CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 45

Cập nhật lúc: 2024-11-09 02:57:13
Lượt xem: 3,824

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện bên vườn hoa nhanh chóng truyền đến tai Đại phu nhân, hầu chạy một mạch, gặp liền , "Đại phu nhân xong , Đại nương tử Nhị cô nương Tam thiếu phu nhân bắt điểm yếu, tố cáo mặt Tam công tử..."

Đại phu nhân sững sờ, mắng một câu, "Nàng lật trời ", vội vàng phái Bích Vân đến xem.

Đợi đến khi Bích Vân chạy tới, chỉ Đại phu nhân, Nhị cô nương mà ngay cả Nhị công tử và Nhị thiếu phu nhân cũng gọi đến sân.

Ôn Thù Sắc sai phát cho mỗi một chồng sổ sách, đoan đoan chính chính đó, năng khách khí: "Hôm nay phiền , tiên hãy thanh toán sổ sách."

Đại phu nhân và Nhị cô nương mơ cũng ngờ, vốn dĩ định đến đây để cáo trạng, cuối cùng biến thành đòi nợ. Chưa hết, những chuyện khuất tất lưng hai cũng lôi mặt , cứ như lột sạch quần áo, mặt mũi chẳng còn, ai nấy đều tái mét mặt.

Nhị cô nương từ nhỏ Đại phu nhân nuông chiều, liền lên tiếng : "Ta đưa đấy, ngươi ?"

Ôn Thù Sắc mỉm : "Cũng ngươi, nợ tiền trả tiền, chúng đành gặp công đường, đến nha môn tìm đại ca ngươi . Trong phòng Nhị cô nương chắc cũng đồ quý giá, bán thể trả nợ ."

Nhị cô nương chỉ tay nàng: "Ngươi!"

"Từ nhỏ thầy đồ dạy các ngươi, lượng sức ? Nhị cô nương chẳng lẽ nợ tiền sớm muộn gì cũng trả?"

Nhị cô nương tức đến phát .

Đại phu nhân hừ lạnh một tiếng: "Không chỉ là hơn một trăm lượng bạc thôi ? Cần gì Tam tẩu ầm ĩ như , bức đường cùng, đối với ngươi lợi ích gì?"

Đây là đang đánh tình cảm .

"Ta thích lấy lòng, cũng khinh thường nhất việc dùng bạc để mua chuộc lòng ." Ôn Thù Sắc thèm để ý, "Ta Đại bá mẫu tích trữ ít tiền riêng, cũng cần bán đồ, hôm nay thanh toán xong sổ sách, tờ ngân phiếu một nghìn lượng , ngày mai Đại bá mẫu lấy về . Lần đừng dễ dàng lừa khác nữa, vạch trần, thật mất mặt."

Đại phu nhân cũng nàng chọc tức đến rơi nước mắt.

Nhị thiếu phu nhân thấy hai vị cô nương chọc , liền tiến lên thêm dầu lửa: "Tam hôm nay thật oai phong, cho cùng chúng cũng chỉ là ngoài, đắc tội hết ..."

"Là Nhị tẩu ?" Ôn Thù Sắc cắt ngang lời bà , thấy bà lên tiếng, liền nhận nhầm , thở dài một tiếng, ôn tồn : "Tẩu vẫn nên khuyên Nhị ca bớt đến kỹ viện , các trưởng nhà họ Ôn , các cô nương ở đó giỏi lừa tiền. Bình thường một bình rượu mấy chục đồng, đến chỗ các cô thành mấy chục, thậm chí cả trăm lượng. Nhị ca chắc chắn là lừa , nếu nợ đến hơn sáu trăm lượng tiền rượu..."

Nhị thiếu phu nhân sững sờ, đầu kinh ngạc Nhị công tử: "Chàng, đến kỹ viện?"

Kỹ viện Phượng Thành là nữ nhân, ăn buôn bán gì ai mà chẳng .

Nhị công tử lộ vẻ hoảng hốt, vội vàng giải thích: "Ta.. cũng là ép bất đắc dĩ, lôi kéo ..."

Nhị thiếu phu nhân túm lấy , đánh: "Ta ở nhà sinh con đẻ cái cho , sống phóng túng, còn kỹ viện, thật vô lương tâm, sống nữa..."

Bích Vân chạy tới, thấy cảnh , trong lòng "thịch" một tiếng, vội vàng chạy đến kéo Nhị thiếu phu nhân , hỏi: "Đây là ?"

Ôn Thù Sắc nhận , đây là đại nha Bích Vân bên cạnh Đại phu nhân.

Vừa đúng lúc!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-45.html.]

Ôn Thù Sắc gọi: "Bích Vân cô cô."

Bích Vân sang, Ôn Thù Sắc liền : "Hôm nay Đại bá mẫu đến, cô cô tiện thể nhắn với bà một tiếng, Tam thiếu gia bận rộn công việc hàng ngày, thời gian quản sổ sách, quản gia các ngươi phục, từ hôm nay trở , để tránh xảy mâu thuẫn kiểu , chúng sẽ tự quản lý riêng. Nhị phòng chúng sẽ lập sổ sách nữa."

