Nữ quỷ phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn hơn, dường như cảm nhận được sự uy hiếp, cũng mặc kệ Mạnh Thiên Tề, trực tiếp lao về phía Cố Sanh.
Cố Sanh vẻ mặt lãnh đạm, tay cầm thanh kiếm, đột ngột ném về phía nữ quỷ.
"Cô điên rồi à? Quỷ không có thực thể đâu!"
Mỗi lần trừ quỷ, Mạnh Thiên Tề đều dán bùa vàng lên thân kiếm để gây sát thương, chứ chưa từng thấy ai ra tay kiểu như Cố Sanh. Anh vừa mắng xong thì ngẩn người, bởi vì thanh kiếm lúc này đang cắm phập vào đầu của nữ quỷ, không hề nhúc nhích.
Nữ quỷ dường như bị giữ chặt, không thể cử động. Mạnh Thiên Tề cứ thế trơ mắt nhìn Cố Sanh thong thả đi qua, một tay nắm lấy chuôi kiếm, đột ngột c.h.é.m xuống, mạnh mẽ c.h.é.m nữ quỷ làm đôi.
"Hít!"
Mạnh Thiên Tề không nhịn được hít một hơi lạnh, đây cũng quá hung tàn rồi đi?
Cố Sanh lại nhìn thân kiếm trơn bóng trong tay, như có điều suy nghĩ. Vừa rồi suýt chút nữa là không khống chế nổi con quỷ này rồi.
Hơn nữa, m.á.u của cô đã bị linh thể nữ quỷ hút toàn bộ, cho nên mới có thể g.i.ế.c c.h.ế.t nó một cách đơn giản như vậy.
Từ Thanh Thiển trước đó sợ hãi vô cùng, lần này sau khi nữ quỷ bị trừ khử, rối rít cảm ơn Cố Sanh. Lý Tuấn và Dương Du Du sau khi tỉnh lại cũng chỉ biết cảm ơn cô, ngoài ra không dám nói nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-81.html.]
Lần này coi như tất cả mọi người đã được chứng kiến thực lực của cô, nên không còn ai dám nói năng lung tung trước mặt Cố Sanh nữa. Mạnh Thiên Tề thì càng ngày càng hay lượn lờ trước mặt cô, chỉ có điều vẻ mặt dò xét nghiên cứu của anh khiến cô thấy phiền lòng.
Ngay vào ngày thứ ba sau khi diệt trừ quỷ quái, Mạnh Thiên Tề đang giúp Cố Sanh qua ải Tiêu Tiêu Lạc, bỗng nhiên có một số điện thoại lạ gọi đến.
Ạnh ta gọi Cố Sanh một tiếng, lại cảm thấy số điện thoại kia sao mà quen mắt thế nhỉ?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Mãi đến khi Cố Sanh nhận điện thoại, anh mới phản ứng lại. Số này anh quen là vì chính anh cũng lưu mà.
Đây chẳng phải là số của thiên tài đệ nhất Huyền Học thế gia, Tề Thịnh sao?
Nói như vậy, Tề Thịnh và Cố Sanh vốn quen biết nhau à?
Cũng không đúng! Nếu quen biết, vậy tại sao Tề Thịnh gọi đến lại là số lạ, chẳng lẽ Cố Sanh không lưu số của Tề Thịnh?
Mạnh Thiên Tề nghĩ mãi không ra, bên kia Tề Thịnh lại đắn đo mãi mới mở miệng: "Cố đại sư, hôm qua tôi nghe quản gia nói, cô cũng đến kinh đô rồi?"
"Ừm." Cố Sanh nói chuyện điện thoại luôn kiệm lời. Tề Thịnh đột nhiên gọi đến, cô cũng không biết nói gì.
"Có thời gian không? Chỗ tôi có không ít bánh ngọt ngon, mời cô qua uống chén trà?"
Lần trước đến Tề gia, Cố Sanh đã từng không nói một lời mà ăn hết hai đĩa bánh ngọt. Cô vẫn tưởng mình che giấu kỹ lắm, không ngờ vẫn bị Tề Thịnh phát hiện.
Có điều nghĩ đến hương vị bánh ngọt của Tề gia, Cố Sanh không nhịn được l.i.ế.m khóe miệng: "Được, vậy ngày mai đi."