Giọng nói của cô trong trẻo lạnh lùng, nhưng lại có chút mềm mại: "Tề Thịnh?"
"Là tôi."
Cố Sanh hơi nghiêng đầu, dường như cuối cùng cũng xác nhận được chức năng này đúng là như vậy, thế là đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Lúc nãy anh hỏi tôi về Mạnh Thiên Tề, có việc gì thế?"
Ánh mắt Tề Thịnh có chút né tránh: "Khụ, có chút việc tìm cậu ta, nhưng gọi điện không được, nên mới hỏi cô."
Cố Sanh khẽ gật đầu, nghĩ ngợi, Mạnh Thiên Tề hiện tại chắc cũng đã vào núi sâu rồi, bèn nói với anh: "Anh ấy không có ở đây, đi lên núi cứu em gái rồi. Anh có chuyện gì, đợi anh ấy về rồi gọi điện cho anh ấy đi."
"À, được, vậy cô nghỉ ngơi sớm một chút."
Tề Thịnh cũng không tìm được chủ đề nào khác để nói chuyện. Thực tế, anh vốn đã ít lời, đối mặt với Cố Sanh, lời nói lại càng ít đến đáng thương.
Chỉ là Cố Sanh không biết việc gọi video cho mình sẽ khiến anh căng thẳng, cô chỉ đơn thuần muốn gặp mặt người khác mà thôi.
Hai người nhanh chóng nói chuyện xong, lúc chuẩn bị cúp máy, Tề Thịnh im lặng hồi lâu, rồi đột nhiên nói một câu: "Ngủ ngon."
Cố Sanh không hiểu gì cả, nhưng người khác chúc mình ngủ ngon, hình như cũng nên đáp lại một chút thì tốt hơn, dù sao sư phụ cũng dạy như vậy.
Thế là cô cũng khẽ gật đầu: "Ngủ ngon."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-nang-huyen-hoc/chuong-91.html.]
Video nhanh chóng bị ngắt. Đối mặt với màn hình đen kịt, Tề đại thiếu vẫn giữ vẻ bình tĩnh chợt mím môi, ngay sau đó, khóe miệng bên phải cũng không nhịn được nữa, khẽ nhếch lên.
Lần này cúp điện thoại xong, Cố Sanh ngủ một giấc ngon lành đến sáng. Ngày hôm sau vẫn như cũ, dậy sớm chạy bộ. Lúc về đến khách sạn, lại thấy ở quầy tiếp tân có mấy người dường như đang cãi cọ gì đó.
Cố Sanh loáng thoáng nghe thấy con số 404, bước chân đang tiến tới dừng lại hai giây, giây tiếp theo liền bị cô tiếp tân phát hiện.
"Xin lỗi! Xin chờ một chút."
Cố Sanh nghe vậy, đứng lại, chỉ vào mình: "Cô nói tôi à?"
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
"Đúng vậy, xin lỗi cô." Cô tiếp tân dường như cũng cảm thấy hơi ngượng, nhưng khi thấy Cố Sanh từ từ đi tới, trong lòng vẫn thở phào nhẹ nhõm rồi mới mở lời.
"Là thế này, Cố tiểu thư, có một việc tôi muốn thương lượng với cô một chút, chính là liên quan đến phòng 404 mà cô đang ở. Nếu cô không hài lòng, chúng tôi có thể đổi cho cô một phòng khác."
"Đổi phòng?" Cố Sanh lắc đầu: "Không cần, phòng đó tôi ở rất tốt."
Cô tiếp tân nghe cô nói vậy, đã cảm thấy hơi phiền phức, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không đổi: "Là thế này, hôm nay có mấy vị khách này đến, đặc biệt muốn ở phòng số 404, cho nên muốn mời cô đổi phòng một chút."
Cố Sanh lúc này mới hiểu ý cô ta, ánh mắt quét qua, vừa vặn nhìn thấy ba người trẻ tuổi lúc nãy đang cãi cọ ở đó, hai nam một nữ, trông giống sinh viên, quần áo trên người hình như là hàng hiệu gì đó, nhưng cô xem không hiểu, không nhận ra.
Nhưng cái này cũng không có gì, trọng điểm là... hai nam một nữ, ở phòng 404? Một phòng?
Cô nhìn mấy người đó với ánh mắt hơi kỳ quái: "Các người chắc chứ? Ba người ở một phòng?"
"Đúng vậy, chúng tôi đều ở phòng 404. Chúng tôi cố ý đến đây, hy vọng cô có thể đổi phòng với chúng tôi."