【Lời tác giả】

---

 

 

 

 Chương 22: Người chí thì nên, nương tử cố lên nào

Nhị phòng lập phòng quản lý tài chính, ... chẳng từ nay về đại phòng tự bỏ tiền túi chi tiêu ?

Như sét đánh ngang tai, mấy nhất thời im bặt.

Chưa đợi đến lượt nha Bích Vân lên tiếng, đại phu nhân hồn, cũng chẳng buồn lóc nữa, chất vấn: "Không đây là ý của con, là ý của tam ca ca con, tam ca ca..."

Ôn Thù Sắc cắt ngang dòng suy nghĩ của bà : "Bá mẫu đừng trông chờ , tiền ở trong tay con, ăn của , ở của , con thể trơ mắt các bắt nạt ."

Tạ Thiệu: ...

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Nghe nửa ngày trời, Tạ Thiệu đại khái cũng hiểu chuyện gì. Đống sổ sách lộn xộn trong phủ mới hôm nay, nó mục ruỗng từ lâu . so với mấy thứ tiền tài , càng sợ phiền phức hơn. Lão gia tử và phu nhân ở trong phủ cũng thấy rõ ràng , tóm tiền, cứ nhắm mắt ngơ, càng khỏi , bao nhiêu cứ lấy bấy nhiêu thôi.

giờ tiểu nương tử bên cạnh, lưng thẳng, n.g.ự.c ưỡn, vẻ bảo vệ đồ ăn, bất bình , nếu còn tiếp tục dung túng, một chữ "", thì phần điều .

Thế là, Tạ Thiệu lên tiếng, ngầm đồng ý với cách của tiểu nương tử.

Bất ngờ nhận sự ủng hộ từ tam ca ca, đại phu nhân ngẩn , lúc mới mơ hồ dự cảm chẳng lành.

Bích Vân cũng tình thế , dù cũng sống lâu hơn mấy đứa trẻ ở đây, giờ mà kêu ca phỏng chừng cũng vô dụng, bèn tiến lên nhẹ nhàng với Ôn Thù Sắc: "Tam thiếu phu nhân mới gả , e là nội tình nhà họ Tạ. Đại gia vì hồi trẻ gia cảnh , học đường thi cử, nhị gia vẫn luôn canh cánh trong lòng, từng , đại phòng gì cần cứ đến tìm nhị phòng..."

"Thế thì lạ ." Ôn Thù Sắc nhíu mày, "Không sợ Bích Vân cô cô chê , phụ hồi trẻ cũng sách, đều nhà họ Ôn nghèo khó, tổ mẫu tiền cho ông học, nhưng thực chỉ bản ông mới , ông hứng thú với khoa cử, cứ thấy sách là đau đầu buồn ngủ. Nếu thực sự chăm chỉ, mượn ánh sáng đục tường mà học, cũng sẽ chút thành tựu. Việc học hành mà, nghèo cách học của nghèo, giàu cách học của giàu. Triều đại nào chẳng những vị đại nhân quan xuất nghèo khó, phụ thường với rằng, mỗi một phận, thể đổ cho ông trời, càng thể đổ cho khác. Ông kéo đại bá xuống, những xin tiền, mà còn tự nuôi sống cả nhà họ Ôn đấy thôi..."

Nhà họ Ôn ở Phượng Thành coi là dòng dõi thư hương, tình hình trong nhà thế nào, Phượng Thành hầu như đều .

Chẳng là đang đại gia nhà họ Tạ bằng phụ nàng, tấm lòng rộng lượng ?

Bích Vân cô cô cực kỳ khinh thường việc nàng đem đại gia so sánh với một thương nhân: "Đại gia là phó sứ Phượng Thành, thể tùy tiện như Ôn nhị gia, năm đó nhị gia nhà họ Tạ mang theo gia quyến và tiền tài về Phượng Thành, bao nhiêu con mắt chằm chằm, may mà đại gia ở phía bảo vệ..."

"Bảo vệ cái gì chứ?" Ôn Thù Sắc vẻ hiểu ý cô cô, vẻ mặt khó hiểu, "Thánh thượng trị vì đất nước, quốc thái dân an, chẳng lẽ còn kẻ dám đến phủ cướp cướp của? Hơn nữa, tiền tài của ông nội, nếu con nhớ nhầm, là do thánh thượng ban thưởng. Ý của Bích Vân cô cô là thánh thượng trị vì thiên hạ, kẻ coi thánh thượng gì, loạn?"

Thấy nàng lôi cả thánh thượng , Bích Vân cô cô sững : "Lão nô ý đó..."

"Vậy là Bích Vân cô cô nghĩ nhiều , giặc ngoài gan to đến cũng dám đến tận cửa cướp của, nếu luật pháp Đại Phong cũng sẽ tha cho . Có câu tục ngữ , phòng ngày phòng đêm, khó phòng kẻ gian trong nhà."

 

Loading...