CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 36

Cập nhật lúc: 2024-11-09 02:50:12
Lượt xem: 3,479

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

---

Chương 17: Tiếp nhận gia sản Ôn gia

Bữa trưa bày ở chính viện của lão phu nhân.

Tạ Thiệu vẫn kịp , phái đến bẩm báo với Ôn lão phu nhân: "Công tử xin , thật sự việc gấp , ngày khác sẽ đến phủ bái phỏng lão phu nhân".

Tạ lão phu nhân bên cạnh lên tiếng : "Là một đứa phúc phận , bỏ lỡ một bàn đồ ăn ngon mà lão tỷ tỷ chuẩn hôm nay. Thiếu một thiếu một đôi đũa, chúng ăn nhiều thêm một chút...".

Ban đầu, hạ nhân còn lo lắng hôm nay sẽ kết thúc . Tạ lão phu nhân dạo một vòng trong vườn, thì hai bỗng nhiên hoà thuận, quan hệ dường như trở như .

Sau một hồi tranh cãi lúc , dường như trút hết uất ức trong lòng hai vị lão phu nhân. Ôn lão phu nhân vẫy tay gọi Thanh cô cô: "Lát nữa về phủ, mang theo ít bánh gạo cho cô gia".

"Vâng ạ".

Hôm nay là đầu tiên Ôn Thù Sắc về nhà đẻ khi xuất giá. Trước bữa trưa, Ôn đại gia tiễn khách xong, liền dẫn nhà nhị phòng đến viện của lão phu nhân tiếp khách.

Đại công tử, đại thiếu phu nhân, tam cô nương đều đến, chỉ riêng đại phu nhân thấy .

Nhị gia ở phủ, Ôn đại gia chính là gia chủ. Đáng lẽ hôm nay do chiêu đãi con rể, nào ngờ hôm nay may, đúng lúc Bùi đại nhân đến phủ, vốn định nhân dịp cùng uống vài chén với Tạ tam công tử, nhưng . Thêm nữa, hôm đó chính thể tiễn con gái xuất giá, trong lòng chút áy náy. Hai vị lão phu nhân đang chuyện, Ôn đại gia liền sang ôn hoà hỏi Ôn Thù Sắc: "Cảo Tiên, ở Tạ gia khỏe ?".

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Từ nhỏ, bá phụ đối xử với nàng thiết, Ôn Thù Sắc gật đầu: "Đều ạ". Nàng nhớ tới quyển hoạ tập mang đến cho : "Hoạ tập bá phụ tặng, con nhận . Đông Đô thật náo nhiệt".

Ôn đại gia mỉm : "Nếu thích, tìm cơ hội, đến Đông Đô tận mắt xem".

Ôn Thù Sắc đáp "Vâng", hỏi: "Bá phụ khi nào thì ?".

"Ngày mai".

Ôn Thù Sắc ngẩn : "Nhanh như ?".

"Công việc triều chính bận rộn, trì hoãn ít ngày, nên trở về ". Hắn đầu nữ quyến bên cạnh: "Hai vị tẩu tẩu của con, còn đại tỷ tỷ và tam của con cũng cùng ".

Thấy sắc mặt nàng kinh ngạc, : "Bá mẫu và di nương con tiên ở phủ, chăm sóc lão tổ tông. Mấy hôm cho gửi thư cho phụ con, chắc cũng sắp về ".

Khó trách thấy bóng dáng đại phu nhân, thể Đông Đô, chắc tức c.h.ế.t mất.

Lần chia tay cũng khi nào mới thể đoàn tụ, Ôn đại gia dặn dò nàng: "Nếu việc gì cần bá phụ giúp đỡ, cứ thư với ".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-36.html.]

Ôn Thù Sắc gật đầu: "Vâng ạ".

Tan tiệc, Ôn đại gia trở về viện, Ôn lão phu nhân và Tạ lão phu nhân đóng cửa chuyện, trong sân chỉ còn mấy trẻ tuổi.

