CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 39
Cập nhật lúc: 2024-11-09 02:53:17
Lượt xem: 3,837
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
---
Đêm đó, đại phòng náo loạn cả lên.
Nhị cô nương ôm đại phu nhân lóc: "Mấy chục đồng xu, nàng coi là ăn mày ? Không đúng, nàng đang mắng là ăn mày, còn hỏi cha ..."
Đại phu nhân tức đến mức hoa mắt chóng mặt, nếu trời tối, bà nhất định sẽ xông đến chỗ lão phu nhân, đuổi cổ cái thứ trời cao đất dày khỏi cửa.
Sáng hôm , khi rửa mặt xong, thậm chí còn kịp ăn sáng, đại phu nhân dẫn Tạ nhị cô nương hùng hổ đến viện của lão phu nhân, đến thêm mắm dặm muối kể những lời Ôn Thù Sắc tối qua cho Tạ lão phu nhân : "Ta gả Tạ gia, theo đại gia cũng coi như sống nửa đời , hôm nay vì chút tiền bạc, mà một con nhóc miệng còn hôi sữa mắng là ăn mày, ngoài đều gọi là đại phu nhân, thấy xứng đáng chút nào, hôm nay đúng là mất hết mặt mũi..."
Đại phu nhân tự hạ thấp , đó mới lên án Ôn Thù Sắc từ đầu đến chân, nhất định bắt lão phu nhân cho một câu trả lời. Đang lúc ồn ào, một hầu vội vàng chạy , cửa : "Phu nhân, mấy vị chưởng quầy của các cửa hàng đều đang chặn ở ngoài cửa, là tìm đại phu nhân đối chiếu sổ sách, đuổi thế nào cũng , nhất định gặp phu nhân..."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Đại phu nhân sững sờ: "Đối chiếu sổ sách gì?"
Lúc đại phu nhân đến chỗ Tạ lão phu nhân lóc, các chưởng quầy của cửa hàng Tạ gia vặn đến giao sổ sách, An thúc dẫn bọn họ đến gặp Ôn Thù Sắc.
Các chưởng quầy theo lệ thường niên, đều sẽ trừ một khoản chi tiêu của nội trạch . Mỗi cửa hàng đều một quyển sổ sách như , ghi bộ những món hàng mà đại phòng Tạ gia đến lấy.
Phấn nước đại phu nhân dùng, hương liệu của cả Tạ phủ, đều lấy từ cửa hàng...
Mấy năm , dù nhị phu nhân còn ở phủ, khoản cũng đều gạch bỏ trong sổ sách, nhưng hôm nay, tam thiếu phu nhân xem một lượt, đột nhiên : "Khoản nhận."
"Các chủ tử trong phủ, hàng tháng đều đến phòng thu chi lĩnh bạc mua phấn nước, hương liệu, thể còn đến cửa hàng lấy hàng? Bình thường các chủ tử bận rộn, nhớ rõ những chuyện , chỉ thể để cho các ngươi tự ý thêm , ai thật giả thế nào? Hôm nay, sổ sách của các vị, xin , thể nhận."
Mấy vị chưởng quầy , đều giật , vội vàng thanh minh: "Tam thiếu phu nhân, những thứ thật sự đều là các chủ tử trong phủ đến cửa hàng lấy, bọn tiểu nhân nào dám tự ý ghi nợ..."
"Vậy thì càng hợp lý." Ôn Thù Sắc nghi hoặc bọn họ: "Nghe An thúc , các vị ít nhất cũng chưởng quầy năm năm, lẽ nên hồ đồ như . Cửa hàng buôn bán, tiền trao cháo múc, dù bán , hàng cũng còn, giờ tiền khớp với hàng, các vị sổ sách của trong sạch, ai lấy , thì cứ tìm đó mà đòi ."
Sóng kịp yên, nổi sóng gió.
Tạ lão phu nhân xong, sững , sang sắc mặt ngây dại của đại phu nhân, căn bệnh tim dai dẳng bao năm bỗng nhiên khỏi hẳn, thầm niệm một câu "Bồ Tát hiển linh", đảo mắt một cái, ngất xỉu.
"Lão phu nhân..."
"Mẹ..."
"Nhanh, nhanh mời đại phu." Nam Chi đỡ bà phòng trong, thấy đại phu nhân còn định theo, liền khách khí : "Lão phu nhân bệnh cũ khỏi, đại phu nhân đừng đến kích động bà nữa, nếu bà mệnh hệ gì, ăn với đại gia và nhị gia?"
Cái đồ đáng chết.
Đại phu nhân bất lực đành về, đến cửa viện, mấy vị chưởng quầy vây quanh: "Đại phu nhân, mấy khoản xin đại phu nhân thanh toán ..."
"Nô tài cũng mấy khoản."
"Còn của nô tài nữa..."
