Sau khi nhận  tin của bà mối Trương, mẫu    dám trì hoãn dù chỉ một khắc. Bà dọn dẹp sân nhà, mua kẹo, mua thịt, g.i.ế.c gà, hết sức coi trọng mối hôn sự . 
 
Chuồng gà  quét sạch  còn một cọng lông, cả con ch.ó cũng  tắm rửa hai . 
 
Đến ngày định hôn, cứ ngỡ bên nhà gái sẽ  nhiều  đến, ai ngờ bà mối Trương chỉ dẫn theo một nữ tử gầy gò, tay dắt một bé gái da đen nhẻm. 
 
“Điền đại tẩu,   đến . Đây là Tiền Kiều Nhi, cô dâu  giới thiệu cho Xuân Quang.” 
 
Mẫu   sững sờ: 
 
“Bà chỉ  cô nương  chân tay  chút bất tiện, nào   còn mang theo một đứa con chứ!” 
 
Bà mối Trương liếc  đại ca ,  vẫn trầm mặc   một lời, khẽ  với mẫu  : 
 
“Ta cũng chỉ bảo lão đại nhà các  ít , chứ   là  câm !”
 
“Hai bên thông cảm cho  một chút.” 
 
Nói xong, bà mối Trương nhận lễ vật tạ ơn mai mối, nhanh chân chạy  như gió. 
 
Cả nhà  và  con họ   á khẩu. 
 
Hai  con họ “phịch” một tiếng quỳ xuống đất: 
 
“Cầu xin đại nương đừng đuổi chúng con , cho chúng con một miếng cơm ăn, chúng con  gì cũng .” 
 
Khi nàng  ngẩng đầu lên,  và mẫu  đều ngây . Ngũ quan nàng  như  chạm khắc, tóc đen như mây phủ tuyết,  búi lỏng bằng một cây trâm gỗ  đầu. 
 
Dù mặc áo vải thô, vẻ  của nàng  vẫn  thể che giấu. 
 
Ta nghĩ thầm, nàng  thật , như  bước  từ trong tranh vẽ. 
 
 đôi tay giấu trong tay áo   tương xứng với khuôn mặt . Bàn tay đầy chai sạn, nứt nẻ chằng chịt,  chỗ đông lạnh đến sưng đỏ, chỗ đóng vảy   rách toạc. 
 
Mẫu   trầm ngâm hồi lâu, đến khi cô bé  cạnh nàng  lên tiếng, bà mới bừng tỉnh. 
 
Cô bé lắp bắp : 
 
“Bà ơi, đừng đuổi Hắc Đậu . Hắc Đậu ngoan lắm, Hắc Đậu    việc,  thể bổ củi, đun nước, cho lợn ăn.” 
 
Gương mặt căng thẳng của mẫu   bỗng chốc giãn , bà bật , và dường như  tiếng “bà ơi”   mềm lòng. 
 
Cuối cùng bà  đành lòng, đỡ hai  con họ  lên: 
 
“Con  ngươi tên gì?” 
 
“Hắc Đậu.” 
 
“Cái tên  đúng là sống động thật.” 
 
03
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-dai-noi-phan-doi-con-lai/2.html.]
Mẫu   đồng ý để  con Tiền Kiều Nhi tạm thời ở  nhà . 
 
Chỉ là ở , nhưng   nghĩa là đồng ý cho  vợ đại ca . 
 
Mẫu   tra hỏi ba , Tiền Kiều Nhi chỉ  rằng  đường chạy nạn, gia đình nàng đều c.h.ế.t đói, chỉ còn  hai  con nàng, nương tựa  dì. Dì nàng nhờ  tìm bà mối Trương  mai, nên mới  giới thiệu đến nhà . 
 
Sau khi hỏi rõ ràng, mẫu   vẫn giữ một  thở ngưng trọng trong lòng. 
 
Trước bữa tối,   mẫu  thì thầm với đại ca: 
 
“Đừng thấy nàng  dáng vẻ thanh tú mà mềm lòng. Chưa  chừng là con cái nhà quyền thế nào đó. 
 
“Con đừng dễ dàng để nàng  lừa gạt, loại nữ tử từng  chồng  là rành rẽ nhất cái trò quyến rũ nam nhân . 
 
“Mẹ chỉ thấy tội nghiệp cho đứa trẻ thôi. Vài hôm nữa, chúng  sẽ tìm cớ đuổi  con họ ,  để  tìm cho con một mối hôn sự  hơn.” 
 
Đại ca  gật đầu thuận theo, dùng tay  dấu: 
 
“Mẹ,  yên tâm.” 
 
Đại ca cầm lấy chiếc rìu, chuẩn   sân chẻ củi. Huynh mặc áo vải thô, dáng  cao ráo, hai ống tay áo đều xắn đến khuỷu tay, để lộ cánh tay rắn chắc. 
 
Ngay ở cửa,  đối mặt với Tiền Kiều Nhi. 
 
Khuôn mặt đại ca  góc cạnh, cứng rắn,  mím chặt môi,  phát  một tiếng động nào. Huynh  đó, lạnh lùng  nàng, giống như một con chim ưng  buồn để mắt đến con sẻ nhỏ  móng vuốt . 
 
Ánh mắt sắc bén của  khiến Tiền Kiều Nhi bất giác run rẩy. Nàng lùi  một bước, khẽ  động tác “mời.” 
 
Buổi tối, mẫu    yên tâm để hai  con họ ngủ cùng , bèn đuổi cha  sang phòng phụ, ngủ cùng đại ca. 
 
Trong phòng , mẫu  ghép tạm một chiếc giường bằng ván gỗ, để Tiền Kiều Nhi và Hắc Đậu ngủ  đó. 
 
Tấm ván gỗ  chắc chắn,  xuống liền kêu cọt kẹt.  kỳ lạ , cả đêm  ngủ  sâu,   thấy bất kỳ tiếng động nào dù chỉ là trở . 
 
Đến khi  tỉnh dậy, chiếc giường   dọn gọn gàng ngăn nắp, đến một sợi tóc cũng  thấy. 
 
Chẳng lẽ  con họ là loài ngựa,  mà ngủ? 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
Hắc Đậu từ sớm  nhóm lửa nấu một nồi nước nóng lớn. Nàng nặn  một nụ , gọi : 
 
“Tỷ ơi, tỷ dùng nước nóng rửa mặt .” 
 
Khi con bé ngẩng đầu lên, bắt gặp khuôn mặt lạnh lùng của mẫu  , nụ   môi lập tức tắt ngấm. Con bé cẩn thận giải thích: 
 
“Bà ơi, củi con nhặt  núi từ sáng sớm, nước cũng là con xách từ sông về,  hề tốn gì của nhà .” 
 
Mẫu   vẫn giữ nguyên vẻ mặt nghiêm khắc: 
 
“Con  sợ  núi  tinh heo ăn thịt ngươi ? 
 
“Đừng nhóm lửa nữa, mau  rửa cái mặt đen kịt của con . Bị khói hun đen thế , trông y như cục than đen gắn hai con mắt .” 
 
Mở cửa ,  thấy Tiền Kiều Nhi  dọn sạch sẽ cả sân từ lúc nào.