CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 222
Cập nhật lúc: 2024-11-09 13:24:22
Lượt xem: 2,638
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Thiệu sớm nắm rõ tính tình của nàng, những lời nàng , chắc chắn cũng là những điều nàng nghĩ trong lòng.
Nàng ngoài mấy canh giờ, nghĩ những điều lộn xộn như , chẳng lẽ nàng từ bỏ, quan tâm đến nữa ?
Vết thương ở bả vai đau, nhưng lòng còn đau hơn, khẽ hỏi nàng: "Thật sự như , cưới tiểu nương tử khác nàng cũng đồng ý?"
Ôn Thù Sắc gật đầu: "Lang quân là bậc quyền quý, tam thê tứ là chuyện bình thường, là phu nhân, nên rộng lượng, yêu ai yêu cả đường , thích gì thích cả lối về, lang..."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Đây là tương lai mà nàng nghĩ đến, Tạ Thiệu thực sự nổi nữa, cắt ngang lời nàng: "Ôn Thù Sắc, chuyện cho đàng hoàng."
Đi bộ cả buổi tối, dạo qua vô gian hàng, mua cả xe đồ, cứ tưởng nghĩ thông suốt, nhưng giờ lang quân chất vấn, trong lòng vẫn âm ỉ đau, nhưng , lang quân là như , sinh cao quý, sinh ở Đông Đô, từ nhỏ quen với hoàng quốc thích, nàng lấy gì để so sánh, e rằng cạn nước mắt cũng đủ.
Câu của Nhị phu nhân đêm qua chỉ đúng một nửa, đời phụ nữ hạnh phúc viên mãn , tuy rằng phần lớn là do lang quân, nhưng cũng phụ thuộc lang quân.
Một nửa còn là do bản lựa chọn.
Nàng sống như Diêu Thập Nương, nàng nghĩ thông , cho dù bên cạnh lang quân cả đám mỹ nhân, nàng cũng rơi nước mắt nữa.
Xấu xí, c.h.ế.t nhanh.
Ngẩng đầu lang quân, kiên quyết : "Những gì đều là thật."
Tạ Thiệu vất vả lắm mới khiến con rùa đen thò đầu , còn kịp rõ nó , nó rụt , cứng đầu cứng cổ chịu thừa nhận.
Trăm năm cây sắt nở hoa, mới nhú mầm non, thể để nàng bóp c.h.ế.t nó , nếu đêm nay bỏ lỡ, nàng rụt đầu trong mai, bao giờ chịu mở lòng nữa.
Hắn cho nàng cơ hội thoái lui nữa: "Ôn Thù Sắc, hỏi nàng, hôm nay chuyện với Nhị công chúa, nàng khó chịu ?" Không đợi nàng trả lời, Tạ Thiệu chặn họng nàng: "Không dối."
"Ừm." Ôn Thù Sắc gật đầu.
Sau nàng sẽ cố gắng kiềm chế, kiềm chế thì mắt thấy tim đau.
Tạ Thiệu : "Bộ y phục đang mặc , là do nàng tự tay may, tặng cho ?"
Ôn Thù Sắc sững , lúc mới để ý đến y phục đang mặc, gấm màu lam sáng, vạt áo thêu vài cành trúc đơn giản, đúng là bộ y phục nàng may, ở . Nàng còn đang nghi ngờ, thì lang quân : "Ta cướp từ tay Mẫn Chương."
Ôn Thù Sắc kinh ngạc .
"Ta ghen tỵ, ghen tỵ bộ y phục mới đầu tiên mà nương tử may tặng cho , buổi trưa mặc , định đợi nương tử về, hỏi nàng xem ngoài tình nghĩa vợ chồng, trong lòng nàng ?"
Trước đó, trong lòng vô mắng nàng mù mắt, trách nàng thấy tấm chân tình của , mắt như mù.
giờ đây, chính cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-222.html.]
Nàng cùng từ Phượng Thành, sinh tử, màng nguy hiểm đến tính mạng của bản , kiên quyết về cứu , đây là tình cảm thì là gì?
Hắn còn gì nữa?
