Đinh đóng vào da thịt, tất cả mọi người đều làm như không thấy tiếng kêu la khóc lóc thảm thiết của người phụ nữ. Máu theo khe hở của quan tài, nhỏ xuống phiến đá: "tí tách", thấm sâu vào bùn đất.
Mùi m.á.u tanh tràn ngập cả con phố.
Cố Sanh đột nhiên cảm thấy tim mình lạnh đi ghê gớm. Đúng lúc này, cảnh tượng trước mắt nhạt dần, bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu gào cuồng loạn của nữ quỷ: "Ta không nên g.i.ế.c chúng sao? Nhưng là chúng đã g.i.ế.c ta!"
Cố Sanh cố gắng giữ bình tĩnh. Cô biết nữ quỷ này c.h.ế.t rất thảm, nhưng đối với việc làm của nó, cô lại không thể nào đồng tình.
"Những người cô đã giết, chẳng lẽ chỉ có bọn họ thôi sao?"
Nữ quỷ nghe vậy sững người. Cố Sanh không thích nói lý lẽ với quỷ vật, nhưng lần này lại lần đầu tiên bình tĩnh nhìn nó: "Cô có thể thành Lệ Quỷ, ít nhất cũng đã sát hại hơn trăm người. Cô có thể nói, những người cô giết, mỗi một người đều c.h.ế.t có ý nghĩa, không một ai vô tội sao?"
"Ta..." Nữ quỷ há miệng, rồi im lặng: "Ta không biết... Ta không biết!"
Nữ quỷ đột nhiên đau khổ lắc đầu. Mỗi khi g.i.ế.c một người, tâm trí nó lại mơ hồ đi một chút, càng về sau, gần như đều dựa vào bản năng để g.i.ế.c người, tự nhiên không còn phân biệt được mình g.i.ế.c người tốt hay kẻ xấu.
Khi còn là Lệ Quỷ, tâm trí cô ta đã hoàn toàn mơ hồ, chỉ nhớ mỗi việc g.i.ế.c người. Sau khi bị Cố Sanh đánh tan hồn phách, không ngờ dựa vào một giọt m.á.u trên thân kiếm kia cùng với dục vọng báo thù mãnh liệt, cô ta đã dùng chút sức lực cuối cùng để kéo Cố Sanh vào trong mộng.
Chỉ là ở đây, tinh thần của cô ta không ngờ lại có được một tia tỉnh táo hiếm hoi.
Nữ quỷ này bản tính không xấu, chỉ là c.h.ế.t quá thảm, oán khí không tan được, cho nên mới trở thành Lệ Quỷ. Cô ta muốn báo thù, nhưng cũng không muốn làm hại người vô tội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-84.html.]
Nữ quỷ càng nghĩ càng thấy khó chịu, gương mặt bắt đầu nứt ra, xuất hiện những vết rạn, m.á.u không ngừng rỉ xuống. Bộ quần áo ảo hóa trên người cũng biến thành áo cưới đỏ tươi, mấy lỗ m.á.u trên người đều đang chảy m.á.u ra ngoài.
Tí tách, mùi m.á.u tanh nồng nặc lan tỏa trong không khí.
Cố Sanh chỉ đứng đó, bình thản nhìn.
Bỗng nhiên, trên trời có một tia sáng trắng lóe lên, bầu trời âm u dường như bị ai đó mạnh mẽ xé toạc, một tia nắng chiếu vào.
Cố Sanh nghe được một giọng nói quen thuộc, đang gọi lớn từ bên ngoài luồng sáng đó: "Cố Sanh, tỉnh lại!"
Lúc này, nữ quỷ đột nhiên ngừng tự hành hạ mình. Nó ngơ ngác đứng đó, nhìn về phía tia nắng kia.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Năm đó lúc chết, nó bị đóng sống vào quan tài, tra tấn đến chết. Sau khi chết, con trai của người phụ nữ bị Âm sai bắt đi, còn nó vì cách c.h.ế.t và oán khí quá nặng mà bị Địa Phủ từ chối ngoài cửa.
Đến c.h.ế.t cũng không được yên ổn, lại còn mất đi cơ hội chuyển thế làm người.
Nó thật sự rất hận!
Ẩn mình trong chiếc quan tài đó, mười năm, hai mươi năm, đã rất lâu rồi nó chưa được nhìn thấy ánh nắng mặt trời...
Nữ quỷ ngơ ngác đứng lặng hồi lâu, cuối cùng chảy ra hai hàng huyết lệ, thân thể từ từ tan biến vào không khí.
Cố Sanh thấy vậy, mới lặng lẽ cất con d.a.o gọt hoa quả trong tay đi, sau đó âm thầm niệm một câu chú.