10
 
Đại ca   suốt ba ngày,  ăn nổi một hạt cơm, thuốc đổ  cũng  nuốt xuống . 
 
Tiền Kiều Nhi kiên trì mỗi ngày tháo băng,  sạch và  thuốc cho vết thương. Đến ngày thứ năm, nàng kinh ngạc phát hiện vết thương bên ngoài  khô và bắt đầu đóng vảy. 
 
Nàng vui mừng  với mẫu  : 
 
“Nương, vết thương  bắt đầu lành ,   nghĩa là   sắp tỉnh  ?” 
 
Từ đó, nàng bắt đầu  ngừng trò chuyện với đại ca. 
 
Nàng kể về đàn gà, đàn vịt trong nhà, kể chuyện tiểu thẩm qua đây gây sự, kể chuyện   ruộng giẫm  phân bò đầy cả đế giày, kể chuyện Hắc Đậu nhặt phân dê về tưởng là táo đen. 
 
Cứ thế,  suốt mấy ngày,  một hôm đại ca  mở mắt. 
 
Huynh đưa mắt  quanh  , thấy   ngày đêm nhớ nhung vẫn luôn ở bên cạnh, khóe mắt  chảy  giọt nước mắt lặng lẽ. 
 
Huynh nhăn mặt vì đau,  phát  nổi một âm thanh, chỉ rên khẽ. Huynh gắng sức nhấc tay lên  động tác: 
 
“May quá, Kiều Nhi,  con nàng vẫn ở đây.” 
 
Tiền Kiều Nhi lấy  cây rơm khô, dùng kim chọc rỗng  thành ống nhỏ, đặt  bát thuốc, cố định đầu , từng chút một để  hút thuốc  miệng. 
 
Chỉ nửa bát thuốc, nàng cũng  mất hơn nửa canh giờ để đút xong. 
 
Từ lúc  mở mắt chỉ  thể chóng mặt một chút, đến lúc  thể ăn nửa bát cơm,  thứ dần khởi sắc. 
 
Một hôm, khi  nhặt củi về, đại ca   thể dựa  tường  một lúc. 
 
Mấy tháng trôi qua, tưởng chừng như  qua nhiều năm, cuối cùng chúng  cũng đợi  đến ngày đại ca hồi phục. 
 
Gặp chuyện vui tinh thần phấn chấn, mẫu     khép miệng nổi. 
 
Có  hỏi bà  lật đất , năm nay định trồng gì, bà trả lời chẳng liên quan: 
 
“Xuân Quang nhà  khỏe , năm nay  trồng thêm nhiều lúa kê mới .” 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
Hoa thẩm hỏi bà  ăn , bà nhắm mắt đáp bừa: 
 
“Khỏe , khỏe , Xuân Quang nhà  khỏe . Đầu tháng  mùng 9 tổ chức hôn lễ.” 
 
Hoa thẩm lắc đầu  về: 
 
“Bà  điên thật .” 
 
11
 
Hôn sự của đại ca và tẩu tẩu  định  ngày mùng 9 tháng Hai âm lịch. 
 
Tẩu tẩu   cần tổ chức rình rang, nhưng mẫu    đồng ý. Bà nhất định   đúng lễ nghi tam thư lục lễ, đón tẩu tẩu  cửa một cách trang trọng. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-dai-noi-phan-doi-con-lai/7.html.]
 
Đại ca  vốn dáng  thẳng tắp, hôm nay khoác lên  bộ hỷ bào đỏ rực, càng  nổi bật vẻ rạng ngời. Khóe môi  luôn giữ một nụ  dịu dàng, gật đầu chào từng vị khách đến dự. 
 
Tẩu tẩu ở tạm tại nhà Hoa thẩm, cách nhà  chỉ mất một tuần   bộ. Dù gần như , đại ca vẫn nhất quyết sắp xếp kiệu hoa. Tẩu tẩu mặc hỷ phục, che khăn voan đỏ, e lệ   kiệu  sự dìu đỡ của Hoa thẩm. 
 
Khi kiệu hoa dừng  cửa nhà , đại ca liền ba bước thành hai, vững vàng bế tẩu tẩu xuống, băng qua sân  thẳng chính sảnh. 
 
Những lời chúc phúc của bà con họ hàng trong làng liên tiếp vang lên, nhưng tất cả  tiếng pháo nổ đùng đoàng lấn át. 
 
Hắc Đậu buộc hai b.í.m tóc hình sừng dê,  mỗi b.í.m cài một đóa hoa đỏ rực. Ta và nàng nắm tay , nhảy nhót vui vẻ giữa đám đông. 
 
Ta cảm thấy vô cùng hạnh phúc, trái tim như  nhảy  khỏi lồng ngực. 
 
Hắc Đậu miệng ngậm đầy bánh hoa đào,  bẻ một miếng bánh lá sen, đưa cho : 
 
“Tỷ ơi, tỷ ăn cái  .” 
 
Ta cố ý nghiêm mặt: 
 
“Hắc Đậu, ngươi  gọi  là cô nhỏ!” 
 
“Tại ?” 
 
“Vì  gọi  ngươi là tẩu tẩu mà!” 
 
Hai đứa chúng  phá lên ,  ngớt trêu chọc . Đột nhiên,  ngẩng đầu lên, thấy một đôi mắt đen láy  chằm chằm qua khe đá. Ta giật , lạnh sống lưng. 
 
Đó là Điền Phán Nhi. 
 
Từ   cha  cắt đứt quan hệ với nhà tiểu thúc, đôi bên cũng  còn qua , xem như yên . 
 
Cha  quyết tâm tuyệt giao, ngay cả đám cưới   cũng  gửi thiệp mời cho họ. 
 
Tiểu thẩm tức giận đến mức sáng sớm   cửa hắt nước bẩn,  hắt  chửi bới: 
 
“Sáng sớm mà ồn ào, rầm rầm rộ rộ, còn để   ngủ  hả?” 
 
“Một  nữ nhân  chồng bỏ mà các   coi như báu vật, còn nghênh đón  cửa một cách hoành tráng như thế,    sợ    rụng răng ? 
 
“Dù  cố gắng thế nào, cũng chỉ là đậu phụ buộc đuôi ngựa, chẳng đáng giá một xu!” 
 
Hôm nay là ngày vui, mẫu     đôi co với bà , chỉ liếc mắt một cái  bảo đội nhạc gõ trống, thổi kèn càng lớn hơn nữa. 
 
Ta lợi dụng đám đông, nhét tờ giấy gói bánh  ăn qua  khe tường, còn  mặt quỷ với Điền Phán Nhi. 
 
Ta và Hắc Đậu mãn nguyện rời , đúng lúc giờ lành sắp đến. Chúng  chuẩn   xem lễ bái đường. 
 
Bỗng từ bên ngoài ùa  một đám , dẫn đầu là một gã nam nhân mặt mũi dữ tợn, hai mắt ti hí lóe lên ánh  sắc lạnh, gương mặt   vài phần giống với Hắc Đậu. 
 
Vừa thấy , Hắc Đậu liền  đầu bỏ chạy, nhưng sức  quá lớn, chỉ một cái  túm lấy Hắc Đậu, nắm chặt cổ áo nàng. 
 
Hắc Đậu  thể giãy  , đôi chân nhỏ đung đưa trong  trung.