CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 52
Cập nhật lúc: 2024-11-09 03:01:25
Lượt xem: 3,882
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Theo lời nàng , những năm nay là .
Nhìn sự nghi ngờ của , Ôn Thù Sắc vội vàng , “Ta lang quân, lang quân là con trai ruột của bọn họ, đáng lẽ tiêu, kiếm tiền chẳng là để tiêu ...”
Nàng cũng thôi.
Nhìn tình hình hiện tại, đúng là duyên phận trời định. Nàng và Tạ Tam đều là tiền, đều tìm cách moi móc, đời còn ai xứng đôi lứa hơn chúng nữa . Nàng với vẻ bất lực: "Ta nghĩ thông , và quả thực là cùng một loại , đều là bồ tát dát vàng, đến cũng thu hút ánh . yên tâm, hứa quản gia, sẽ nuốt lời, ai từ chỗ moi một đồng cũng dễ dàng ."
Quả nhiên là cái miệng sắc bén, chuyện đều để nàng quyết định.
Tạ Thiệu sớm nắm rõ ý đồ của đại phòng, hôm đó Tạ phó sứ mặt thế tử thả Bùi Nguyên Khâu, trong lòng đang tính toán điều gì, quá rõ ràng.
Năm xưa Tạ Đạo Viễn Tĩnh vương một tay nâng đỡ, mới đại phòng Tạ gia ngày hôm nay. tầm con một khi mở rộng, sẽ chê bai nơi đang ở quá chật hẹp.
Một vị phó sứ phiên địa sinh lòng phản trắc, chuyện nhỏ.
Vì , mấy ngày nay Chu Khoáng dùng hết cách thăm dò và thuyết phục , sợ phản bội.
Trước đây đại công tử kinh quan, dựa bản lĩnh của thi đỗ tiến sĩ, Tĩnh vương cũng ngăn cản. Cho dù vương gia rộng lượng để Đông Đô, triều đình cũng chắc chấp nhận.
Tại đại công tử diện thánh nhận chức, trong nhiều nơi thánh thượng phân đến Phượng Thành huyện lệnh, ý tứ rõ ràng.
Con trai của phó sứ phiên địa, triều đình thể nào cho phép đặt chân quan trường Đông Đô.
Nếu gì bất ngờ, lệnh điều động của đại công tử sẽ ban xuống, cần thiết đến Đông Đô mua nhà cửa. Nếu thật sự ban xuống, càng thể .
Trong lòng tính toán, nhưng thể phụ lòng của tiểu nương tử, bèn gật đầu: "Tất cả dựa nàng."
Ôn Thù Sắc thở phào nhẹ nhõm, uổng công nàng một hồi, quên mất tay vẫn đang khoác lên cánh tay , kéo về phía sân của lão phu nhân, tiếp tục bàn bạc tỉ mỉ với .
Người của đại phòng đến sớm hơn hai , đám con cháu đang vây quanh sân ngắm lan thảo lão phu nhân trồng. Nghe thấy động tĩnh hành lang, đầu liền thấy hai đang tay trong tay hành lang dài.
Từ xa , vẫn thể thấy Ôn Thù Sắc miệng lưỡi lưu loát, nhị nương tử mí mắt giật giật, khinh thường : "Không đang thổi gió bên tai ai..."
Tám phần đang bịa chuyện về bọn họ, bọn họ.
Nàng cũng đoán sai, Ôn Thù Sắc đúng là đang bọn họ, nào là đại nương tử lãng phí phấn nước trong cửa hàng, nhị nương tử mượn danh nghĩa khắp nơi mua chịu vân vân, mãi đến cửa mới ngừng .
Nam Chi một bước, phòng bẩm báo với lão phu nhân: "Tam công tử và tam thiếu phu nhân đến ."
Mấy trong phòng đều về phía cửa.
Hôm nay của đại phòng đều đến đông đủ, cả lớn lẫn nhỏ đều mặt, tân nương tử về nhà chồng nửa tháng, chỉ Tạ gia đại gia và đại công tử vẫn gặp vị tam thiếu phu nhân .
Đại công tử khẽ động dung.
Đêm tân hôn đổi , tuy đại công tử cảm thấy Ôn gia đại nương tử là kiểu thích, nhưng chịu nổi lão tổ tông lấy cái c.h.ế.t uy hiếp, đành nhường.
Đêm đó trở về phủ nha, một giường, bóng đêm dần trôi qua, vốn tưởng Ôn đại nương tử trở thành tam thiếu phu nhân, ai ngờ hôm tiểu tư trong phủ đến báo tin, Ôn gia khiêng phủ đại nương tử, mà là nhị nương tử.
