CÔ THIÊN KIM THẤT LẠC - Chương 539
Cập nhật lúc: 2024-11-17 17:14:17
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tĩnh Tâm đan cũng coi là một loại thuốc cơ bản, song, đối với cổ võ giả và cổ y mà thì nó vô cùng
quan trọng.
1
Lúc tu luyện, cổ võ giả cần Tĩnh Tâm đan để tĩnh tâm, loại bỏ tạp niệm, tăng tốc độ tu luyện.
Còn với cổ y0, trong lúc luyện đan, họ cũng cần uống Tĩnh Tâm đan.
Trưởng lão của Đan Minh thể luyện Tĩnh Tâm đan tỉ 1lệ sử dụng là 85%.
mỗi luyện đan, một lò chỉ luyện bốn viên, tất cả đều các thế gia cổ vũ, cổ y2 đặt hàng
.
Còn những khác, mua cũng , chỉ thể lùi một bước, dùng Tĩnh Tâm đan tỉ lệ
sử dụn6g thấp hơn.
Có điều, chỉ cần là Tĩnh Tâm đan tỉ lệ sử dụng 50% thì cũng đáng để mua .
Đạn dược tỉ lệ 9sử dụng
là 65%, đặt trong thành viên cấp bốn cũng là cao.
Quan trọng nhất là, Lý đường chủ từng gặp trường hợp một mẻ luyện sáu viên Tĩnh Tâm đan như thế
bao giờ.
Hơn nữa, sáu viện Tĩnh Tâm đan đều tỉ lệ sử dụng giống hệt , bất cứ sai khác nào.
Vậy nghĩa là năng lực khống chế lửa và gió của luyện đan cao đến nhường nào chứ?
Những luyện như họ cũng dám luyện quá nhiều trong một , bởi vì dễ khả năng vượt
quá khả năng chế, khiến lò thuốc nổ tung.
Lý đường chủ bắt đầu thở gấp, ông ngẩng phắt đầu lên: “Bảng thành tích của tiểu thư Thanh Gia lúc ? Có
còn giữ ?”
Lưu đường chủ cũng giật bảng thành tích cuối cùng .
Mãi lâu , ông mới như choàng tỉnh trong giấc mộng, nhanh chóng chạy đến bên giá sách, tìm bảng thành tích
của Lâm Thanh Gia.
Ông mở nó và trải lên bàn.
Họ tên: Lâm Thanh Gia
Tuổi: 20
Thời gian kiểm tra: 189 phút
Chứng nhận kết quả: Một mẻ bốn viện Tĩnh Tâm đan, tỉ lệ sử dụng lượt là 64.2%, 63.3%, 59.8%, 57.4%.
Xếp hạng tổng trong bài kiểm tra cấp bốn của Đan Minh: 1
Số “1” từng đổi trong suốt hơn hai năm qua.
bây giờ, kỷ lục duy trì trong hai năm phá vỡ .
Lý đường chủ cầm hai bảng thành tích, run rẩy: “Lão Lưu! Nhìn thấy ? Xuất… xuất hiện luyện sự xuất
sắc hơn tiểu thư Thanh Gia !”
Tuy Lưu đường chủ kinh ngạc nhưng thấy câu , ông bất giác cau mày: “Đó là vì thời gian
tiểu thư Thanh Gia dành cho luyện dược quá ngắn.
, nếu chỉ chuyên tâm luyện thì cô lên
đến cấp bảy .”
Có thể so với chuyên học luyện dược ư?
“ cũng xuất sắc .” Lý đường chủ lắc đầu, lập tức gọi quản sự chịu trách nhiệm sắp xếp
thông tin phận đến: “Doanh tiểu thư là của gia tộc nào?”
Hình như giới cổ y và cổ võ họ Doanh thì .
Mười tám tuổi đấy, nếu thực lực ở nhà họ Mộng thì chắc chắn cô là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm .
