Phương ma ma bên cạnh tiến lên hai bước, giải thích với Ôn Thù Sắc: "Vị là đại tiểu thư nhà họ Tạ, tam thiếu phu nhân mới cửa hôm qua, chắc gặp."
Kết quả , Ôn Thù Sắc thật sự ngờ tới, Tạ Thiệu đang đó, tiểu thư đang cúi đầu, nàng nên đáp thế nào đây?
Người gọi nàng là tam tẩu, theo lý mà nên đưa lễ mắt, cho chút tiền, nhưng nàng tiêu tiền từ đến nay luôn phóng tay, bao nhiêu dùng bấy nhiêu, trong túi thật sự eo hẹp.
Hơn nữa, ban nãy Tạ Tam cho một ngàn lượng , nếu nàng chỉ lấy mười mấy hai mươi lượng, chẳng càng khó coi hơn , chi bằng cho.
Dù cũng là tấm lòng, nàng long nhãn còn bàn, đưa cho Phương ma ma: "Đại tiểu thư đầu đến đây, nếm thử long nhãn , ngọt đấy."
Phương ma ma tươi nhận lấy, "Để nô tỳ gói cho Đại tiểu thư."
Tạ đại tiểu thư sợ hãi im thin thít, tưởng rằng chuyện xong, mũi chân định xoay ngoài, Tạ Thiệu gọi giật , "Không tạ lễ ?"
Lần Tạ đại tiểu thư nhịn nữa, kinh ngạc ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn ngây thơ tràn đầy vẻ phản kháng, lễ nghĩa kiểu gì thế ?
Thấy Tạ Thiệu cứ chằm chằm buông, vẻ nếu nàng tạ ơn thì sẽ chịu bỏ qua, ngày thường vị Tam ca ca vẻ chẳng , nhưng cũng hào phóng, dường như yêu cầu gì cũng thể đáp ứng, nhưng khi nghiêm túc khác như , luôn khiến trong lòng phát hoảng, cuối cùng nàng cắn môi, bấm chặt lòng bàn tay mới câu trái lương tâm , "Đa tạ Tam tẩu."
Ôn Thù Sắc khách sáo , xua tay với nàng, "Không cần khách sáo."
Lần còn ai cản nàng nữa, Đại tiểu thư bước chân như bay, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.
Trong phòng chỉ còn đôi vợ chồng son.
Vừa đến nhỉ? Tạ Thiệu lắc đầu, một lúc lâu vẫn nhớ , thôi , ngày mai tiếp, chống chân dậy, say rượu, tứ chi lời não bộ sai khiến, bước hai bước, mũi chân va cạnh bàn, cả loạng choạng về phía , trong lòng thầm kêu , nhưng may mắn phía còn .
Thế nhưng đưa tay đỡ như mong , trán đập thẳng chiếc ghế đẩu tròn.
Tạ Thiệu: .......
Đầu đập cho hoa mắt chóng mặt, khí huyết càng thêm sôi trào, nàng thấy ? Hay là nàng tay, đỡ một cái!
Ôn Thù Sắc tận mắt chứng kiến đụng ghế đẩu, "Đùng" một tiếng, vô cùng vang dội, thôi cũng thấy đau, là động lòng, nàng lên tiếng gọi giúp , "Phương ma ma..."
"Chưa chết, cần gọi."
Tạ Thiệu tự vịn ghế đẩu dậy, lửa giận trong lòng khó mà nguôi ngoai, lông mày giật giật, đúng là xui xẻo tám kiếp mới gặp nàng, Ôn Nhị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-23.html.]
Cú va chạm khiến đầu óc tỉnh táo hơn ít, cuối cùng cũng nhớ đến đây gì, nhịn cơn đau đầu như búa bổ, rõ với nàng, " Tạ Thiệu đây, thích nàng là một chuyện, nhưng là Tam thiếu phu nhân nhà họ Tạ, nàng sẽ nhận sự tôn trọng mà nàng đáng ."
Ôn Thù Sắc chằm chằm cái trán sưng tấy của , dám động đậy.
Thế là Tạ Thiệu đưa lời cảnh cáo với nàng, "Sau ." Đừng mặt , đừng để lão tổ tông , nếu lão tổ tông mệnh hệ gì, và nàng sẽ xong .
Nói xong xoay bỏ , cánh tay nâng lên vén tay áo rộng.
Mái tóc đen nhánh ngọc quan buông xõa lưng, bước chân vững vàng, dáng như tùng, ngẩng đầu ưỡn ngực, khí phách nam nhi mạnh mẽ như mãnh thú tỏa , quả thật vô cùng quyến rũ.
Người , Thanh cô cô và Tường Vân mới bước tới, thấy Ôn Thù Sắc ngây đó nhúc nhích, liền gọi nàng, "Thiếu phu nhân?"
"Hả?" Ôn Thù Sắc đầu .
Tường Vân ghé sát đầu , vẻ mặt phấn khởi, "Thiếu phu nhân, nô tỳ thấy Tam công tử giống như lời đồn bên ngoài, chỉ riêng việc bênh vực Thiếu phu nhân, cũng coi như là ."
Có nàng , lúc đầu óc Ôn Thù Sắc là câu của , "Sau ."
Đống thoại bản mà Minh Uyển Nhu mua, nàng cũng ít, đoạn khiến nàng rung động nhất là cảnh nam tử ôm chặt tiểu thư lòng, bá đạo với nàng, "Không ." Minh Uyển Nhu còn nhạo nàng, đường đường là tiểu thư khuê các, thích kiểu nam nhân thô lỗ như . Nàng cảm thấy Minh Uyển Nhu hiểu, câu "Không " toát vẻ bá đạo, sức hấp dẫn bao đối với trái tim thiếu nữ yếu đuối.
Trải qua chuyện , Thanh cô cô cũng cái khác về vị cô gia , "Thiếu phu nhân ngày mai bàn bạc với chuyện về nhà đẻ, nếu Tam công tử bằng lòng cùng Thiếu phu nhân về Ôn gia, lão phu nhân thấy, tự nhiên sẽ yên tâm."
, còn về nhà đẻ nữa.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Vấn đề Ôn Thù Sắc đau đầu cả ngày, quả thực như Thanh cô cô , rể cùng tân nương về nhà đẻ, chẳng là chứng minh hai ân ái , lời đồn tự nhiên sẽ cánh mà bay.
Tạ Thiệu tối nay quả thực khác với Tạ Thiệu mà nàng quen đây, rượu lời , nhân phẩm cũng thể hiện rõ, lẽ đây mới là bản chất thật của .
Con thể dựa ấn tượng đầu tiên để đánh giá của một , cũng thể vì một câu , một đêm mà đổi cách .
Nến đỏ đêm tân hôn dọn , trong phòng bằng đèn dầu, sắc đỏ phai nhạt, con mãi mãi giam cầm trong đó.
Lại nhớ đến việc sáng nay cho Thu Oanh ngoài, vẫn thấy tin tức gì, cũng bà ngoại thế nào , Ôn Thù Sắc gật đầu, "Được , thử xem."