ủy khuất, chồng xót xa cho , nên vui mới đúng.
8
Cứ tưởng khi hết sốt, chồng sẽ khỏe nhưng khi cơn sốt hết, chồng trở nên đa nghi. Cả ngày cứ rầm rì lẩm bẩm, ngày nào cũng chạy ngoài, khi về tay luôn ôm theo bùa giấy màu vàng.
Các đạo sĩ bây giờ như xưa, thu phí đắt đỏ mà năng lực yếu kém. Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, chồng chi hơn trăm nghìn tệ để mua bùa giấy. Thấy tiền cứ chảy như nước, chồng cũng thể yên.
"Mẹ, rốt cuộc suốt ngày mua nhiều bùa chú thế để gì? Con kiếm tiền cũng dễ dàng gì!"
Mẹ chồng vui: "Mẹ vất vả nuôi con khôn lớn, chỉ tiêu chút tiền thôi, thế mà con đối xử với như ư?"
"Nếu tiêu tiền ăn uống, chắc chắn con sẽ gì nhưng cái thì…"
Mắt chồng đỏ hoe: "Con hồi xưa m.a.n.g t.h.a.i con cực khổ đến mức nào ? Mẹ..."
Rõ ràng chồng những chuyện cũ rích đó, vội vàng ngăn : "Thôi , con nữa, đừng mua nữa là ."
bên cạnh hòa giải: "Thôi , tiết kiệm bao nhiêu năm , nếu cảm thấy bất an thì cứ coi như là bỏ tiền mua lấy sự yên tâm ạ."
Chồng dịu dàng : "Niệm Niệm, em thật ."
Cùng một lời , ngày hôm nhanh chóng với cô Đỗ.
"Yến Yến, em thật ."
Nhìn vẻ mặt dịu dàng của chồng, đến rơi nước mắt.
Cô Đỗ nép lòng chồng : "Em thật sự nỡ... Dù đây cũng là đứa con đầu lòng của chúng ."
Chồng xoa đầu cô : "Yến Yến ngoan, con đầu lòng của nhà họ Vương chúng nhất định là con trai... Nếu là con trai, sẽ lập tức ly hôn với Phùng Niệm."
Cô Đỗ xoa bụng, ngẩng đầu lên, đôi mắt nai chớp chớp: "Em nhiều vì như , nên thưởng cho em ?"
Chà chà chà, cô Đỗ đúng là duyên dáng yêu kiều, huống chi chồng còn là loại đàn ông…
Chồng ôm cô chặt hơn: "Sắp tới đợt bình chọn thi đua cuối năm , tặng em một danh hiệu nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-dau-long-xavj/chuong-7.html.]
Cô Đỗ cựa quậy như một con sâu: "Tiền thưởng bao nhiêu chứ... Còn đủ tiền bồi dưỡng của em nữa là."
Cô Đỗ nũng, quả thật khiến mềm nhũn cả . Chiếc túi hai mươi nghìn, chồng c.ắ.n răng cũng mua.
vươn vai, nhẩm tính ngày tháng, đại hội biểu dương trường sắp đến , vở kịch cũng sắp bắt đầu.
Dưới sự chăm sóc tận tình của , triệu chứng nghi thần nghi quỷ của chồng ngày càng nghiêm trọng. Mẹ chồng tin chắc rằng trong nhà thứ sạch sẽ. Khi dùng hết những lá bùa vàng cuối cùng, chồng ở bên bờ vực sụp đổ.
"Tại ... Tại cứ bám lấy buông?"
Khi chồng nhà, càng cho chồng tự do nên lúc giả vờ điếc lác mới . Mua bùa vàng, vật trừ tà, kinh thư, từng khoản tiền cứ trừ từ tài khoản của chồng . Vào lúc chồng thể chịu đựng nổi nữa, chồng gặp một đại sư.
"A Khánh, con đưa thêm một trăm nghìn nữa, ? Một trăm nghìn cuối cùng thôi!" Mẹ chồng kéo tay áo chồng .
Chồng mở to mắt: "Mẹ, rốt cuộc ? Mẹ nhiều tiền như để gì?"
Mẹ chồng cuống quýt: "Mẹ đuổi nó . Ngày nào nó cũng đầu giường , trừng mắt chằm chằm. Nó theo bếp, theo nhà vệ sinh… Ngày nào cũng sống trong giày vò. A Khánh, vị sư phụ thật sự linh nghiệm. Ông đúng chuyện xảy bên cạnh . Chỉ ông mới giúp thôi."
Chồng mở to mắt, giận dữ: "Mẹ, thể bình thường một chút , suốt ngày nghi thần nghi quỷ!"
Mẹ chồng cũng đỏ mắt, xông bếp cầm d.a.o thái rau kề cổ .
"Được thôi... Nếu là gánh nặng của con, thì c.h.ế.t quách cho . Cả chúng đều thanh thản!"
Chồng dọa sợ, giọng điệu lập tức dịu : "Mẹ, bình tĩnh một chút, con tiêu tiền, chỉ là tiền tiêu cho đáng chứ!"
Mắt chồng đỏ ngầu, lọt lời khuyên của chồng .
vội vàng khuyên nhủ: "Chồng, dạo thật sự khỏe, chừng là thật sự dính thứ gì đó sạch sẽ, là cứ theo ý ?"
Chồng nhíu chặt mày, nhưng vì xoa dịu cảm xúc của chồng nên thỏa hiệp. Có điều tiền trong nhà đang gửi tiết kiệm kỳ hạn, chồng chỉ thể khuyên chồng, đợi đến khi tiền thưởng của về mới lấy tiền đưa cho bà .
9
Chồng nghĩ rằng như là thể khiến gia đình yên bình trở như nhưng quá ngây thơ .
Suốt tuần , chứng nghi thần nghi quỷ của chồng ngày càng nặng hơn. Bà luôn miệng trong phòng tự dưng xuất hiện đồ của trẻ con, còn thấy tiếng trẻ con. thì từng thấy.