Quản sự cung kính trả lời: “Thưa đường chủ, Doanh tiểu thư là của nhà họ Diệp.”
“Nhà họ Diệp?” Lý đường chủ ngẩn : “Nhà họ Diệp nào?”
“Nhà họ Diệp ở phía đông giới cổ võ, là một gia tộc nhỏ.” Quản sự : “Nhà họ còn một học cổ y nữa,
tên là Diệp Linh, bây giờ cô đang là thành viên cấp ba của Đan Minh.”
Lưu đường chủ thắc mắc: “Tại nhà họ Diệp mang họ Diệp?”
“ điều tra , vị Doanh tiểu thư là họ hàng xa của nhà họ Diệp ở thế giới thế tục.” Quản sự lật giở tư liệu:
“Mười năm , bố Doanh tiểu thư qua đời, vì thế, gia chủ nhà họ Diệp liền đón cô trở về giới cổ võ.”
“Sau phát hiện Doanh tiểu thư thiên phú nhất định trong việc luyện dược, vì thế nhà họ Diệp cho cô
học tập cùng với Diệp Linh.”
Đây là phận mà Phó Quân Thâm sắp xếp cho Doanh Tử Khâm ở giới cổ võ.
Rất mờ nhạt, sẽ khiến khác chú ý.
Tuy rằng lỗ hổng nhưng Tư Pháp đường thiết kế xong chứng minh phận của Doanh Tử Khâm ở giới cổ
võ.
Dù thì giới cổ y và cổ võ biệt lập, ngăn cách tuyệt đối với thế giới bên ngoài.
Cố Diệp Phi
Họ sẽ quan tâm và cũng
sẽ điều tra chuyện ở bên ngoài đầu.
Quản sự : “Chắc hẳn vị Doanh tiểu thư học luyện dược 10 năm chỉ là bây giờ mới đến tham
gia bài kiểm tra thôi.
Chính vì lẽ đó mà cô thể thắng đến cấp bốn chỉ trong vòng nửa tháng”
Ông còn đang nghi ngờ, nếu vì khảo hạch cấp năm gần nhất là tháng ba năm , e rằng vị
Doanh tiểu thư là thành viên cấp năm .
“Được!” Lý đường chủ dứt khoát : “Đưa địa chỉ, đến nhà họ Diệp một chuyến.”
Thành viên thiên phú xuất sắc như thế đáng để ông đích đến thăm nhà một .
***
Đón tiếp đường chủ của Đan Minh, gia chủ nhà họ Diệp cũng phần bất ngờ.
Có điều, ông chuyện Doanh Tử Khâm tham gia bài kiểm tra ở Đan Minh từ Phó Quân Thâm nên
nhanh chóng bình tĩnh trở .
“Lý đường chủ.” Gia chủ nhà họ Diệp bảo Diệp Linh mời Doanh Tử Khâm đến: “Đây là cháu… cháu gái của .”
Lý đường chủ kỳ lạ ông một cái: “Diệp gia chủ, ông run rẩy cái gì ?”
Tay gia chủ nhà họ Diệp ngừng run rẩy, thậm chí giọng của ông cũng run run: “… đang kích
động.”
Doanh Tử Khâm tiện tay cũng thể giúp Diệp Trường Không đột phá đến tông sự cổ vũ.
Luận về thực lực, cô tuyệt đối thể tổ tông của ông.
Bây giờ ông gọi tổ tông là cháu gái, thế chẳng là
tổn thọ ?
“Ô.” Lý đường chủ gật đầu, cũng nghĩ ngợi gì nhiều.
Ánh mắt ông đánh giá cô gái một lượt từ đầu đến chân.
“Doanh tiểu thư.” Lý đường chủ lấy vài thứ từ trong túi : “Đây là lệnh bài thành viên mà Đan Minh cấp cho cô, cô
thể nhiều thư tịch cổ y ở Đan Minh nhờ lệnh bài .”
