Tuy rằng ước định can thiệp , nhưng dù cũng nể mặt , khách sáo xin phép: "Ta bẩm báo với lang quân, ngoài một chuyến, đưa cho Minh gia nương tử một chiếc đèn lồng, sẽ về nhanh thôi."
Ai ngờ lang quân đối diện chịu bỏ qua: "Đã bẩm báo với , thì dáng vẻ bẩm báo, chứ như nàng chỉ cho lệ, thấy nàng căn bản quan tâm đồng ý , rõ ràng là tay tính , nếu kịp trở về, nàng định gì?" E rằng sớm chạy ngoài .
Không hiểu hôm nay khác thường như , hít sâu một , Ôn Thù Sắc kiên nhẫn hỏi : "Vậy lang quân đồng ý ?"
Lang quân đối diện đầu , ngửa mặt trời, bộ dạng thờ ơ: "Trời tối , bên ngoài an , nương tử cứ bảo đưa qua là ."
Sao thể như chứ.
Chiếc đèn hoa sen do chính tay nàng , tặng cho A Uyển quà tân hôn, đương nhiên tự đưa qua, thấy kiên quyết ngăn cản, nàng bất mãn : "Lang quân đây cũng quản ."
"Sau quản , quản nữa thì thể thống gì." Không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của tiểu nương tử, gọi Mẫn Chương: "Thay tam thiếu phu nhân một chuyến."
Mẫn Chương tới định nhận lấy, Ôn Thù Sắc phản ứng , tránh , nghiến răng : "Không cần nữa, ngày mai đưa."
"Ngày mai e rằng cũng , tiểu nương tử cứ ngoan ngoãn ở trong phủ ." Nói xong liền từ bên cạnh nàng.
Đợi đến khi xuống thềm, Ôn Thù Sắc mới hồn, đưa chiếc đèn lồng cho Tường Vân, đuổi theo: "Lang quân ý gì? Là cấm túc ?"
"Không đến mức đó." Lang quân chắp tay lưng, đầu : "Chỉ là Minh gia nhiều nam nhân, tiểu nương tử một đến đó, tiện lắm, sợ nhiều chuyện lung tung, cho thanh danh của tiểu nương tử."
Ôn Thù Sắc hừ một tiếng: "Rõ ràng là lang quân nhỏ mọn, còn lý do đường hoàng như ." Nàng đến viện của Minh Uyển Nhu, đường đều hầu dẫn đường, ai mà dám lung tung.
Nàng như , lang quân phía cũng phản bác, chỉ là chịu nhượng bộ.
Đến Tây sương phòng, thấy một đống tre trúc và vải thưa gốc cây lê, đầu tiểu nương tử đang tức đến mức n.g.ự.c phập phồng, hỏi nàng: "Nàng ?"
Ôn Thù Sắc hậm hực: "Không thì ."
Vì tạo bất ngờ cho A Uyển, nàng mất cả nửa ngày mới xong, vất vả lắm mới thành lúc hoàng hôn, đang nóng lòng đưa cho nàng , ai ngờ khỏi cửa .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Lang quân đánh giá nàng từ xuống , vẻ bất ngờ: "Không ngờ nàng còn khéo tay đấy."
Vốn để ý đến , nhưng thấy vẻ mặt coi thường khác, đáp thì khó chịu: "Chuyện gì khó, chẳng lẽ lang quân ?"
"Không ." Quay đầu những chiếc đèn lồng treo trong sân, "Sắp đến Tết Đoan Ngọ , đèn lồng trong sân cũng nên mới, đang lo lắng phủ chi tiêu eo hẹp, tiền mua đèn mới, nương tử đèn lồng, đang rảnh rỗi ở nhà, thể tiết kiệm một khoản." Ngẩng đầu lên, mỉm với tiểu nương tử: "Làm phiền nương tử ."
Ôn Thù Sắc trừng mắt , dám tin những lời , bảo nàng đèn lồng, cái sân lớn như , cần bao nhiêu cái chứ.
Thật quá đáng, nàng thể xé rách mặt: "Tạ tam, đừng quá đáng..."
"Hôm nay gặp nhạc phụ ở Nhạc Thị, ông hỏi tiểu nương tử sống ở hàn xá thế nào, với nhạc phụ, thứ đều , tuy rằng tiểu nương tử phá sạch sản nghiệp của nhà , nhưng ưu điểm là bây giờ cách cần kiệm ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-105.html.]
Ôn Thù Sắc: "..."
Một câu , như bóp nghẹt nàng, ngọn lửa mới bùng lên lập tức dội một gáo nước lạnh, tắt ngúm ngay tức khắc.
Hắn gặp cha nàng ư?
Hắn gì ?
Không ánh mắt ngây dại của tiểu nương tử, Tạ Thiệu xoay bước lên thềm, đẩy cửa Tây sương phòng, mặt tiểu nương tử thản nhiên đóng cửa .
Ôn Thù Sắc hồi lâu mới hồn, trút giận , chỉ thể đầu với Tường Vân: "Thấy , tức giận cơ chứ. Mấy hôm còn tưởng hòa thuận với , hóa là lầm , thái độ của như , rõ ràng là định sống yên với ."
Tường Vân vội vàng an ủi: "Nương tử bình tĩnh , sự việc bất thường ắt ẩn tình, chúng về phòng suy nghĩ kỹ đối sách..."
---
Bên ngoài cuối cùng cũng yên tĩnh, Mẫn Chương mới đầu .
Chỉ thấy chủ nhân của cánh cửa, tai nghiêng sang một bên, suýt chút nữa dựng lên, sờ nắn vạt áo hồi lâu cũng cởi một nút áo nào.
Mẫn Chương thầm nghĩ, oan gia nên hóa giải chứ nên kết thêm, qua những ngày chung sống, cảm thấy tam thiếu phu nhân là dễ chọc, bèn lên tiếng nhắc nhở: "Đèn lồng trong sân, chủ nhân mới khi thành ..."
chủ nhân chẳng để tâm: "Ta việc cần ngươi quản ?"
Cởi áo khoác ngoài, vắt lên bình phong, lúc bình tĩnh trở , bảo Mẫn Chương chuẩn nước, tắm rửa quần áo.
Bữa tối hôm nay dùng ở vương phủ , dặn dò Phương cô cô cần mang cơm tới nữa, tắm rửa xong ghế, mở xem một xấp giấy dự đoán tương lai của vương phủ do Chu phu nhân đưa cho hôm nay.
Nói suông giấy là nhiều, chẳng gì đáng xem, xem hơn nửa, đang định tắt đèn nghỉ ngơi, bỗng nhiên tiếng gõ cửa: "Lang quân..."
Tạ Thiệu: "..."
Nàng đang giận ?
Mẫn Chương cũng chút hoang mang, tam thiếu phu nhân còn tức giận đến , giờ nguôi ngoai ? E rằng âm mưu gì đó, chủ nhân của , nên mở cửa .
Giọng của tiểu nương tử bên ngoài vọng : "Lang quân ngủ ?"
Tạ Thiệu dậy, tự mở cửa.