Năm nay, Cẩn Triều Triều vẫn bận rộn như thường lệ,   lấy một phút giây nào rảnh rỗi.
Vào ngày  khi cô sinh nở, cô vẫn còn ở bệnh viện, điều trị cho những bệnh nhân nặng trong đợt khám chữa bệnh từ thiện.
Sáng hôm đó, khi cô đang chuẩn  đến bệnh viện, bụng bắt đầu đau.
Cô tính toán thấy  sắp sinh, nên quyết định   ngoài nữa.
Bác sĩ đỡ đẻ   sắp xếp sẵn ở nhà.
Việc sinh nở của Cẩn Triều Triều khá suôn sẻ, chỉ  ba tiếng , đứa bé  chào đời trong tiếng  oe oe.
Diễn Ma bế đứa bé   bác sĩ bọc kỹ càng , bước đến  mặt Cẩn Triều Triều,     : “Phu nhân,  là một bé trai .”
Cẩn Triều Triều lau mồ hôi đầy trán,  mặt , : “Con trai thì con trai , đợi   nó lấy vợ, cũng  thể sinh nhiều thêm vài đứa.”
Cô cũng coi như là góp phần mở rộng cành lá cho gia tộc.
Đáng tiếc là, cứ  sinh  con gái.
Từ phòng sinh trở về phòng ngủ.
Phó Đình Uyên ôm cô, tự tay đút cháo tổ yến cho cô, “Đừng  vui nữa, con trai cũng là phúc phận của chúng . Sau  chúng  sẽ  cháu gái!”
Cẩn Triều Triều bấm ngón tay tính toán.
Cô ước tính  cũng chỉ  ba đứa con  thôi.
“Nói gì ,   em  thể  vui . Con trai  con gái, đều là con của em.” Cô mỉm , “Chỉ là   chút tiếc nuối thôi.”
“Anh sẽ bảo Lôi Ánh dùng robot nặn cho em một cô con gái thật ngọt ngào, em thấy thế nào?” Phó Đình Uyên .
Cẩn Triều Triều dựa  gối, lắc đầu, “Thôi , trong nhà   một đống robot . Anh   ,   em sẽ  cháu gái,  thì em  nghĩ nhiều nữa.”
Chớp mắt, một tháng  trôi qua.
Hôm nay, nhà họ Phó tổ chức tiệc đầy tháng, sân vườn vô cùng nhộn nhịp.
Những  bạn lâu ngày  gặp đều tụ họp đông đủ.
Ngôi nhà một  nữa chào đón tình trạng đông đúc.
Cẩn Triều Triều  với Phó Đình Uyên: “Lát nữa sắp xếp chụp một tấm ảnh tập thể lớn nhé, mấy đứa trẻ  bình thường đều bận, ít khi về nhà, chụp một tấm  kỷ niệm.”
Để  khi bọn trẻ đều lớn hết, rốt cuộc    một tấm ảnh chụp chung nào thật sự phù hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/co-vo-dang-yeu-boi-toan-nhu-than-pho-phu-nhan-moi-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-642-chuong-ve-du-nam.html.]
Phó Đình Uyên tự    với nhiếp ảnh gia,  đó thông báo tin  đến  .
Sau bữa ăn.
Cả gia đình tập trung đông đủ trong vườn hoa.
Phó Đình Uyên và Cẩn Triều Triều  ở giữa, Phó lão gia  sát bên Phó Đình Uyên. Trước mặt họ  Phó Cảnh Ngự và Phó Cảnh Thịnh, Diễn Ma  bên cạnh Cẩn Triều Triều, trong lòng bế Phó Cảnh Ngôn. Bên cạnh Phó Đình Uyên  Tư Minh Dạ và Mộc Xuyên, Lam Thái.
Bên cạnh Diễn Ma  Phó Tiểu An, Lôi Ánh và Thu Ngư.
Hàng  cùng, Hoắc Chính, Giang Lê, Cố Bạc, Tiêu Mặc, Yến Hồi, Âu Tử Lâm, Giản Mật, Phong Túc, Khương Địch, Quý Thiện, Dư Nam và Kim Mộc.
Mọi  cùng  về ống kính, chụp  một bức ảnh.
Trong bức ảnh,  khuôn mặt mỗi  đều rạng rỡ nụ  tươi, ánh nắng ấm áp chiếu xuống   , soi sáng những gương mặt tuấn tú, xinh .
Mỗi  trong  những   mặt ở đây đều là thiên tài độc nhất vô nhị.
Họ tỏa sáng trong lĩnh vực của riêng , dẫn dắt những  của thế giới , khiến thế giới trở nên tươi  hơn.
Cẩn Triều Triày cầm chiếc khăn tay, mặc một chiếc áo dài đen thêu đầy hoa văn, khiến cô trông quý phái, sang trọng như một tiểu thư khuê các.
Phó Đình Uyên mặc vest,  tuấn khác thường, khí chất  dũng giữa chặng mày   cũng thấy  trai vô lý.
Vân Vũ
Bức ảnh  Cẩn Triều Triều đặt  bàn trong phòng ngủ.
Rõ ràng cô  xem   như  nhà.
Sau khi buổi tiệc kết thúc.
Cô tìm Dư Nam.
Đã nhiều năm trôi qua, điệu nhảy của   vẫn khiến   say mê điên cuồng.  sức hút của   giờ  còn là thứ khiến   phát điên  chết, mà là khiến   phát điên yêu say đắm.
Cẩn Triều Triều cũng  quen với việc mỗi ngày đều xem   nhảy.
Anh  luôn  thể nhảy  những điệu nhảy mới lạ, khiến   vui mừng khó tự chế.
“Em định tổ chức một vũ hội cho !” Cẩn Triều Triều  với Dư Nam: “Anh còn nhớ  đầu chúng  gặp , dáng vẻ khi  nhảy chứ?”
Dư Nam cầm  tay chuỗi tràng hạt, đây là bảo vật mà Vô Tâm  tặng cho cô.
Cô  truyền công đức và phúc lành  trong đó, Dư Nam cầm nó, đối với   trợ giúp cực kỳ lớn.