64-nhap-mon-1.html.]
"Còn quay à?" Mạnh Thiên Tề cho rằng gan anh lớn đến mức khó tin: "Anh vẫn nên đừng quay vội, tôi về hỏi xem, liệu có thể tìm vài vị đại sư đến thu phục con Lệ Quỷ này không, tránh để xảy ra chuyện."
Vương Gia nghe xong, cảm thấy là một cơ hội tốt, định đồng ý. Nhưng rồi lại nghĩ, mình vừa mới đồng ý với Cố Sanh, bây giờ cô còn chưa ra tay mà đã lại tìm người khác, một lần là ngoài ý muốn, hai lần thì sao?
Nghĩ nghiêm trọng hơn, nếu lần này Cố Sanh thực sự có thể giải quyết được, như vậy đủ để chứng minh thực lực của cô, đến lúc đó cho rằng anh nói không giữ lời mà thù địch với cô thì sao?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Kết thù với một đại sư như vậy cũng không phải là chuyện tốt lành gì.
Cho nên Vương Gia suy tư liên tục, vẫn từ chối Mạnh Thiên Tề, chỉ nói: "Tôi trước đó đã đồng ý với Cố đại sư, ngày mai Cố đại sư sẽ trừ quỷ cho đoàn làm phim."
"Cô ta? Anh tin cô ta sao? Anh không phải bị cô ta tẩy não rồi chứ?"
Mạnh Thiên Tề từ nhỏ lớn lên trong Mạnh gia, lại vì trời sinh thông minh, nhận được sự sủng ái của mọi người, cho nên thường thường sẽ không để ý đến tâm trạng của người khác, nói chuyện cực kỳ khó nghe.
"Hai mươi năm qua, tôi đã đi không ít nơi, xem qua bao nhiêu thiên tài trẻ tuổi, nhưng không có một ai là dùng m.á.u đuổi quỷ. Kia rất rõ ràng là trò lừa bịp, anh cũng tin sao? Hừ! Đến lúc đó lại xảy ra chuyện gì, đừng trách tôi không nhắc nhở anh."
Giọng điệu anh ta cực kỳ khó chịu, Vương Gia nhướng mày: "Mạnh đại sư hôm nay nói tôi đều nghe thấy, nhưng tôi cho rằng Cố đại sư là có thực học, tôi nguyện ý tin tưởng cô ấy. Thời gian đã rất muộn rồi, tôi đi trước đây, Mạnh đại sư cũng sớm nghỉ ngơi một chút."