Đại phu nhân đau cả đầu: "Các ngươi , ai cho các ngươi lá gan đến đây chặn cửa?"
Các chưởng quầy dứt khoát quỳ xuống: "Đại phu nhân thứ , đại phu nhân là phu nhân của phó sứ, phận cao quý, chắc chắn sẽ vì mấy chục lượng bạc mà khó bọn tiểu nhân..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-39.html.]
Là chưởng quầy, hôm nay một cô nương hỏi đến cứng họng, so với tiền thiếu, danh tiếng mà vất vả gây dựng bao nhiêu năm nay mới là quan trọng nhất.
Bất kể đại phu nhân gì, mấy bọn họ cũng lay chuyển, quyết tâm bám lấy chủ nợ đòi tiền.
Không chỉ đại phu nhân, các chủ tử khác trong đại phòng cũng thoát khỏi, cả buổi sáng, cả phủ náo loạn cả lên.
Đại phu nhân tức đến mức bốc khói, đợi bà giải quyết xong chuyện, hùng hổ xông viện tìm , thì Ôn Thù Sắc dẫn Tình cô cô và Tường Vân ngoài mua chậu hoa .
Đại phu nhân xong, thái dương giật giật, sang hỏi Phương cô cô: "Lão tam ?"
"Tam công tử cũng ở đây, tối qua về."
Đại phu nhân buông một câu hăm dọa: "Được, thì đợi đại gia về tính sổ với ."
---
Ôn Thù Sắc đến chợ Cầu.
Vừa đuổi mấy vị chưởng quầy , nàng một trong sân hóng gió, chợt nhận còn ngửi thấy mùi hoa thơm như ngày, nghĩ đến chuyện mua mấy cái chậu hoa về, bày trong sân.
Nói là .
Đi dạo một vòng, nàng mua một đống đồ, lúc về đến nơi, chủ tớ ba tay ôm đầy đồ, nhưng vẫn mua chậu hoa.
Tạ Thiệu đang cùng Chu Khoáng và mấy bạn ở quán canh me, cửa sổ lầu hai mở toang, gần hết khung cảnh chợ Cầu, Chu Khoáng dựa cửa sổ, thấy ba đang đến từ xa, mơ hồ nhận Ôn Thù Sắc, ánh mắt khỏi chằm chằm, đợi đến khi họ đến gần mới dám chắc chắn, vội vàng vỗ vai Tạ Thiệu: "Nhanh lên, tẩu tử, tẩu tử..."
Tạ Thiệu hôm qua cùng Chu Khoáng khỏi thành đuổi theo , cả đêm về phủ, sáng sớm mới quán tiếp tục canh me, đang gục đầu xuống bàn ngủ gật, thấy liền mở mắt, sang xuống một cách thờ ơ.
Chỉ thấy giữa đám đông chen chúc, một cô nương xinh nổi bật, búi tóc cao, áo choàng tung bay, ánh mặt trời chiếu rọi lên nàng, chính là vị nương tử nhà .
Hình như nàng gặp quen, nên nữa.
Ôn Thù Sắc quả thực gặp quen, là Ngụy phu nhân mà nàng ưa.
"Đây Ôn nhị cô nương ? Lâu lắm gặp, giờ cô khỏe chứ?" Thấy Ôn Thù Sắc lên tiếng, bà : "Lúc đầu nhà , còn dám tin, Ôn nhị cô nương chẳng với là tẩu tử của Minh đại cô nương ? Sao đột nhiên thành , còn gả cho..."
Ôn Thù Sắc ôm một đống đồ, mệt tâm trạng: "Ngụy phu nhân là gả cho Tạ Tam đúng ? , đúng là gặp báo ứng, gả cho một tên công tử bột nhà giàu ngu ngốc, phu quân thương, trưởng bối yêu, sống khổ sở, Ngụy phu nhân hài lòng ?"
Không ngờ nàng tự mắng như , Ngụy phu nhân cảm thấy mất hứng, vội vàng kéo nha bỏ .
Đống đồ tay Ôn Thù Sắc giữ vững, "bịch bịch bịch" rơi xuống đất.
Chu Khoáng ở lầu nhịn , "á" lên một tiếng.
Lúc Ôn Thù Sắc ngẩng đầu lên, chỉ thấy Tạ Thiệu đang thò đầu từ cửa sổ, hai mắt , sắc mặt nàng cứng đờ, thầm nghĩ đúng là "đen đủi đến uống nước cũng mắc răng".
Hai đều bắt gặp, cũng quá trùng hợp . Chưa đợi lầu lên tiếng, Ôn Thù Sắc định "tiên hạ thủ vi cường": "Ta thấy lang quân cứ thích lén khác như , thật ."
[Tác giả lời ]
Các bảo bối đến ! Cuối tuần vui vẻ.