Mọi ánh mắt đều dồn về phía Tiêu Trường Dịch,  ái mộ,  kính sợ.
 
  dường như chẳng thấy ai cả, ánh mắt chỉ thẳng  .
 
Ánh mắt    nam nhân  nữ tử.
 
Không  kinh diễm, cũng chẳng  dục vọng.
 
Đó là đánh giá, là thẩm định, như một thợ thủ công bậc thầy, đang cân nhắc một mảnh vật liệu – liệu  đủ vững,  đủ dùng.
 
Tim  lập tức chìm xuống.
 
Yến hội , nào  thưởng hoa chọn rể, rõ ràng là một cuộc giao dịch chính trị ngầm.
 
Ta, Tạ Tri Điệp, cùng với Thượng Thư phủ  lưng , chính là quân cờ hấp dẫn nhất trong cuộc chơi .
 
Ta hiểu ,  việc    , tưởng là giúp bản  và gia tộc gỡ  một ván, thực chất,  vô hình trung thuận theo ý của kẻ cầm quyền.
 
Hoàng thượng cùng Hoàng hậu, vui mừng khi An Bình hầu phủ sụp đổ, vì bọn họ   còn ngoan ngoãn.
 
Họ cần một thế lực mới, trung thành hơn,  năng lực hơn để  thế.
 
Trấn Bắc Vương, là sự  đổi của quân quyền.
 
Mà Tạ gia , với tài lực và nhân mạch nơi Giang Nam, chính là lựa chọn  định hậu phương, cung ứng tiền lương  nhất.
 
Liên hôn, chính là xiềng xích kiên cố nhất gắn liền hai thế lực .
 
Ta  còn là một kẻ  bỏ, mà  thành quân cờ then chốt.
 
Tiêu Trường Dịch nâng chén về phía , xuyên qua vườn xuân rực rỡ, xa xa kính  một ly.
 
Ta cũng nâng chén, hồi đáp.
 
Đầu ngón tay lạnh buốt.
 
Từ hố lửa, đến hầm băng.
 
Đây chính là cái gọi là “khổ tận cam lai” của .
 
Ta tưởng Lục gia  là một con ch.ó c.h.ế.t, nhiều lắm cũng chỉ  thoi thóp.
 
Ta sai .
 
Ta  đánh giá thấp cú phản kháng của một con rắn độc lúc hấp hối.
 
Lục Chẩm Khê,   thế Lục Chẩm Ca  thế tử An Bình hầu phủ, so với  ca ca ngu xuẩn , tàn độc gấp trăm .
 
Người gặp nạn, chính là phụ  .
 
Buổi sớm triều, một vị lão thần ngự sử đột nhiên phát khó dễ.
 
Ông  dâng tấu, chỉ  phụ   khi quản lý vận chuyển lương thuyền Giang Nam  tham ô  bạc khổng lồ.
 
Thậm chí,  bạc  hiến cho trại nạn dân, vốn dĩ là tiền bẩn phụ   chuyển .
 
Một quyển sổ giả  đến  mỹ, cùng vài nhân chứng  trọng kim mua chuộc.
 
Mũi giáo nhắm thẳng  phụ  ,  Tạ gia .
 
“Lấy danh nghĩa cứu tế, thực chất rửa tiền tham ô.” 
 
Cái mũ  đủ khiến cả nhà Tạ gia   c.h.é.m đầu.
 
Phụ  lập tức  cách chức, giam  Đại Lý Tự chờ thẩm tra.
 
Tin truyền về phủ, mẫu   ngất xỉu ngay tại chỗ.
 
Cả Tạ gia, loạn thành một đoàn.
 
Ta  trong hỗn loạn, đầu óc   bao giờ tỉnh táo đến thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-thu-tat-bao-svxo/7.html.]
 
Đây là sự trả thù của Lục gia.
 
Là cú phản kích của Lục Chẩm Khê.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Chúng sống  nổi, cũng  lôi cả Tạ gia  cùng xuống địa ngục.
 
“Vãn Thúy!”
 
Ta quát lớn: 
 
“Đi, mang pho tượng Huyết Ngọc Quan Âm của tiền triều trong khố phòng bọc . Chuẩn  xe,   đến Trấn Bắc Vương phủ.”
 
Mẫu  từ cơn ngất tỉnh , nắm tay , lệ già giàn giụa:
 
“Điệp nhi, con… con  tìm   gì? Chúng   cầu  khác nữa, chúng …”
 
“Mẫu .” 
 
Ta cắt ngang, ánh mắt kiên định đến đáng sợ: 
 
“Giờ   chuyện chúng   cầu  . Mà là bọn họ cần chúng . Tạ gia sụp, đối với bọn họ chẳng  nửa điểm lợi ích.”
 
Đây   còn là ân oán gia tộc.
 
Mà là sự đổi ngôi  triều đình.
 
Có   mượn chuyện chèn ép phụ  , để ngăn chặn thế lực mới đang dần trỗi dậy.
 
Kẻ đối địch của ,   chỉ là Lục gia, mà còn  cả những lão cáo già thâm sâu, vốn    thấy Trấn Bắc Vương và Tạ gia  kết minh.
 
Phủ Trấn Bắc Vương, so với  tưởng tượng, càng thêm giản lược, càng thêm sát khí.
 
Tiêu Trường Dịch đang ở trong thư phòng, lau chùi thanh bội đao của . 
 
Thanh đao ,   từng uống m.á.u cả ngàn kẻ địch.
 
Thấy  đến,  chẳng hề kinh ngạc.
 
“Ngươi đến .” 
 
Hắn thậm chí  ngẩng đầu, chỉ dùng một mảnh vải trắng, hết   đến  khác lau  lưỡi đao.
 
“Vương gia dường như  sớm đoán   sẽ tới.” 
 
Ta mở lời thẳng thắn.
 
“Một nữ nhân thông minh, khi rơi  đường cùng, tất sẽ chọn kẻ giao dịch  giá trị nhất.” 
 
Lời , lạnh lẽo và sắc bén, như chính thanh đao .
 
Ta đặt chiếc hộp gấm trong tay lên bàn .
 
“Đây là thành ý của .”
 
Hắn cuối cùng dừng  động tác, ngẩng mắt  .
 
“Tạ tiểu thư, bản vương  thiếu cổ ngoạn. Ngươi nên , bản vương , là cái gì.”
 
“Thanh bạch của phụ  , sự an nguy của Tạ gia.” 
 
Ta  thẳng  mắt ,  hề lùi bước. 
 
“Ta  thể lấy bản , cùng  bộ sản nghiệp Giang Nam  danh , để đổi.”
 
Hắn .
 
Nụ  ,  chút ấm áp, chỉ  tán thưởng.
 
Như kẻ thưởng thức một con mồi ngỗ nghịch, cuối cùng cũng  chịu khuất phục.