Doanh Tử Khâm hứng thú lắm với những điều .
Cô nàng mắt: “ thể lĩnh dược liệu ?”
“ .” Lý đường chủ : “Tổng giá trị của dược liệu cô thể lấy là 500 nghìn.
Có điều, cô giành
hạng nhất trong bài kiểm tra cấp bốn, vì thế giúp cô nâng mức hạn ngạch lên một triệu, tháng cô thể
lấy .”
Nói đến đây, ông ngừng một lát đợi khuôn mặt kinh ngạc của gia chủ nhà họ Diệp và .
Gia chủ nhà họ Diệp đang gặm bánh bao chay, Diệp Linh thì đưa nước cho ông.
Vân Sơn thì tỏ thái độ gì.
Lý đường chủ: “???”
Sao đám bình tĩnh đến ?
Vượt qua Lâm Thanh Gia đấy, đây là khái niệm thế nào?
Doanh Tử Khâm nhận lấy lệnh bài: “Hơi ít.”
Lý đường chủ thì thở dài một .
Nhìn cô gái đáng thương , nhà họ Diệp đúng là nghèo mà.
Giọng của ông cũng dịu dàng hơn: “Doanh tiểu thư, nếu cô đan dược nào cần bán thì cứ giao cho , bán với
giá cao giúp cô.”
Doanh Tử Khâm nhướn mày: “ là một ít.”
Vân Sơn lấy vài bình thuốc .
Bên trong đều là những viên thuốc hết sức bình thường.
Doanh Tử Khâm phẩy tay một cái là thể luyện
mấy chục viên.
Cô vẫn khống chế tỉ lệ sử dụng của chúng ở mức 65%.
Lý đường chủ cầm thuốc rời .
Gia chủ nhà họ Diệp ăn xong một cái bánh bao chay, cuối cùng tay cũng hết run.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-thien-kim-that-lac/chuong-539.html.]
Diệp Linh qua, thấp giọng: “Doanh tiểu thư, nếu cô bán đan dược tỉ lệ sử dụng 100% thì sẽ nhanh chóng
nhiều tiền.”
Nếu là Tĩnh Tâm đan tỉ lệ sử dụng là 100%, một viên ở hội đấu giá chắc chắn thể bán với giá 30 triệu.
Doanh Tử Khâm lạnh nhạt : “Mang ngọc mắc tội, cũng phiền phức.”
Hôm cô bán đan dược tỉ lệ sử dụng là 100% chỉ là để lấy một chiếc lệnh bài cấp Thiên.
Diệp Linh ngẩn , cũng phản ứng .
Nếu giống như Phục Trầm, Mộng Thanh Tuyết, lưng thể gia cố y mạnh chỗ dựa, biểu hiện xuất sắc
đến chăng nữa cũng vấn đề gì.
Song, dù là gia tộc tầm trung công pháp của chính như nhà họ Lăng, sinh một Lăng Miện Hề
thể sánh với Tạ Niệm thì liệt danh sách ám sát .
Cứ tuần tự mà tiến, để Đan Minh bán giúp quả thật là an hơn.
Vân Sơn lúc hiểu.
Thì Lý đường chủ chỉ là công cụ mà thôi.
Giống hệt như .
Hôm .
Đã đến lúc nhà họ Lôi đến thu lãnh địa của nhà họ Diệp.
Tông sự cổ vũ mà nhà họ Lội cử đến tên Lôi Tùng.
Năm
nay ông 168 tuổi, ông đột phá đến tông sư năm 158 tuổi.
Ngoài lão tổ tông của nhà họ Lôi , ông là tông sư cổ võ thứ hai của nhà họ Lôi.
Lôi Tùng dẫn theo của nhà họ Lôi, dựng võ đài và còn cổ võ giả của các gia tộc khác đến xem nữa.
