Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cô Nàng Huyền Học - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-06-10 02:37:32
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khách sạn, phòng số 404.

Cô gái nhỏ nằm trên giường khẽ động mí mắt, lông mi run run, rồi mở mắt ra.

Vẻ mặt cô chỉ thoáng chút mơ màng, rồi lập tức tỉnh táo trở lại. Chỉ là người đàn ông trước mắt lại đang nhìn mình với vẻ mặt đầy lo lắng, cảm giác này quả thực kỳ quái.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

"Anh..." Cố Sanh nằm trên giường, bị anh nhìn từ trên cao xuống, thật sự có chút không tự nhiên.

"Sao anh lại tới đây?"

Lời này vừa nói ra, cô đột nhiên hơi ngẩn người, sao cảm giác câu này quen tai thế nhỉ? À, hình như là câu đã nói với Tề Thịnh giả trong mơ lúc gặp mặt.

Nghĩ vậy, cô liền nhớ đến tia sáng xé rách bầu trời lúc nãy, không nhịn được hỏi một câu: "Vừa rồi, là anh gọi tôi sao?"

Thật ra Cố Sanh còn muốn hỏi, sao anh lại tìm được đến đây, nhưng liếc nhìn đồng hồ trên tường, cô liền hiểu. Đã ba giờ chiều, Tề Thịnh hơn phân nửa là gọi điện thoại cho cô mãi không ai bắt máy, nên mới tìm tới.

Tề Thịnh hơi sững sờ, đang định gật đầu thì cửa phòng bỗng nhiên có người bước vào.

Người đó vừa đi vừa ngáp, vẻ còn ngái ngủ, miệng còn lẩm bẩm: "Hôm nay tôi cày cho cô lên một trăm màn rồi đó, nhanh nhanh nhanh! Điện thoại..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-85.html.]

Anh ta vừa đi tới, vừa đưa tay ra, rồi cả người đơ ra.

Anh ta đầu tiên là nhìn Cố Sanh, rồi lại nhìn Tề Thịnh đang hơi cúi người phía trên Cố Sanh, vẻ mặt liên tiếp hiện lên sự kinh ngạc, kinh ngạc, rồi hóa ra là vậy! Cuối cùng dừng lại ở vẻ bình tĩnh.

"Hai người... Xin lỗi đã làm phiền, tôi ra ngoài tĩnh tâm một chút đây."

Cố Sanh cứ thế nhìn anh ta vẻ mặt ngái ngủ bước vào, rồi lại ngơ ngác đi ra.

Đợi anh ta đi rồi, Tề Thịnh mới lấy ra một hộp điểm tâm nhỏ đóng gói tinh xảo: "Mấy hôm trước đi bắt quỷ, nhà đó làm điểm tâm không tệ, tôi thấy cô chắc sẽ thích, nên mang về một ít."

Cố Sanh gật đầu, nhận lấy túi điểm tâm. Nghĩ đến việc trước đó mình đã cứu em gái anh, có lẽ trong lòng anh vẫn luôn cảm kích, cho nên mới luôn nhớ mang gì đó cho cô. Đã vậy, cô cũng không khách sáo nhận lấy.

Về chuyện xảy ra buổi sáng, Tề Thịnh không hỏi nhiều. Anh dường như cũng rất bận, đưa đồ cho cô xong liền rời đi.

Lúc ra cửa, gặp Mạnh Thiên Tề đang hút thuốc ở hành lang. Thấy anh đi ra, Mạnh Thiên Tề liền xáp lại: "Cậu với Cố Sanh, thông đồng với nhau từ bao giờ thế? Cây vạn tuế nở hoa à!"

Anh ta và Tề Thịnh hàng năm đều có liên lạc, mối quan hệ không mặn không nhạt, miễn cưỡng cũng có thể coi là anh em. Bây giờ anh ta nói với Tề Thịnh những lời này, thực ra cũng chỉ là trêu đùa.

Tề Thịnh lại nghiêm mặt chỉnh anh ta: "Chúng tôi chưa phải loại quan hệ đó."

"Hả?" Mạnh Thiên Tề sững sờ, tàn thuốc suýt nữa làm bỏng tay.

Không phải chứ? Anh ta nghe nhầm sao? "Chưa phải loại quan hệ đó" là ý gì? Chẳng lẽ ý là sau này sẽ là loại quan hệ đó sao?

Loading...