Tiểu bối nhà họ Ôn đại công tử, nhị công tử, tam công tử, đại cô nương, nhị cô nương Ôn Thù Sắc và tam cô nương.

Nhị công tử bái sư một lão ở Đông Đô, quy củ nghiêm khắc thể rời , nên thể về. Tam công tử đang cùng nhị gia đánh cá ở Phúc Châu, hôm nay chỉ mặt bốn .

Đại công tử đưa món quà mang từ Đông Đô về cho Ôn Thù Sắc: "Nhị xem thích ? Huynh đó nhị thành , quà mừng tân hôn, đợi về Phụng Thành, hoặc nhị đến Đông Đô, sẽ bổ sung ".

là vốn định là hôn lễ của đại tỷ tỷ, thật sự ngờ xuất giá là nàng. Ôn Thù Sắc nhận lấy, là một hộp hương hình chữ Tâm.

Hương Tâm là hương phiến ướp từ hai loại hoa là hoa lài và hoa tố phương, hiện giờ chỉ Đông Đô mới . Ôn Thù Sắc thích, vui vẻ lời cảm tạ: "Đa tạ đại , cái là đủ ".

Tam cô nương và nhị công tử đều là con của di nương Tiết thị, lẽ đại phu nhân áp chế nhiều năm, tính tình tam cô nương vốn nhút nhát, đưa chiếc túi thơm tự tay thêu cho Ôn Thù Sắc, đỏ mặt : "Chúc nhị tỷ tỷ và nhị tỷ phu trăm năm hòa hợp, bách niên giai lão".

Một câu cứ như sách, khẩn trương đến mức dám ngẩng đầu. Ôn Thù Sắc đưa tay nhận lấy, mỉm với nàng: "Cảm ơn tam ".

Đại cô nương bên cạnh vẫn im lặng, thấy dường như nàng chuyện riêng với Ôn Thù Sắc, đại công tử và tam cô nương khéo léo tìm cớ tránh .

Tuy rằng cuối cùng cướp đại công tử của nàng, nhưng cũng coi như cướp hôn sự của nàng, trong lòng Ôn Thù Sắc ít nhiều cũng chút áy náy, chủ động mở lời: "Đại tỷ tỷ ngày mai lên đường bình an".

Ôn Tố Ngưng lên tiếng, nàng một lúc, khẽ thở dài: "Muội như , thật sự hạnh phúc ?".

Ôn Thù Sắc khựng .

"Tổ mẫu tuổi cao, để bà thương tâm cũng là điều dễ hiểu, nhưng hạnh phúc cả đời, thể cứ cam chịu như ". Ôn Tố Ngưng hỏi nàng: "Muội từng nghĩ đến tương lai ?".

Thấy Ôn Thù Sắc , Ôn Tố Ngưng : "Phụ nhậm chức ở Đông Đô, Ôn gia sớm muộn gì cũng dời đến đó. Lần , vì sức khỏe tổ mẫu hồi phục, phụ mới để mẫu và di nương ở phủ tạm thời chăm sóc bà. Đợi sức khỏe tổ mẫu khá hơn, sẽ đều chuyển đến Đông Đô".

Ôn Thù Sắc khẽ nhíu mày: "Tổ mẫu ? Bà ?".

"Không thì thể ?". Ôn Tố Ngưng : "Nhị thúc và tam ca quanh năm bôn ba bên ngoài, quản chuyện nhà. Mẫu và phụ thể nào xa cách cả đời, mãi mãi ở Phụng Thành ".

"Hơn nữa, Phụng Thành thể sánh bằng Đông Đô? Ôn gia chuyển đến Đông Đô, là đang lên. Việc buôn bán của nhị thúc ở mà chẳng ? Từ Phúc Châu đến Đông Đô, đường gần hơn, bán hết gia sản ở Phụng Thành, đến Đông Đô mua nhà cửa, chẳng hơn ở Phụng Thành ?".

Ôn Thù Sắc ý tứ của nàng: "Đại tỷ tỷ mua nhà cửa ở Đông Đô?".

 

Loading...