Có Quả Hồng - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-01-21 03:17:51
Lượt xem: 883

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng, cũng thú nhận Lệ Yên Nhiên xử phạt riêng, ủy khuất mà giải thích:

 

“Thần… chỉ sợ nương nương lo lắng.”

 

Ta buông tay , gọi cung nữ lấy thuốc trị thương, xong lời chút nương tay, lạnh lùng vạch trần:

 

“Ngươi vẫn còn đang thử lòng ?”

 

Hắn bảo sợ lo lắng. Nếu phản bác rằng chẳng là gì để bận tâm, cũng sẽ chẳng nản lòng buồn bã. nếu phản bác, đuôi hẳn sẽ vểnh tận trời.

 

Tâm tư nhỏ lật tẩy, cũng chẳng chút hổ, thản nhiên đổi chủ đề, tranh thủ mách:

 

“Nương nương , quý phi dùng sư phụ của thần để uy hiếp, ép thần cung việc cho nàng . Chuyện đều do Lệ quốc cữu sắp đặt, nàng từng gặp qua thần.”

 

Ta một nữa nhấn mạnh:

 

“Ngươi và —”

 

Lần , Tô Duẫn ngẩn trong chốc lát, vẫn tiếp tục kể:

 

“Hôm qua, nàng mới gặp thần đầu, mắt đến ngây dại.”

 

Tô Duẫn đầy đắc ý:

 

“Xem , quý phi cũng thần so với hoàng thượng còn tuấn tú hơn. Nàng ý đồ bất chính, giở trò với thần, nhưng thần thà c.h.ế.t chịu khuất phục, chọc giận nàng .”

 

“Người xem,” , cả đầy vết thương mà vẫn chút để tâm. Ý hiện rõ khuôn mặt như ngọc, sáng cả gian:

 

“Thần bảo vệ như ngọc, khác hẳn với hoàng thượng. Ngài tam cung lục viện, mỹ nhân nối tiếp hết đến khác."

 

Hắn thích phóng đại, còn âm thầm giẫm đạp Tạ Trì hai câu.

 

Ta rõ từ những mật báo của cung nhân trong điện của Lệ quý phi, nào chuyện "động tay động chân" "thà c.h.ế.t chịu khuất phục". Lệ Yên Nhiên thấy ngẩn ngơ, đang nâng mặt lên ngắm kỹ, Tô Duẫn cau mày lộ vẻ chán ghét, lùi tránh né. Nếu sợ mất phong thái, e rằng còn định phun nước bọt mặt nàng .

 

Lệ Yên Nhiên thấy vô lễ như , tức quá cầm roi đánh mấy phát.

 

Ta chợt nhớ đến đầu gặp Tô Duẫn, cố tình đánh hỏng dây đàn để gây sự chú ý, quỳ đất, gần quan sát, nếu lúc đó nâng cằm lên kỹ, chắc cũng chỉ nhích lên, thuận theo để dễ hành động.

 

Giờ mới nhận , đúng là “phân biệt đối xử”.

 

Ta bật , cây đàn của :

 

Hồng Trần Vô Định

“Cây đàn trông bình thường, ý nghĩa gì đặc biệt với ngươi ?”

 

Tô Duẫn đáp:

 

“Không , chỉ là đàn phân phát trong cung.”

 

Ta lệnh cho mang cây đàn đó , bằng một cây đàn khác, thuận tay ban thưởng cho .

 

Vân Châu bên lộ vẻ kinh ngạc, thôi.

 

Ta nhiều cây đàn quý giá, do gia đình và bạn bè tặng, từ ông bà, cha , ca ca, thậm chí cả tiên đế. cây đàn đưa cho Tô Duẫn là cây đàn đầu tiên từng sở hữu.

 

từ những loại gỗ và dây đàn nhất mà phụ thể tìm , dựa bản vẽ của . Ta từng dùng nó khi học đàn, thể là một phần ký ức quan trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-qua-hong/chuong-15.html.]

 

Đây là đầu tiên đưa thứ quý giá như cho một thuộc về gia đình .

