Diệp Thành Chí túm lấy cổ tay cô, miệng há phả mùi rượu hôi thối: "Làm bộ tịch cái gì! Hôm nay ông đây sẽ cho cô nếm thử niềm vui của một phụ nữ."
Vừa kéo Thường Mỹ định lôi bụi cỏ tối tăm. Thường Mỹ dùng hết sức đá mạnh ống chân , Diệp Thành Chí đau đến mức buông tay Thường Mỹ , ôm ống chân kêu la oai oái.
Thường Mỹ nhân cơ hội chạy tiếp, nhưng chạy hai bước, cô tên côn đồ tóc vàng túm tóc đuôi ngựa từ phía kéo , nhát d.a.o từ lòng bàn tay c.h.é.m cổ khiến mắt cô nổ đom đóm.
Cơn đau nhói bất ngờ ập đến khiến Thường Mỹ đau đến nhăn mặt nhăn mày, đau chỉ là thứ yếu, cô cảm thấy tứ chi mềm nhũn, còn chút sức lực nào để phản kháng.
Sao thế ?
Chẳng lẽ hôm nay cô bỏ mạng ở đây?
Diệp Thành Chí thấy tên côn đồ tóc vàng túm tóc Thường Mỹ, cũng quan tâm đến vết đau nữa, chạy đến cùng khiêng Thường Mỹ về phía chỗ tối, còn nhân cơ hội sàm sỡ cô, khiến Thường Mỹ kinh tởm mà dày cuộn trào.
lúc , một đang đạp xe đạp ngân nga khúc hát từ xa đến gần, Thường Mỹ vội vàng kêu cứu thật lớn: "Cứu mạng... cứu mạng... hãm hại ..."
Diệp Thành Chí ngờ đột nhiên xuất hiện, buông một lời tục tĩu, dùng bàn tay to bịt chặt miệng và mũi Thường Mỹ. Thường Mỹ để tự cứu , há miệng cắn thật mạnh tay Diệp Thành Chí bằng tất cả sức lực.
Cô nếm mùi m.á.u tanh, kèm là tiếng kêu như lợn của Diệp Thành Chí vang lên, Diệp Thành Chí giơ tay tát Thường Mỹ một cái.
Tạo động tĩnh lớn như , xe đạp hiển nhiên cũng chú ý tới, đó dừng : "Các đang gì ?"
Mắt Thường Mỹ sáng lên, lập tức nhận giọng của đối phương: "Dì Lưu, là cháu Thường Mỹ, mau cứu cháu!"
Gần đến Tết, nhà máy đồ hộp phát cho công nhân nhiều đồ hộp phúc lợi, trong đó một loại cá hộp vị mới ngon, nên khi mắng Thường Hoan xong, cô liền mang mấy hộp đồ hộp cho chị Thái, ăn tối ở nhà chị Thái, mãi đến giờ mới về.
Khương San tặng cho cô một đôi giày da quà Tết, vì tâm trạng cô , về ngân nga khúc hát, ngờ gặp Thường Mỹ ở đây, trong tình cảnh như , cô chợt sững sờ.
Khi cô đang sững sờ, tên côn đồ tóc vàng buông Thường Mỹ về phía cô, dáng vẻ đó rõ ràng là tóm cô. Lưu Tú Nghiên chợt tỉnh táo , đạp chân một cái, đạp xe đạp như điên, thoáng chốc chạy mất hút.
Ánh sáng trong mắt Thường Mỹ vụt tắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-cai-nam-thanh-thap-nien/chuong-337.html.]
Cô tự giễu nhếch môi, cô đang ảo tưởng cái gì , Lưu Tú Nghiên ghét cô như , thể mạo hiểm đến cứu cô?
Diệp Thành Chí thấy ha hả: "Mẹ Chí Huy lo cô cứ quấn lấy Sô Chí Khiêm buông, thể đến cứu cô chứ, ha ha ha, hôm nay cô cứ theo ông đây , ông đây sẽ chiều chuộng cô thật ."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tên côn đồ tóc vàng đến túm tóc cô, và Diệp Thành Chí cùng kéo Thường Mỹ qua bãi cỏ, về phía gốc cây lớn. Thường Mỹ hai tay nắm chặt thành nắm đấm, cô đang chờ thời cơ.
Hai ném cô xuống đất, Diệp Thành Chí sốt ruột bắt đầu cởi thắt lưng: "Mày ngoài đường canh chừng , tao , tao xong đến lượt mày."
Tên côn đồ tóc vàng lướt mắt qua gương mặt và hình Thường Mỹ, nhếch mép : "Con đàn bà cay độc như ớt , nhất nên trói c.h.ặ.t t.a.y chân nó ."
Diệp Thành Chí đánh hai , để hưởng thụ hơn lát nữa, đồng ý với đề nghị của tên côn đồ tóc vàng, dùng thắt lưng trói c.h.ặ.t t.a.y chân Thường Mỹ.
Thường Mỹ trong lòng một trận tuyệt vọng.
Tên côn đồ tóc vàng xoay đường canh chừng, đúng lúc Diệp Thành Chí đưa tay định cởi cúc áo Thường Mỹ thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng đánh .
Diệp Thành Chí cũng thấy động tĩnh, đường mắng: "Mày cái quái gì ?"
Khoảnh khắc tiếp theo, mấy bóng lao tới, chạy nhanh nhất ai khác chính là Lưu Tú Nghiên nãy chạy mất hút.
Cô cầm một cái chổi, nhắm Diệp Thành Chí mà đập tới tấp: "Thằng khốn nạn, tao đánh c.h.ế.t mày! Dám chuyện thất đức như , tao đánh c.h.ế.t mày!"
Diệp Thành Chí còn kịp hiểu chuyện gì đang xảy , cái chổi giáng xuống đầu , đau đến mức kêu la oai oái: "Á á á đừng đánh đừng đánh... Dì Lưu, cháu là em của Chí Huy..."
"Thằng khốn kiếp, con trai tao quen loại rác rưởi như mày, tao đánh c.h.ế.t mày!"
Lưu Tú Nghiên Diệp Thành Chí lúc còn kéo đứa con trai bé bỏng quý báu của xuống nước, liền "bốp bốp bốp" đánh mạnh hơn.
"Đồng chí nữ , đừng đánh c.h.ế.t , chúng còn đưa về đồn cảnh sát lấy lời khai nữa."
Hai đồng chí công an lo lắng sẽ đánh thương nặng, vội vàng lên tiếng ngăn cản.