Nhìn tiểu nương tử đang ngây mặt, đau lòng an ủi, dang tay nhẹ nhàng ôm nàng lòng, đầu hàng, bộc bạch tâm tư của : "Ôn Nhị, nàng chờ ngày bao lâu , nàng thích , nàng để trong lòng, nàng nhiều hơn một chút, ở bên cạnh , chỉ chuyện với , nhưng mỗi với nàng, nàng luôn lảng sang chuyện khác." Hắn nghiêng đầu tiếp: "Biết bao nhiêu , mổ tim nàng xem, bên trong rốt cuộc ."
"Ta vất vả lắm mới tự thuyết phục bản , thích nàng, cần nàng đáp , nàng đột nhiên cho thấy ánh sáng, vui mừng, vui mừng vì trong lòng nương tử cũng ." Thấy tiểu nương tử hồi lâu động đậy, buông , cúi đầu mắt nàng,: "Hôm nay cũng đang đợi nương tử, từ sáng sớm bắt đầu đợi ."
Đầu óc Ôn Thù Sắc vốn tỉnh táo, giờ xáo trộn, trở nên rối bời.
Được lang quân yêu thương thổ lộ nỗi lòng, nàng khó mà rung động, trái tim bình lặng một nữa khuấy đảo, "thình thịch" nhảy lên, nhất thời .
Nàng ngẩng đầu , ánh mắt hai chạm .
Khi gặp lang quân, nàng dễ dàng hạ quyết tâm, nhưng giờ gặp , dụ dỗ, cán cân nghiêng về một bên.
Chẳng những khổ tâm của nàng cả buổi chiều hôm nay đều uổng phí ?
Càng càng thấy , rõ ràng là một lời tỏ tình chân thành, nhưng khi kết hợp với gương mặt đào hoa của lang quân, giống hệt như viên đạn bọc đường.
Nàng đột nhiên mặt , trong lòng càng thêm rối bời.
Tạ Thiệu thấy sự cảm động trong mắt nàng, còn kịp thở phào nhẹ nhõm, thấy nàng mặt , chỉ để một bên mặt cho .
Trong lòng bỗng chốc lo lắng, còn quan tâm đến mặt mũi nữa, nhỏ giọng dỗ dành: "Là , nên chuyện với khác khi nương tử về, nương tử phạt thế nào cũng , nhưng thể mặc kệ ."
Hắn thật đáng thương, Ôn Thù Sắc sững , đầu , mắt lang quân sâu thẳm, đáy mắt dường như còn ửng đỏ.
Hắn đang gì , sống mũi nàng cay cay, Ôn Thù Sắc bĩu môi, vẻ mặt khó xử: " mà … cũng vất vả lắm mới tự thuyết phục bản , lang quân , nghĩ..."
Lời còn dứt, lang quân buông nàng , giật lấy hộp đựng thức ăn và hai bình rượu trong tay nàng, mặt nàng: "Nương tử cứ nghĩ ở đây , đợi nàng."
Chuyện thể nào nghĩ thông trong chốc lát, nàng từ từ đánh giá rủi ro, hy vọng thì cũng thất vọng, cẩn thận còn thể đầu rơi m.á.u chảy, chừng sẽ trở thành Diêu Thập Nương thứ hai, Ôn Thù Sắc vẫn còn do dự: "Thiếp..."
Tạ Thiệu ép sát: "Nương tử mau nghĩ , giờ cũng còn sớm nữa, chúng còn tắm rửa, nghỉ ngơi sớm."
Lời ám chỉ rõ ràng của , như thể cam tâm tình nguyện, sẵn sàng hy sinh bản , Ôn Thù Sắc kinh ngạc , mặt đỏ bừng, đầu óc choáng váng.
Nàng cũng háo sắc đến mức ...
"Không hổ." Ôn Thù Sắc còn đang , thì đột nhiên một giọng vang lên từ phía cánh cửa, Nhị phu nhân lén hồi lâu nhịn nữa: "Con dâu mau nhà , ngoài gió to, đừng để cơn gió kỳ quái hổ thổi mềm tai con."