CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 47

Cập nhật lúc: 2024-11-09 02:58:21
Lượt xem: 3,551

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại phu nhân đang sốt ruột, mong Bích Vân về báo tin, thì thấy đại nương tử, nhị nương tử và nhị thiếu phu nhân mặt mày ủ rũ, chen chúc phòng.

Mấy đem chuyện Ôn Thù Sắc ở vườn hoa thuật sót một chữ.

Nói đến mức nước bọt tung bay, đại phu nhân mà thở dốc, hết cơn giận đến cơn giận khác, hai mắt tóe lửa, nhất là khi nhị nương tử : "Tam ca ca như ma nhập, nàng nấy."

"Lão Tam đồng ý bỏ phòng quản lý tài chính?"

Nhị nương tử bĩu môi: "Còn , tam ca ca , chuyện trong nhị phòng đều do tam thiếu phu nhân quyết định."

Thế thì c.h.ế.t .

Lão Tam đây là dễ chuyện nhất trong phủ, tiêu tiền như nước, đúng là kẻ phá gia chi tử, nhưng cũng vì thế mà đặc biệt hào phóng, hầu như mỗi mở miệng, đều đáp ứng.

Trước nhị gia và nhị phu nhân về Tuyền Châu, đại phu nhân còn thở phào nhẹ nhõm, mới sống mấy ngày thoải mái, bỏ phòng quản lý tài chính.

Bỏ , chi tiêu của đại phòng lấy ?

Đại phu nhân thấy tim đập chân run.

Nàng dâu nhà họ Ôn , đây bà thường đại phu nhân nhà họ Ôn lưng, cũng là một kẻ phá gia chi tử, vung tiền như rác, ban đầu lão tổ tông tiếc giả chết, cuối cùng đổi lấy một thứ đồ chơi như , trong lòng còn thấy hả hê, bây giờ xem , là bà nghĩ kỹ, đại phu nhân nhà họ Ôn oán trách, chẳng là vì Ôn nhị nương tử tiêu tiền cho bọn họ ?

Bây giờ mới tỉnh ngộ thì muộn.

Còn lão Tam nữa, nhan sắc của Ôn nhị nương tử vốn hơn hẳn đại nương tử, đàn ông cho cùng chẳng là thứ ham mê sắc , để dỗ dành phụ nữ vui vẻ, chuyện gì mà chẳng đồng ý.

Tiền ở trong tay , cho là cho, hai bên thái dương của đại phu nhân giật liên hồi, cả như rút hết sức lực, vật giường, đang nghĩ cách cứu vãn.

lúc , đại gia sai về xin bà tiền: "Tối nay lão gia mở tiệc ở Bạch lâu, chiêu đãi mấy thuộc hạ đồng liêu, bảo tiểu nhân đến tìm đại phu nhân lấy chút bạc."

Đại phu nhân tức giận: "Lấy bạc? Nói với , từ nay về đại phòng chúng hết bạc , lão Tam hồ ly tinh bỏ bùa mê thuốc lú, kho bạc nhà họ Tạ đều hồ ly tinh tha hết ."

Tiểu tư hiểu chuyện gì đang xảy , ngẩn một lúc, đành tay về.

Tạ đại gia hôm nay khi thả Bùi đại nhân, liền đến Tĩnh vương phủ, Chu Khoáng sẽ ầm lên, nên tiên bẩm báo với Chu phu nhân: "Thuộc hạ cho lục soát xe ngựa, bên trong ai, nếu tiếp tục lục soát, chọc giận , cứng rắn đối đầu cũng là chuyện cho vương gia, thuộc hạ cho rằng, qua một đêm, chắc đưa ..."

"Phó sứ là sai ." Chưa xong, Chu Khoáng hùng hổ xông từ ngoài, cắt ngang lời ông , "Hôm qua xảy chuyện, lập tức cho phong tỏa cổng thành, xe ngựa qua đều kiểm tra, cả đêm truy đuổi, đuổi khỏi biên giới Phượng Thành, hỏi thăm ở đó, đều thấy xe ngựa khả nghi nào, khỏi nghĩ, nhất định ở xe của Bùi Nguyên Khâu."

Chu phu nhân ngay ngắn giường, tuy rằng mày cũng nhíu , nhưng hề hoảng loạn, đầu ChuKhoáng hấp tấp xông , : "Còn dám , ai gây chuyện ?"

