Sáng hôm , Cố Sanh thức dậy từ  sớm. Đứng bên cửa sổ vén rèm  , bên ngoài âm u mờ mịt, thời tiết   lắm.
Cô vẫn  ngoài chạy bộ như thường lệ, về  quần áo, rửa mặt xong,  bước  khỏi phòng tắm thì   tiếng gõ cửa.
Cô   mở cửa,   bên ngoài  là Tề Thịnh. Người đàn ông  hình cao lớn  ở cửa, gương mặt nở nụ  ôn hòa. Thấy vẻ mặt cô  chút khác lạ khi mở cửa,  còn hỏi: "Sao ? Không chào đón  ?"
Cố Sanh khoanh tay,   một cái, đáy mắt xẹt qua một tia tối tăm,  lùi  mấy bước: "Vào ,   đến sớm ?"
"Không    là đến đón cô ?" Giọng Tề Thịnh luôn  ôn hòa. Sau khi  cửa,  còn  quanh phòng một lượt, cuối cùng mới gọi Cố Sanh  ngoài.
Mà Cố Sanh khi  câu    của , mày   nhíu , cuối cùng cũng   thêm gì, lên xe của  đến một nhà hàng trông  cao cấp. Vào phòng riêng, Tề Thịnh còn  lịch sự kéo ghế cho cô.
"Cô   ,   xem bánh ngọt đặt  xong ."
Cố Sanh gật đầu,  xuống  chơi Tiêu Tiêu Lạc  đợi. Có điều  kỳ lạ, rõ ràng  đó cô  nhờ Mạnh Thiên Tề chơi giúp lên hơn màn sáu mươi ,  bây giờ trong điện thoại vẫn chỉ là màn mười?
Cố Sanh nhíu mày,  đó cô  cảm thấy  gì đó  đúng, bây giờ càng khẳng định điều .
Lúc Tề Thịnh  ,  thấy cô gái nhỏ  đó với vẻ mặt chán chường, trong lòng bất giác thấy  buồn . Anh đặt đĩa bánh ngọt tinh xảo đang bưng  tay xuống bàn  mặt cô: "Nếm thử xem?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-82.html.]
Cố Sanh nghiêng đầu qua,  thấy đĩa bánh ngọt, hình thức quả thật  tệ. Thế là cô nhón một miếng, đưa lên miệng, khẽ nếm thử. Vị mềm mại, ngọt ngào tan  trong miệng, thấm  đầu lưỡi, khiến cô bất giác mở to mắt.
Tề Thịnh thấy , khẽ mỉm : "Ngon ?"
"Ngon lắm." Cố Sanh gật đầu, dường như đang nhớ  điều gì đó.
Nụ  của Tề Thịnh càng sâu hơn, sâu đến độ tựa như nụ  của nữ nhân, âm nhu đến mức  chút kỳ quái. Một tay  cầm miếng bánh ngọt,  tay dường như  những sợi tơ đen đang thấm , đưa tới  mặt Cố Sanh: "Để  đút cho cô."
Bánh ngọt đưa đến bên miệng, Cố Sanh  những  mở miệng, khóe môi còn cong lên một đường.
Cô đưa một ngón tay lên, đặt ngoài miệng,  động tác từ chối với Tề Thịnh: "Ngon thì ngon thật, nhưng đồ ăn âm khí nặng quá mà ăn nhiều thì sẽ  tiêu chảy đấy."
Tề Thịnh dừng tay , nụ   mặt  đổi: "Cô  linh tinh gì ?"
Cố Sanh  ,  đáp lời. Giây tiếp theo, sắc mặt cô đột ngột  đổi,  dậy cầm lấy con d.a.o gọt hoa quả gần đó đặt  mặt, lạnh giọng: "Sao hả? Giết ngươi một  còn  đủ ?"
Vừa dứt lời, Tề Thịnh  mắt bỗng nhiên   bốc lên hắc khí. "Anh" lạnh lùng  Cố Sanh, trong mắt  che giấu  sự hận thù.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Vóc dáng cao lớn của ""  ngừng biến ảo trong làn khói đen, cuối cùng hiện  hình dạng một  phụ nữ. Người phụ nữ  dáng vẻ xinh , nhưng biểu cảm  mặt  vô cùng méo mó.