Cố Diệu Quang   liền nhặt cây roi mây  mặt đất, bước đến thẳng tay đánh  chút do dự.
Trước đây khi Cố Bạc  đánh,  chỉ  im như trời trồng, mặc cho   đánh đập.
 giờ đây, khi thấy Cố Diệu Quang giơ roi lên,  lập tức   bỏ chạy.
Điều đáng  là Cố Diệu Quang còn  đuổi kịp.
Trong chốc lát, hai  đuổi bắt , thi thoảng  đổ đồ đạc, cảnh tượng vô cùng lố bịch.
Chẳng mấy chốc, tất cả vệ sĩ và  giúp việc trong nhà đều kéo đến.
Cố Diệu Quang  Cố Bạc  cho mất mặt, tay cầm roi chỉ thẳng  , nghiến răng buông lời đe dọa: "Hôm nay nếu   đánh c.h.ế.t ngươi,  sẽ  ngược tên ."
Nếu trong gia tộc  còn ai thật lòng với Cố Bạc, thì chỉ  thể là Cố Diệu Quang.
  nhiều năm, nỗi áy náy vì  vợ quá cố trong lòng ông  phai mờ.
Thêm  đó, ông ít quan tâm đến Cố Bạc, mỗi   tin tức về  đều là những lời  , nên ông càng thêm chán ghét.
Khóe miệng Cố Bạc nhếch lên, nở nụ  châm biếm: "Mấy năm nay, ngoài việc đánh con, cha còn   gì khác?"
Cố Diệu Quang tức giận đến mức chỉ  đánh c.h.ế.t đứa con ngỗ nghịch .
Ông giơ cao roi, đuổi theo Cố Bạc nhưng  kịp, đành dừng  thở hổn hển, giận dữ quát lũ vệ sĩ: "Đứng đó  gì? Bắt nó  cho !"
Quản gia  sớm dẫn  chặn cửa, lũ vệ sĩ ào lên, ghì Cố Bạc xuống đất.
Cố Diệu Quang bước tới, đánh bừa   , lúc giận dữ, tay chẳng hề nương nhẹ.
•	
Cẩn Triều Triều nửa đêm  gió lạnh từ cửa sổ thổi   tỉnh giấc.
Cô  khát nước, bèn thức dậy rót cho  một ly nước,  uống bên cửa sổ.
Đêm thành phố, bầu trời phủ một màu xám mờ, chẳng thấy bóng  nào.
Cô cảm thán môi trường bên ngoài chẳng thể so với Huyền Môn.
 lúc , điện thoại  bàn vang lên tiếng "ting".
Cô cầm lên xem.
Thấy là tin tức về một vụ cháy, cô bấm  xem.
Sau khi  xong nội dung, lông mày cô nhíu chặt.
Nhà của Cố Bạc  cháy, may mắn là   thương vong.
Cô bấm ngón tay tính toán, kết quả là hung hiểm vô cùng.
Cẩn Triều Triều lập tức  quần áo, chuẩn   ngoài.
Diễn Ma  tiếng động, từ tầng   lên: "Muộn thế , cô   ?"
"Cố Bạc  thể gặp chuyện , em   xem ." Cẩn Triều Triều thu dọn xong, Diễn Ma  gọi chú Chung dậy.
Ba  lên xe, đến kho hàng mà Cố Bạc thuê.
Ngọn lửa   dập tắt, xung quanh kho hàng ngổn ngang.
Nơi  trong thời gian ngắn  thể ở .
Diễn Ma  Cẩn Triều Triều: "Tiểu thư, để  xuống xem ."
Cẩn Triều Triều gật đầu.
Một lát , Diễn Ma   báo cáo: "Mùi xăng  nồng, giống như   cố ý phóng hỏa."
Cẩn Triều Triều xoa xoa thái dương, thở dài bất lực.
Cô lấy từ túi  một chiếc gương, cắn nát ngón tay, bôi m.á.u lên gương.
Trong đầu cô hiện lên hình ảnh Cố Bạc, giây  đó, khuôn mặt Tiết Thanh Tuyết hiện lên trong gương.
Đó là góc  của Cố Bạc, hình ảnh thoáng qua  biến mất, đồng thời vết m.á.u  gương cũng tan biến.
Cẩn Triều Triều cất gương,  với tài xế: "Đến nhà họ Cố!"
Dù chỉ là hình ảnh thoáng qua,  rõ chuyện gì xảy , nhưng từ góc  của Cố Bạc, Tiết Thanh Tuyết  cao cao, nụ  âm hiểm.
……
Nhà họ Cố.
Cố Diệu Quang đánh đến nỗi roi gãy, m.á.u loang khắp sàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-205-man-kich-roi-ren-cua-gia-toc-co-phan-cuoi.html.]
Lũ vệ sĩ sợ hãi  buông Cố Bạc ,  xa xa.