Chu Khoáng bất mãn với việc Tạ phó sứ thả Bùi Nguyên Khâu, mặc kệ lời trách mắng của Chu phu nhân, tiếp tục : "Bùi Nguyên Khâu năm xưa ruồng bỏ vợ cả, chạy đến Đông Đô cưới con gái nhà họ Vương, leo lên cao , đến chức Thiếu khanh Đại lý tự ngày hôm nay, ai mà phu nhân nhà - Vương thị là chị em ruột với phu nhân của Hữu tướng, mà Hữu tướng ruột của đương kim hoàng đế, quan hệ trong đó khó để . Kết cục của mấy vị thúc bá xung quanh đủ để chứng minh Thái tử điện hạ chèn ép phiên vương, bây giờ đến lượt chúng , Bùi Nguyên Khâu trở về, chính là để nắm thóp chúng , cho dù màn kịch kho vũ khí , cũng sẽ nghĩ cách khác, phó sứ trong lòng hẳn là hiểu rõ hơn , hôm nay thả , hành động thực sự ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-47.html.]

Từ khi Tĩnh vương đến Phượng Thành, coi trọng Tạ đại gia, từ thị vệ thăng chức cho đến phó sứ.

Bao nhiêu năm nay từng nặng lời với nửa câu, hôm nay thế tử mắng mặt Chu phu nhân, Tạ phó sứ chút mất mặt.

Chu phu nhân nhận , quát: "Hỗn xược! Không thả , chẳng lẽ giam ở đây?"

"Có gì mà thể?" Chu Khoáng nóng nảy, "Đây là đất phong của phụ vương, nếu thực sự ý , hài nhi sẽ một đao c.ắ.t c.ổ , để vĩnh viễn đến Đông Đô."

Vương phi bình tĩnh hỏi : "Giết , chẳng là cho lý do vu oan giá họa phụ vương con ?"

"Nếu ý định đó, tự nhiên sẽ cách ."

Thấy chịu bỏ qua, Chu phu nhân đành với Tạ đại gia: "Phó sứ cũng vất vả , về nghỉ ngơi ."

Tạ phó sứ cũng nán , chắp tay : "Thuộc hạ xin cáo lui."

Người lui , Chu Khoáng liền phịch xuống bên cạnh Chu phu nhân, vẻ mặt phẫn nộ: "Phó sứ hôm nay lời của Bùi Nguyên Khâu mê hoặc , ăn cháo đá bát, nhắc đến đại công tử, phó sứ liền như rắn cắn, quan ở Đông Đô ngon lành đến ? Là phụ vương bạc đãi , là chê bạc phụ vương cho ít? So với Tạ thừa tướng và Tạ , Tạ đại gia đúng là đáng để nhắc đến..."

Chu phu nhân trút hết nỗi lòng, mới lên tiếng, giọng điệu bình tĩnh: "Lòng , sống đời, vốn dĩ là lợi ích chi phối, gì sai?"

Chu Khoáng hít sâu một , hồi lâu mới bình tĩnh , "May nhờ Tạ nhắc nhở, sẽ lập tức phái đến Đông Đô, tiên tạ tội với bệ hạ, mẫu thấy thế nào?"

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Hắn trở về chính là để thương lượng với Chu phu nhân, xem ai là thích hợp nhất.

"Trong mấy đứa con, chỉ Tạ Thiệu là đáng tin cậy nhất, với cái tính hấp tấp của con, chắc chắn sẽ nghĩ cách ." Chu phu nhân sớm cảnh báo , "Việc sắp xếp, con cần lo lắng nữa, phụ vương con ở đây, e là kẻ đang chờ chúng tự loạn trận cước, phiên vương triệu kiến thì kinh, con mà đặt chân Đông Đô, đừng là mạng của con, phụ vương con, bộ Trung Châu vương phủ đều sẽ liên lụy."

Điều vẫn , Chu Khoáng yên tâm, hỏi, "Mẫu định phái ai ?"

"Thời điểm mấu chốt , vương phủ chúng phái ai kinh đô đều sẽ đánh rắn động cỏ." Chu phu nhân đột nhiên , thần sắc sáng lên, "Thật trùng hợp, nhị công tử nhà Minh gia, lên Đông Đô."

Chu Khoáng sững sờ.

"Vậy thì, con tìm vị hôn thê tương lai của con." Chu phu nhân xong liền từ trong tay áo lấy một phong thư đưa cho , "Nói là phiền nàng chuyển cho Minh nhị công tử, để mang cái đưa cho Dương Thục phi trong cung."

Chu Khoáng như một cây cột đá đực đó, nên lời.

Hắn vốn tưởng rằng Minh đại nương tử thả chó, thương, mẫu nhất định sẽ từ bỏ ý định, nhưng ngờ chỉ từ bỏ mà ngày hôm mẫu đến Minh gia cầu hôn.

Hiện giờ hai là vị hôn phu thê, ngày cưới cũng định, mùa thu năm nay.

Hắn ngăn cản , chỉ thể chấp nhận.

Chu phu nhân thấy mặt đỏ tía tai, cố ý hỏi, "Sao ?"

"Con… con thích hợp lắm, đại sự như , mẫu vẫn nên cẩn thận thì hơn." Quay đầu bỏ , "Nếu mẫu sắp xếp, hài nhi xin phép quấy rầy nữa."

 

Loading...