CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 102

Cập nhật lúc: 2024-11-09 06:09:11
Lượt xem: 2,892

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Hoài là từng trải, đặc biệt hiểu cảm giác , ông khó lòng chấp nhận, đây mới chỉ là bắt đầu thôi, phía còn nhiều chuyện nữa, bèn : “Cha lên xe .”

Ôn Thù Sắc và Ôn lão gia lượt lên xe ngựa, Ôn Hoài và Tạ Thiệu lên theo, bên ngoài chờ.

Nửa nén nhang trôi qua, Ôn lão gia bên trong cũng giống như Ôn Hoài lúc , gầm lên một tiếng: “Hoang đường!”

Tạ Thiệu khoanh tay liếc Ôn Hoài, Ôn Hoài đầu sang chỗ khác, về phía chân trời, hôm đó cũng thành dạo một vòng Phụng Thành , cha mới chỉ đến cổng thành thôi.

Cú sốc nhỏ, bên trong im lặng hồi lâu.

Trì hoãn một hồi, lúc mặt trời lên cao, giờ cũng còn sớm nữa, Tạ Thiệu Ôn Hoài: “Hôm nay hẹn gặp mấy vị mưu sĩ, mượn ngựa của tham quân dùng một chút , ngày khác sẽ đến thăm hỏi.”

Chàng định chuồn ư.

Xin nhé, Ôn Hoài từ chối: “Gia môn sa sút, mấy hôm nay ngựa ăn cỏ, sợ hiền tế thương, hiền tế vẫn nên xe ngựa cho chắc.”

Một câu “hiền tế” khiến nghẹn lời, Tạ Thiệu thể nhúc nhích, chỉ đành chờ, nửa nén nhang trôi qua, Ôn lão gia cuối cùng cũng vén rèm, bước xuống xe ngựa.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Không Ôn Thù Sắc gì với ông, gặp Tạ Thiệu, thái độ khách sáo, hỏi : “Tạ phó xạ vẫn về ?”

Dù Tạ lão gia từ quan, nhưng ở Phụng Thành vẫn ít gọi ông như , cũng gì lạ, Tạ Thiệu gật đầu: “Ngoại tổ mẫu nhà họ Nguyễn ở Dương Châu bệnh, gia phụ và gia mẫu đến thăm, e là còn thêm một thời gian nữa.”

“Trước đó đến bái phỏng , đợi ông về, sẽ đến thăm hỏi.” Câu thể hiện rõ thái độ của ông, coi như chấp nhận hôn sự .

Dễ dàng hơn tưởng tượng, Tạ Thiệu chắp tay hành lễ: “Cung nghinh nhạc phụ.”

Ôn lão gia âm thầm quan sát một lượt, đúng là dung mạo tuấn tú, nuốt xuống nỗi đau khổ trong lòng, nhiều: “Về thôi.” Quay về, lên chiếc xe ngựa chở đầy sò của .

Ôn Hoài phi ngựa , vó ngựa tung lên, thật oai phong.

Bên đang , nương tử đẩy cửa sổ gọi : “Lang quân nha môn , lên xe nhanh , lát nữa đưa đến ngã tư, về nhà họ Ôn một chuyến, tự nhé.”

Ôn lão gia hôm nay trở về, tiểu nương tử chắc chắn về nhà họ Ôn.

Từ cổng thành về nhà họ Ôn, sẽ ngang qua Vương phủ, nhưng chỉ vài bước chân thôi, cũng thành vấn đề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-102.html.]

Chui xe ngựa, tiểu nương tử vẻ như chuyện gì xảy , hình như lúc nãy nàng nhiệt tình như chỉ là để đối phó, , hết giá trị lợi dụng, nàng lập tức bỏ mặc sang một bên.

Trong lòng vui cho lắm, tò mò hỏi: “Lệnh tôn ý kiến gì ?”

Ôn Thù Sắc đang hỏi gì, lắc đầu: “Lang quân trai như , quan, cha con thích còn hết chứ.”

Lời thật giả tạo, trí nhớ của nàng tệ đến mức quên mất hôn sự đến từ , ngẩng lên dò xét tiểu nương tử, đột nhiên hiểu điều gì đó, hỏi: “Có nàng là nàng yêu thích ?”

Quả nhiên là cùng chí hướng, đoán một phát trúng ngay.

Ôn Thù Sắc giấu giếm: “Còn nữa, để yên tâm, chỉ thể hy sinh bản , bịa lý do như .”

Kết quả vị lang quân đối diện buông một câu mỉa mai: “Tiểu nương tử đúng là khác , tấm lòng rộng lượng, thích mà cũng dễ dàng như .”

Ôn Thù Sắc ngẩn , hỏi xin ý kiến: “Vậy lang quân định giải thích với lệnh tôn lệnh đường thế nào?”

Chuyện gì khó: “Nói thật.”

Nói thật, chẳng đường ai nấy .

Không nhị gia và nhị phu nhân khi nào về, nhưng chắc cũng sắp , vất vả lắm mới dỗ dành ba trong phủ, nhanh như bại lộ, lợi.

Ôn Thù Sắc nhỏ nhẹ bàn bạc với : “Lang quân đợi thêm một thời gian nữa ? Thiếp thấy mấy hôm nay chúng chung sống cũng khá , cứ tạm sống với , đợi lang quân hoặc là đợi thích , chúng hãy đường ai nấy trong êm , thấy thế nào?”

Ý gì đây, hòa ly ?

Người nàng thích, Minh Nhị công tử?

Cũng đúng, vốn dĩ là khởi đầu sai lầm, một kết thúc, nàng là nữ nhi gia mà còn sợ điều tiếng, sợ gì chứ, “Được, khi nào thuận tiện thì một tiếng.” Quay đầu dặn phu xe: “Dừng xe.”

Chưa để Ôn Thù Sắc kịp phản ứng, dậy đẩy cửa xe, vén rèm nhảy xuống.

Chưa đến nơi mà, Ôn Thù Sắc thò đầu ngoài cửa sổ, định nhắc , thấy lang quân lao chợ, hề ngoảnh , bóng lưng toát lên khí thế dứt khoát chia tay, nàng nhất thời ngẩn , hiểu đắc tội gì với .

 

Loading...