Hắn hiển nhiên  ngờ , kẻ vốn nhu thuận, nay  sắc bén đến . 
 
Hắn siết chặt nắm tay, nghiến răng:
 
“Tạ Tri Điệp, nàng nhất định  tuyệt tình đến mức  ?”
 
Ta  nhạt:
 
“Là ngươi,  tuyệt tình .”
 
Cuối cùng,  vẫn  đưa  hưu thư.
 
Sau khi bọn họ rời , phụ   lo lắng hỏi:
 
“Tri Điệp, nếu bọn họ  chịu giao, chúng  thật  cáo ngự trạng?”
 
“Phụ , g.i.ế.c gà  cần d.a.o mổ trâu.” 
 
Ta nâng chén   nguội, nhấp một ngụm:
 
“Cáo ngự trạng là hạ sách cuối cùng. Trước đó,   An Bình hầu phủ  tự dâng cổ đến  lưỡi d.a.o Tạ gia .”
 
Ngày hôm ,   một chuyện khiến  kinh chấn động.
 
Ta đem sính lễ của , chia thành ba phần.
 
Một phần, lấy danh nghĩa Tạ gia quyên cho nạn dân vùng ngoại thành, dùng  việc cứu tế. 
 
Tin tức truyền , cả kinh thành đều khen Tạ gia lòng chứa thiên hạ, nhân nghĩa vô song.
 
Một phần,  tiến cung, dâng lên Hoàng hậu cùng mấy vị quý phi. 
 
Lý do là: “Nữ nhi  phúc tiêu thụ, nguyện dùng để trang điểm cho nương nương, cầu chúc quốc thái dân an.” 
 
Hoàng hậu vui mừng, ban thưởng  ít, còn phái  truyền lời: hãy nghỉ ngơi điều dưỡng, công đạo tự ở lòng . 
 
Thái độ hoàng gia, rõ ràng khỏi .
 
Phần cuối cùng, mới là nhát d.a.o chí mạng.
 
Ta đem  bộ điền sản, cửa hàng, ruộng đất trong sính lễ đổi thành bạc trắng,  mở màn một trận “thương chiến”.
 
Sản nghiệp lớn nhất của An Bình hầu phủ, chính là mấy hiệu gạo và tiệm vải ở kinh thành. 
 
Ta sai chưởng sự, mở tiệm mới ngay đối diện.
 
Gạo của họ mười văn một cân,  bán tám văn.
 
Vải của họ mười văn một tấm,  bán tám văn.
 
Chưa hết,  còn rêu rao: hễ nhà nào  hỉ sự, tang sự,  nghèo khó cơ hàn, đều  thể tới cửa hàng Tạ gia lĩnh gạo miễn phí.
 
Lập tức, cửa hàng Tạ gia khách như trẩy hội, còn tiệm An Bình hầu phủ vắng tanh, chưởng quỹ cùng tiểu nhị mặt dài hơn mướp đắng. 
 
Chỉ mười ngày ngắn ngủi, An Bình hầu phủ thua lỗ thảm hại, gần như tổn thương gân cốt.
 
Lão hầu gia tức đến  liệt giường, hầu phu nhân lo lắng tới cửa mắng  ba lượt, đều  phụ   chặn .
 
Đêm , gió đen trăng tối.
 
Lục Chẩm Qua lẻn  sân .
 
Một  hắc y, hốc mắt sâu trũng, ánh mắt đỏ rực, giống như dã thú  dồn  đường cùng.
 
“Tạ Tri Điệp!” 
 
Hắn nghiến răng gọi tên : 
 
“Ngươi rốt cuộc  thế nào! Ngươi định hủy cả Lục gia chúng  !”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-thu-tat-bao-svxo/4.html.]
Ta đang   hành lang ngắm trăng,  , lười cả  đầu.
 
“Giờ mới  sợ? Khi ngươi hủy danh tiếng Tạ gia ,  chẳng nghĩ đến hậu quả?”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
“Không giống !” 
 
Hắn lao tới, túm lấy vai , lắc mạnh:
 
“Đó chỉ là mặt mũi! Còn bây giờ, ngươi  lấy cả tính mạng của chúng !”
 
Bị  lắc đến choáng váng,  lạnh lùng hất tay  .
 
“Mạng? Lục Chẩm Qua, ngươi nghĩ  quan tâm đến mạng các ngươi ?” 
 
Ta  , bật , nụ  bi thương đến cùng cực. 
 
“Ngươi   nửa tháng nay   gì ? Ta đang nghĩ,  rốt cuộc sai ở , để ngươi thà phản bội, thà vứt bỏ, cũng   bảo vệ nữ nhân .”
 
Sau   mới hiểu ,   hề sai.
 
 là ngươi, là phủ An Bình Hầu các ngươi, từ gốc rễ  thối nát !
 
“Ngươi  bậy!”
 
“Ta  bậy?” 
 
Ta bước lên một bước, gắt gao  thẳng  mắt : 
 
“Ngươi dám , trong lòng ngươi, Tô Uyển Ninh chỉ là một biểu ? Ngươi dám , ngươi đối với nàng    nửa phần tình ý nam nữ?”
 
“Ngươi dám , Hầu phu nhân nuôi dưỡng nàng  như con dâu tương lai, chẳng  là vì chờ một ngày, để ngươi đường đường chính chính nạp nàng   , thậm chí…   mà   vị trí ?”
 
Sắc mặt Lục Chẩm Qua trong nháy mắt trở nên tái nhợt, môi run rẩy, một chữ cũng   nên lời. 
 
Ta đoán đúng . 
 
Đây mới là thứ ghê tởm nhất, khiến   thể chịu đựng .
 
Trong mắt bọn họ, , vị chính thất  qua cửa,  từng  đặt  vị trí đáng !
 
“Lục Chẩm Qua.” 
 
Ta  bộ dạng  mất hồn thất thần, trong lòng dâng lên một cơn khoái ý:
 
“Trò chơi mới chỉ bắt đầu. Ta  chỉ khiến Lục gia các ngươi phá sản,  còn  cho các ngươi  bại danh liệt.”
 
“Ngươi… ngươi còn   gì?” 
 
Hắn kinh hoảng  .
 
Ta khẽ , ghé sát bên tai , khẽ thì thầm:
 
“Ta  cho  thiên hạ đều , thế tử An Bình Hầu cùng ‘hảo biểu ’ của , là thế nào trong thời gian chịu tang  vụng trộm qua , còn mang thai tư sinh.”
 
Lục Chẩm Qua như  sét đánh, hoảng hốt lùi một bước, khó tin mà  .
 
“Ngươi… ngươi    …”
 
Làm   ? 
 
Đại nha   cận của Tô Uyển Ninh, từ lâu    dùng trọng kim mua chuộc. 
 
Nữ nhân đó,  mang thai gần hai tháng.
 
Đây mới là chỗ dựa khiến nàng  dám diễn một màn ép cung trong ngày đại hôn của !
 
Một chiêu rút củi đáy nồi, một chiêu  cưới  mang thai!
 
“Lục Chẩm Qua.”