“Diệp Trường Không, cuối cùng cũng đợi đến ngày hôm nay .” Lôi Tùng đầu tóc bạc phơ.
Ông hoạt
động chân tay: “Năm đó, tội g.i.ế.c c.h.ế.t con trai ông như thế nào, hôm nay sẽ g.i.ế.c ông đúng như .”
Nghe thấy câu , Diệp Linh phắt đầu sang gia chủ nhà họ Diệp: “Bố ơi, ông nội…”
Gia chủ nhà họ Diệp sầm mặt gì, siết ngón tay kêu răng rắc.
Con trai của Diệp Trường Không cũng chính là bố của ông, trong một tranh đấu ông Lôi Tùng ác ý sát
hại,
Gia chủ nhà họ Lôi uống , châm biếm .
“Diệp Trường Không còn chẳng là tông sư, một đòn của Lội trưởng lão cũng đủ để khiến ông nhừ tử .”
“Lát nữa g.i.ế.c Diệp Trường Không xong thì thu nạp nhà họ Diệp, đàn ông thì g.i.ế.c chết, phụ nữ thì bắt .”
“Con bé đó trông cũng đấy.”
Vân Sơn thấy câu , trong mắt lộ ý định g.i.ế.c : “Doanh tiểu thư, để tội g.i.ế.c c.h.ế.t chúng.”
Doanh Tử Khâm liếc một cái: “Nhân quả.”
Vân Sơn gãi đầu, im lặng.
Anh vẫn hiểu nhân quả là cái gì, nhưng cũng nhân quả quấn sẽ phiền phức.
Trên võ đài, Lôi Tùng : “Diệp Trường Không, thể nhường ông mấy chiều.”
Diệp Trường Không lạnh một tiếng: “Lôi Tùng, thì mở to mắt mà xem cho rõ đây!”
Thân hình ông giãn .
“Bùm” một tiếng, nội kinh ào ào tuôn chảy.
Dưới tác động của nội kình, đống lá rơi xung quanh cũng cuộn lên xoay tròn trong trung.
Nội hình thể hiện ngoài, tông sự cổ võ!
Tất cả âm thanh như ngừng .
Mọi đều kinh ngạc.
Lôi Tùng thể tin mắt .
Ông thành tiếng: “Diệp Trường Không, ông thể trở thành
tông sư?”
Nhà họ Lôi hiểu rõ thực lực của nhà họ Diệp.
Vì thế họ mới đặc biệt lập trận đấu sinh tử .
Diệp Trường Không nhiều nhất cũng chỉ tu vi 80 năm, thể cao hơn nữa.
Sao khả năng đột ngột tăng vọt thêm 20 năm chứ?!
Lôi Tùng nghiến răng: “Diệp Trường Không, ông uống thuốc ?”
“Lôi Tùng, uốn lưỡi bảy khi .” Diệp Trường Không lạnh một tiếng: “Thuốc gì thể khiến con
đạt đến cảnh giới tông sự cổ võ?”
Lôi Tùng nghẹn lời.
Mọi đều , thể đột phá đến cảnh giới tông sư cổ võ dựa ngoại lực.
Lôi Tùng phụt : “Được, Diệp Trường Không.
Dù ông đạt đến tông sư thì chứ? cảnh giới
ống mười năm, ông đánh thế nào?”
Người nhà họ Lôi cũng suy nghĩ .
Cách biệt của mới tông sư và tông sư đột phá lâu cũng lớn.
“Tập trung, nín thở.” Doanh Tử Khâm dùng giọng chỉ Diệp Trường Không mới thấy : “Dùng bộ
quyền pháp dạy cho ông.”
Diệp Trường Không gật đầu, từ từ bước lên, tay nắm thành quyền.
Lôi Tùng phụt : “Công pháp rác rưởi gì ? …”
Còn hết câu, ông Diệp Trường Không đánh bay ngoài, văng xa mấy chục mét bẹp đất,
ngay đến chuyện bò dậy để tiếp tục ứng chiến cũng .
