CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 35

Cập nhật lúc: 2024-11-09 02:49:36
Lượt xem: 3,013

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên mặt tiểu thư vẫn còn chút ửng hồng do trêu chọc, khiến Ôn lão phu nhân hiểu cảm thấy an ủi.

Vừa tuy bà cố tỏ cứng rắn, hủy hôn với nhà họ Tạ, nhưng trong lòng nào , như , thanh danh của cháu gái nhất định sẽ tổn hại, cả đời gả một gia đình , e là khó khăn chồng chất.

Nếu Tạ tam thật sự là quan tâm săn sóc...

Suy cho cùng vẫn yên tâm, hỏi nàng: "Thật sự chịu ủy khuất gì?"

Trong lòng Ôn Thù Sắc tuy mắng Tạ Thiệu cả ngàn cả vạn , nhưng đối mặt với vẻ mặt quan tâm của Ôn lão phu nhân, cuối cùng vẫn nhẫn tâm, mím môi : "Cháu lắm ạ."

"Sao cứ cảm thấy kỳ lạ thế nào ..." Chẳng lẽ thật sự là bà vô tình nên chuyện ?

Ôn Thù Sắc kỳ lạ chút nào: "Cháu giấu tổ mẫu nữa, đó, cháu từng gặp Tạ tam công tử một , tổ mẫu còn nhớ chuyện cháu cùng Minh đại nương tử thả chó cắn Chu thế tử ? Hôm đó Tạ tam công tử cũng mặt, cháu dáng vẻ oai phong lẫm liệt của cho khuất phục, đáng tiếc kịp với tổ mẫu, tổ mẫu đẩy lên kiệu hoa của đại tỷ. Phải là Bồ Tát phù hộ cho cháu, đêm tân hôn, cháu lấy cây quạt tròn tay xuống, thấy lang quân mặt chính là Tạ tam công tử mà cháu yêu thích, nhất thời dám tin, mãi hồn , tổ mẫu đoán xem nào?"

Nàng một cách thần bí, Ôn lão phu nhân và Tào cô cô chăm chú lắng , đồng loạt nghiêng tai gần.

"Tạ tam công tử đột nhiên bước lên nắm lấy tay cháu, miệng lẩm bẩm Bồ Tát phù hộ, cháu mới , chỉ cháu mắt , mà... lang quân cũng động lòng với cháu."

Nàng cúi đầu e thẹn kéo tay áo , vẻ một tiểu thư đang hổ, năng hùng hồn, chỉ Bồ Tát mới , chuyện hoang đường đến mức nào.

Lời sống động như thật, Ôn lão phu nhân và Tào cô cô tin đến chín phần, Tào cô cô mỉm : "Nô tỳ , nhị tiểu thư là phúc khí, lão phu nhân thành tâm thờ Phật, Bồ Tát nỡ để lão phu nhân đau lòng chứ."

Áp lực đè nặng trong lòng Ôn lão phu nhân suốt mười mấy ngày qua, bao gồm cả sự bất an và áy náy, cuối cùng cũng trút bỏ, sắc mặt cũng hồng hào hơn nhiều. Bà hỏi Ôn Thù Sắc: "Hắn thật sự đưa chìa khóa kho cho con ?".

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Ôn Thù Sắc gật đầu: "Dạ ạ. Từ nay về , tôn nữ chính là quản gia nương tử của Tạ gia".

"Hắn cũng thật sự dám giao phó". Trong phòng ai, lão phu nhân cũng sợ lời mất lòng, do chính nuôi nấng tính cách thế nào, bà hiểu rõ trong lòng.

Muốn nàng quản gia, e là về mà để Tạ lão phu nhân hết nước mắt. Trong lòng tuy nghĩ như , nhưng mặt lộ ý lâu thấy.

"Nô tỳ thấy, nhị cô quản gia , chí ít là bạc đãi bản ". Trước đây, nhị cô nương ở phủ, ai ai cũng nàng cho chấn động bởi tài năng tiêu tiền. Nay mới nhận , bạc nhị gia kiếm , còn bằng đưa cho nhị cô nương tiêu xài. Tào cô cô nhất thời nhịn : "Đại phu nhân mấy ngày nay bày mưu tính kế...".

"Khụ...". Ôn lão phu nhân ho khan một tiếng, cắt ngang lời Tào cô cô: "Đang yên đang lành, nhắc đến bà gì?". Lão phu nhân tiếp tục với Ôn Thù Sắc: "Lại kể cho tổ mẫu thêm về Tạ gia...".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-35.html.]

---

Bên , nha nhà họ Ôn một đường dẫn Tạ lão phu nhân và Tạ Thiệu về phía vườn cây nhót của Ôn gia.

Vừa khỏi sân, liền thấy Mẫn Chương đang vội vã tới. Thấy sắc mặt đúng, Tạ Thiệu bước chậm vài bước, với Tạ lão phu nhân: "Tổ mẫu cứ , cháu sẽ tới ".

Con cháu trưởng thành, việc của riêng cần , Tạ lão phu nhân xưa nay can thiệp: "Nhớ đừng bỏ lỡ bữa trưa".

Tạ Thiệu đáp "Vâng". Đợi đám phía khuất, Mẫn Chương mới : "Chu thế tử gấp rút tìm công tử, đang ở cửa".

Việc gì mà để tìm đến tận đây? Tạ Thiệu nhíu mày, sải bước cửa.

Chu Khoáng cửa qua hồi lâu, thấy , lập tức tiến lên, ngay cả chào hỏi cũng kịp, mặt mày ủ rũ : "Tạ , bây giờ? Kho vũ khí ở Tây giao xông , quản sự cũng thấy bóng dáng".

Là nam nhi, ai mà thích múa đao, cưỡi ngựa. Có một tòa nhà bí mật ở Tây giao, riêng cất giấu một ít vũ khí. Ngày thường rảnh rỗi, mấy cũng đến đó luyện tập.

Hôm nay Chu Khoáng đến đó, thấy cửa phòng mở toang, vũ khí rơi rụng đầy đất, gọi quản sự, nửa ngày cũng thấy ai đáp lời.

Tổng cộng trong kho cũng chỉ hơn trăm món vũ khí, chẳng qua là để giải trí lúc nhàn rỗi, cũng thành việc gì lớn. nếu quản sự rơi tay kẻ gian, đưa đến Đông Đô, thì chuyện lớn .

Tàng trữ vũ khí trái phép là tội c.h.é.m đầu, đến lúc đó ngay cả Tĩnh vương cũng thoát khỏi liên can.

Năm ngoái, mấy vị phiên vương xung quanh lượt triều đình nắm thóp, hiện giờ chỉ còn Tiết độ sứ Tĩnh vương ở Trung Châu.

Quả thực là chuyện phiền phức, Tạ Thiệu hỏi: "Vương gia ?".

Chu Khoáng càng thêm sốt ruột: "Khánh Châu mấy tháng nay mặt trời thiêu đốt, dân lưu vong khắp nơi, khắp nơi đều xảy chuyện. Phụ vương sáng nay mới xuất thành...".

"Lập tức phái xuất thành đuổi theo dọc đường, hễ là xe ngựa, tất cả đều xuống xe kiểm tra". Tạ Thiệu đầu chiếc xe ngựa đậu cửa phủ: "Đi báo cho Tạ phó sứ".

 

Loading...