CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 46

Cập nhật lúc: 2024-11-09 02:57:41
Lượt xem: 3,725

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời mỉa mai , hề nửa câu chửi bới, nhưng lôi đại phòng bêu riếu mặt . Bích Vân dám tiếp nữa, nữa, chừng nàng lột da mà mắng.

Nhị nương tử nuốt trôi cục tức , nàng "kẻ gian trong nhà" thì tức đến mức xông lên hai bước: "Ngươi..."

Ôn Thù Sắc mặt đổi sắc: "Nhị nương tử còn ?"

Nhìn bộ dạng vênh váo tự đắc của nàng, nhị nương tử nhất thời nghẹn lời, nửa ngày thốt nên câu.

Thực cũng sống nổi, Ôn Thù Sắc bụng khuyên nhủ: "Đại gia là phó sứ Phượng Thành, bổng lộc thấp, chỉ cần các đừng tiêu xài hoang phí, bình thường tiết kiệm một chút, chắc chắn sẽ dư dả. Sau tự quản lý chi tiêu của , các cũng cần vắt óc suy nghĩ, nghĩ đủ cách, đến cả danh tiếng cũng chẳng màng để lừa gạt nữa. Tự tiêu tiền của , chẳng yên tâm hơn ?"

Một tràng công kích dồn dập, ai cũng thoát khỏi.

Nàng đây là một gậy định âm, lập phòng quản lý tài chính nữa. Thấy Tạ Thiệu vẫn im lặng, đám nắng gắt sốt ruột thôi.

Nhị nương tử nhịn nửa ngày, ánh mắt vặn quét qua đống hàng hóa Ôn Thù Sắc mới mua hôm nay, mấy cái hộp nàng quen thuộc.

Chẳng là đồ của tiệm phấn nước nhà họ Thôi ?

Lần mẫu đòi nàng tiền phấn nước, nàng bịa một đống lý do, nhà họ Thôi chỉ là cái mác lừa , lưng tự mua.

Cuối cùng cũng tìm điểm yếu, nhị nương tử lạnh: "Tam ca ca, đừng tin nàng , nàng mặt một kiểu, lưng một kiểu, chẳng qua là thấy chúng sống nên độc chiếm gia sản của tam ca ca." Sợ Tạ Thiệu tin, nàng đưa tay chỉ đống hộp kịp chuyển cho xem: "Nàng thì tiết kiệm đấy, hôm còn với mẫu phấn nước nhà họ Thôi chỉ là cái hộp mã, bảo chúng đừng lừa, tam ca ca xem xem, đó là cái gì..."

Trong mắt Tạ Thiệu chỉ ngựa quý rượu ngon, mí mắt khẽ nhấc lên, cũng vô ích, chẳng qua là một đống hộp, ma mới đó là cái gì...

Ôn Thù Sắc thì .

Nàng đúng là câu đó, phấn nước nhà họ Thôi đúng là cái hộp mã, nhưng cũng thực sự , nên mới hỏi nhị nương tử: "Ngươi nhà họ Thôi xây một cái hồ bên bờ sông hộ thành ?"

Sao nàng , nhị nương tử tâm trạng chơi trò úp úp mở mở với nàng.

Nghe nàng hỏi , Tạ Thiệu đầu tiểu nương tử bên cạnh.

Cái hồ nhà họ Thôi xây cách sông hộ thành đến nửa dặm, vô nghĩa, chẳng qua là rước voi về giày mả tổ, ăn no rửng mỡ, đúng là tò mò xem nàng thể bịa lý do gì.

Liền thấy tiểu nương tử mắt cong môi nở nụ , chiếc quạt lụa trong tay khẽ gõ lên bàn, : "Vì tiền là của , thích thế đấy."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Tạ Thiệu: ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-46.html.]

Nhị nương tử nhất thời hiểu , đợi đến khi hồn, mới phẫn nộ : "Tiền nhà họ Tạ thành của ngươi từ bao giờ..."

Ôn Thù Sắc cũng cho nàng cơ hội chất vấn, ngẩng đầu gọi quản gia An: "An thúc kiểm tra xem, từ khi đến nhà họ Tạ, lấy một đồng nào của nhà họ Tạ ?"

Không cần kiểm tra, quản gia An lắc đầu: "Không ."

Ôn Thù Sắc : "Nhị phòng nhà họ Ôn chúng tay chân lành lặn, thể tự kiếm tiền, cần tiêu của khác, đương nhiên là tiêu thế nào thì tiêu." Tiểu nương tử xong, ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua đám mặt: "Còn ai thắc mắc gì nữa , đừng sợ, cứ hết ."

Tuy rằng xuân quang tươi , nhưng mặt trời giữa trưa chiếu xuống, lâu cũng khiến toát mồ hôi hột.

Tiểu nương tử bóng cây, tay cầm quạt lụa, lưng thẳng tắp, hai má vì cãi hồi lâu mà ửng hồng, đôi mắt đen láy sang long lanh, tràn đầy sức sống.

Lại sang phía đối diện, chủ tớ một đống, ủ rũ cúi đầu, mặt mày ủ ê.

Khóc lóc om sòm cũng .

Tiểu nương tử một , thành công dùng lời lẽ thuyết phục bao nhiêu , cơn buồn ngủ của Tạ Thiệu khi nào biến mất, bỗng nhiên cảm thấy may mắn, may mắn tiểu nương tử lợi hại như nhà , cùng phe với , âm thầm cảnh cáo bản , nếu chuyện gì thì vạn vạn đừng chọc giận vị tiểu nương tử , so với một tràng công kích , lúc đối xử với là nương tay lắm .

"Không ai ý kiến gì nữa chứ? Vậy cứ quyết định như thế nhé, nhị phòng lập phòng quản lý tài chính nữa, về nhà với , kẻo chạy mất công." Cuối cùng cũng nhớ đến chủ nhà bên cạnh từ nãy đến giờ tiếng nào, tiểu nương tử đầu xin ý kiến : "Lang quân ?"

Nàng nhướng mi, khiến đôi mắt càng thêm long lanh, mặt mang theo nụ , nhưng ánh mắt chứa đựng cả đất trời.

Hình như chỉ cần phản bác một câu, nàng sẽ hàng ngàn hàng vạn câu đợi , chỉ cần trả lời sai một câu, câu tiếp theo, sẽ trở thành một trong những đối diện .

Với danh tiếng ăn chơi trác táng của , nếu tự rước họa , tiểu nương tử hôm nay nhất định sẽ tha cho .

Đầu bắt đầu ong ong.

Suy nghĩ kỹ , tiểu nương tử cũng lý, bao nhiêu thì tiêu bấy nhiêu, thể chiều chuộng nữa.

Người là giữ , chìa khóa cũng là chủ động giao, nàng tận tâm quán xuyến việc nhà như , nên ơn, càng nên cho nàng niềm tin. Hắn day day mi tâm, quyết định ủng hộ tiểu nương tử: "Tam thiếu phu nhân cứ quyết định ."

Đáng mừng đáng chúc, vẫn còn cứu , nếu hôm nay nàng phí công . Để thưởng cho , Ôn Thù Sắc cầm một miếng bánh gạo bàn, đưa đến tận miệng : "Lang quân sáng suốt."

Hành động mật cuối cùng cũng khiến hiểu chuyện gì đang xảy .

Tam công tử còn là tam công tử nữa, sắc mê hoặc .

 

Loading...