Lúc  dù  ai ghì chặt,  cũng  thể nhúc nhích.
Cả nhà họ Cố đều thức giấc,  trong phòng khách, lạnh lùng  Cố Bạc  đánh.
Lão thái thái nhà họ Cố chẳng chút thương xót,  Cố Bạc thoi thóp,  với con trai: "Nó  lớn , đứa con ngỗ nghịch  bỏ  cũng , ngày mai con   thủ tục tách hộ khẩu cho nó."
May mấy năm nay  kìm hãm danh phận của ,  công bố  ngoài.
Nếu , nhà họ Cố sẽ trở thành trò  cho thiên hạ.
Cố Diệu Quang trút giận xong,  vết m.á.u  roi, trong lòng dù  cũng  áy náy.
"Mẹ, là  của con,  dạy dỗ nó nên . Nếu thả nó ,  chuyện  thì càng mất mặt." Cố Diệu Quang  thể để Cố Bạc rời khỏi nhà .
Con trai của ông, dù c.h.ế.t cũng là ma nhà họ Cố.
Vân Vũ
Lúc  Cố Bạc thương tích đầy , tay, chân, lưng, đùi đều rách da nát thịt, quần áo tả tơi, m.á.u thấm đỏ.
Hắn cắn răng chịu đau, cố gắng bò dậy, nhưng vết thương quá nặng,  thể nhúc nhích.
Hắn  sấp  đất, giọng lạnh như băng: "Cố Diệu Quang, hôm nay ngươi  đánh c.h.ế.t . Ngày nào đó, ngươi sẽ hối hận."
Hắn sẽ khiến nhà họ Cố trắng tay.
Khiến tất cả bọn họ   c.h.ế.t yên.
Đối mặt với ánh mắt độc ác của Cố Bạc, Cố Diệu Quang bật : "Giỏi lắm,  gọi cha nữa, trực tiếp xưng hô tên tuổi, mấy năm nay sách vở của ngươi   chó hết ."
Cố Bạc nắm chặt tay,      thương ở cột sống .
Hắn phát hiện dù cố gắng thế nào cũng  thể  dậy.
Cố Diệu Quang  lạnh: "Quăng nó  cổng, bao giờ  nhận  thì mới gọi bác sĩ."
Ông  xem xương cốt của  cứng đến mức nào.
Sau màn kịch rối ren ,   giải tán.
Lão thái thái thấy Cố Bạc  đánh thập tử nhất sinh, coi như trút  giận,  cần đến bệnh viện, khí trong  cũng thông.
Tiết Thanh Tuyết trong lòng vui sướng.
Tốt nhất Cố Bạc cứng đầu, c.h.ế.t cũng  nhận , c.h.ế.t luôn cho xong.
Nhà họ Cố tắt đèn, ngay cả  giúp việc cũng  ngủ.
Cố Bạc  quăng  cổng nhà,  sấp như  chết.
Lúc nãy vệ sĩ ghì  xuống đất, Cố Diệu Quang đánh   phía , chỉ cần động đậy là đau như lửa đốt.
Cố Bạc  mò lấy điện thoại từ túi, phát hiện điện thoại cũng  đánh vỡ.
Hắn   đất,  lạnh lẽo.
Thế giới , đáng sợ hơn   yêu thương là  thể thoát khỏi.
Nếu  thể,  sẵn sàng trả  dòng m.á.u  để đoạn tuyệt với nhà họ Cố.
    , trả  dòng m.á.u thì mạng sống cũng hết.
Kẻ bắt nạt  rõ ràng là họ, tại    chết?
Hắn  đưa họ xuống địa ngục ,   khiến nhà họ Cố mất hết tất cả.
Đêm càng sâu, mùi m.á.u thu hút côn trùng, bò   , gặm nhấm vết thương.
Mỗi nhát cắn của chúng đều khiến  thêm hận những kẻ .
 lúc , một luồng sức mạnh đen ngòm từ cơ thể  tuôn , bao bọc lấy vùng cột sống,  ngừng cuộn trào.
Cố Bạc mơ màng  thấy một giọng  ai oán: "Hận ! Hận những kẻ , hận thế giới ..."
Xe của Cẩn Triều Triều  dừng  cổng nhà họ Cố, cô  cảm nhận  một luồng sức mạnh tà ác khiến   rợn tóc gáy.
Cô mở cửa xe, lao tới nắm lấy tay  trai: "Cố Bạc!"
Một giọng  trong trẻo dịu dàng cắt ngang âm thanh ai oán bên tai .
Cố Bạc  sấp,  mở mắt xem ai nhưng  thể.
Cẩn Triều Triều bắt mạch  trai, phát hiện  chỉ ngoại thương nặng mà nội thương cũng nghiêm trọng.
Diễn Ma đến giúp đuổi côn trùng   .
Chú Chung hạ ghế xe, giúp đưa  lên xe.