 

Tô Duẫn nhạy bén, từ phản ứng của Vân Châu nhận cây đàn tầm thường, nhưng hỏi thêm, chỉ cúi đầu, trịnh trọng nhận lấy, lòng vui sướng nhưng giấu , chỉ để lộ qua những ngón tay khẽ run rẩy.

 

Đây là sự bù đắp dành cho .

 

Suy cho cùng, những vết thương , đều là vì .

 

21

 

Lệ Yên Nhiên quả nhiên đang gấp gáp.

 

Ta ngờ nàng bày trò hạ sách như .

 

Sắp đến sinh thần của Hoàng đế, đang xem xét từng bản nhạc sẽ trình diễn trong lễ mừng, thì Lệ Yên Nhiên cùng Tạ Trì khí thế hùng hổ xông . Nàng tố cáo lén lút giấu nam nhân trong cung.

 

Lúc Tô Duẫn đang giữa đám nhạc sư, trông vô cùng đàng hoàng, lướt mắt qua Lệ Yên Nhiên, liền chắc chắn rằng mà nàng đến .

 

Lệ Yên Nhiên đề nghị Tạ Trì cho lục soát tẩm cung của . Tạ Trì sang hỏi:

 

"Hoàng hậu, ý nàng thế nào?"

 

Một hoàng hậu đường đường chính chính, tẩm cung thể tùy tiện để khác xông lục soát? Ta tất nhiên cự tuyệt.

 

Lệ Yên Nhiên nhướng mày, giọng mỉa mai:

 

"Hoàng hậu nương nương, đang chột ? Hoàng thượng, hôm nay tìm , ngày mai khi gã nam nhân đó xử lý để phi tang . Hoàng hậu thì đoan trang, ai ngờ lưng phóng đãng như , ô uế hậu cung, đây là trọng tội đáng tru di!"

 

Nàng kiên quyết kéo Tạ Trì cung của để lục soát. Tạ Trì liếc một cái, cuối cùng vẫn để mở cửa, trực tiếp tiến nội điện. Một đám thị vệ bắt đầu lục tung thứ trong tẩm cung của .

 

Ta cũng theo, trông thấy cửa phòng ngủ đẩy .

 

Trên giường của , giữa chăn gối, một gã nam nhân trần trụi đang .

 

Nghe tiếng cửa mở, kích động dậy, giọng tràn đầy yêu thương:

 

"Nương nương, về ?"

 

Giọng điệu thiết như thể sống trong nội điện của từ lâu.

 

Rồi đầu, như thể thấy ùa , sợ đến mức ngã nhào xuống đất, lảo đảo chạy đến bên , "Nương nương, chuyện gì thế ? Nô gia sợ quá!"

 

Vân Châu lập tức tung chân đá văng , để chạm một góc áo của .

 

Phía bên , giữa đám im lặng c.h.ế.t lặng, Lệ Yên Nhiên đột nhiên hét lớn:

 

"Ta mà! Ta mà! Đây là ai? Hoàng hậu nương nương, ngươi là chính thất của hoàng gia, dám giấu nam nhân trong cung. Cho dù hoàng thượng sủng ái thì cũng thể như chứ! Hoàng thượng, xem nàng …"

 

Tạ Trì với ánh mắt đầy phức tạp.

 

Ta cũng , đây là ai.

 

Một trò hạ sách thế , chẳng cần điều tra cũng , đây là ý tưởng bốc đồng của Lệ Yên Nhiên. Có lẽ nàng cảm thấy Tô Duẫn đáng tin, tiến độ quá chậm, chờ nữa mà lập tức tìm một khác, nhét nội điện của , kéo Tạ Trì đến bắt quả tang.

 

Ta khẽ ngửi hương trong điện, hương trầm thường ngày, lẽ đổi thành loại hương kích thích dục vọng. hôm nay luôn ở ngoài xem xét bản nhạc, điện, nên mới tránh tai họa. Nếu , cảnh tượng họ thấy khi xông , chắc chắn khác .

Loading...