Lôi Tùng, thảm bại!
Cuối cùng sắc mặt gia chủ nhà họ Lôi cũng từ từ sa sầm xuống.
Đây là trận đấu sinh tử.
Lôi Tùng thua thì sẽ chết.
Nhà họ Lôi cũng lớn, chỉ hai vị tông sự cổ võ.
Lôi Tùng c.h.ế.t như , thực lực của nhà họ Lôi sẽ chịu tổn thất lớn.
trận chiến sinh tử đều báo lên
Tư Pháp đường, dù họ cam tâm thì cũng hết cách.
Gia chủ nhà họ Lôi nghiến răng: “Chúng thôi.”
Nhà họ Lôi đến với khí thế bừng bừng nhưng cun cút về như chó cụp đuôi.
Gia chủ nhà họ Diệp thở phào một : “Doanh tiểu thư, cảm ơn cô, thực sự cảm ơn cô.”
Nguy cơ của nhà họ Diệp giải quyết một cách triệt để .
“Doanh tiểu thư.” Lúc , Diệp Linh bước lên: “Ban nãy Phương đường chủ của Đan Minh đến, là
mời cô đến nhà họ Phương, trở thành luyện sự của nhà họ.
Nhà họ Phương thể cung cấp tài nguyên và
dược liệu cho cô.”
Ở giới cổ y, nhà họ Phương cũng coi là một gia tộc tầm trung.
Sắc mặt Doanh Tử Khâm lạnh nhạt: “Không .”
Diệp Linh kết quả từ sớm: “ trả lời họ ngay.”
Đan Minh.
Quản sự chuyển câu trả lời cho Phương đường chủ: “Đường chủ, cô cô đến, hứng thú.”
Trong nháy mắt, sắc mặt của Phương đường chủ sầm xuống, lạnh giọng: “Cô còn giở quẻ ? Cô tưởng
là ai chứ? Từ chối? Chẳng chỉ vì tiến cử cô đến Thiên Y môn ?”
Ông lòng bồi dưỡng Doanh Tử Khâm, kết quả đối phương còn chịu cảm kích.
Nhà họ Phương nhiều tài nguyên bằng nhà họ Diệp ?
“Được , thì cần cô nữa.” Phương đường chủ : “Đan Minh nhiều thành viên cấp
ba, vắng mợ chợ vẫn đông!”
Ông vẫn quyền khai trừ thành viên cấp ba.
Một giọng nhẹ nhàng truyền đến.
“Phương đường chủ, ông khai trừ ai ?”
Phương đường chủ ngẩng đầu: “Lý đường chủ, đây là việc của .”
Lý đường chủ lạnh nhạt ông một cái: “Phương đường chủ, ông thực sự ?”
Phương đường chủ cau mày: “ chuyện gì?”
Cùng là đường chủ của Đan Minh, nhưng ông thấp hơn Lý đường chủ một cấp.
Bởi vì Lý đường chủ quản lý thành viên cấp bốn mà ông phụ trách cấp ba.
Ai cũng , cấp ba và cấp bốn của Đan Minh cách một trời một vực.
“Lục Hủ mà ông tiến cử đến ThiênYmôn nhà họ Lâm cấm cửa .”Lý đường chủ lạnh:“Mà Doanh tiểu thư ông
trục xuất khỏi Đan Minh giờ là thành viên cấp bốn, thuộc quyền quản lý của ông nữa.”
“Thành viên cấp bốn?”Phương đường chủ cau chặt mày:“Không thể nào.Ba ngày ,cô mới chỉ là thành viên cấp ba mà
thôi.”
Căn bản là ai thể đột phá thêm một cấp nữa trong thời gian ngắn như .
Lý đường chủ gì thêm,ném bảng thành tích lên bàn:“Tự ông cho kỹ ,khai trừ cô ,ông quyền ?”