Ngoài sự kinh ngạc, trong lòng đại công tử cũng âm thầm vui mừng và may mắn. Nếu lão phu nhân đổi , chính cưới Ôn gia nhị nương tử.
Hắn từng gặp Ôn nhị nương tử, nhưng qua lời đồn, là con gái duy nhất của Ôn gia nhị gia, từ nhỏ Ôn lão phu nhân cưng chiều, ngoài dung mạo tuyệt sắc , là một tiêu tiền như nước.
Từ nhỏ sách thánh hiền, thích phung phí tiền bạc, hợp với tiểu nương tử như , nếu thật sự gặp trong đêm tân hôn, chắc sẽ trả về Ôn gia nguyên vẹn.
Đang nghĩ ngợi, ngoài cửa bước , Tạ Tam , phía là một nữ lang. Khoảnh khắc bước , căn phòng u ám bỗng sáng bừng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-52.html.]
Nữ lang mặc trường sam màu xanh lá cây, áo lót cùng màu khoác ngoài lớp sa mỏng năm sợi, cổ đeo bất kỳ đồ trang sức nào, lộ một đoạn cổ thiên nga, làn da trắng mịn như ngọc, trang điểm tinh xảo rực rỡ nhưng đậm, đủ để tôn lên vẻ của nàng, quả thực là một tiểu nương tử xinh , nhưng ánh mắt nàng về phía khiến chút khó hiểu.
Giống như oán trách nhưng , giống như lúc bỏ tiền lớn mua một khối đá thị trường, mở phát hiện bên trong chút ngọc bích nào, sinh cảm giác thất vọng.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Đại công tử sững sờ.
Biểu cảm như , khó khiến suy nghĩ lung tung.
Lúc xuất giá từ Ôn gia, nàng nhất định thành với là , hôm nay hai gặp đầu, nàng thần sắc như , chắc là dung mạo của khiến nàng thất vọng.
Nói về dung mạo, quả thực bằng tam , vô duyên vô cớ khiến một tiểu nương tử thất vọng, ít nhiều chút hổ, đại công tử khẽ nghiêng , Ôn Thù Sắc sớm nữa.
Thực dung mạo của đại công tử tệ, giống như trong tưởng tượng của nàng, quả thực là một công tử tuấn tú, nhưng khi hào quang trong lòng vỡ vụn, còn tìm cảm giác đó nữa.
Ôn Thù Sắc đầy tiếc nuối, chỉ liếc mắt một cái, liền dời mắt .
Tạ gia đại gia hôm đó Ôn Thù Sắc gặp đường, dung mạo điển hình của võ tướng, khi tiến lên hành lễ với trưởng bối xong, Ôn Thù Sắc liền xuống bên cạnh Tạ Thiệu.
Giờ còn sớm, đến giờ cơm, đúng lúc là thời điểm cả nhà sum họp chuyện.
Mấy đứa nhỏ đang ngắm lan thảo bên ngoài cũng chen , đầy cả phòng, nhưng khí vui vẻ chút nào.
Đại phu nhân mấy hôm Tạ gia đại gia mắng, điều chỉnh tâm trạng, Ôn Thù Sắc hành lễ, bà đáp bằng một nụ , coi như ý giảng hòa.
Mấy đứa nhỏ thì khác, hai ngày mới cãi một trận, kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt, cúi đầu mân mê khăn lụa trong tay, cổ sang một bên, bày vẻ mặt thấy nàng.
Ôn Thù Sắc để ý, khi xuống liền ghé sát đầu hỏi lão phu nhân: "Tổ mẫu, khỏe ạ?"
"Rất khỏe." Nhớ đến hai ngày từng "ngất" một , vội vàng sửa lời: "Chỉ là đầu thỉnh thoảng choáng, chịu kích thích..."
Đại phu nhân đối diện khóe miệng giật giật, câu là cho bà .
"Chứng bệnh của tổ mẫu giống hệt lão tổ tông nhà con." Ôn Thù Sắc bộ kinh ngạc: "Ôn gia tổ mẫu thường xuyên đau đầu, ngày thường đều dùng xích tiễn để bồi bổ, ngày mai con sẽ sai mang đến cho tổ mẫu một ít, bảo Nam Chi sắc thuốc cho tổ mẫu."
Xích tiễn chính là thiên ma, Tạ lão phu nhân thể trị đau đầu, nhưng đây là thứ dùng để sắc thuốc, "còn thể hầm canh?"
"Vâng." Ôn Thù Sắc gật đầu: "Xích tiễn thị trường đều là loại phơi khô, mang về tiên dùng nước ấm ngâm cho nở , đó cắt thành miếng nhỏ, hầm cùng canh gà, hầm xong ăn cả thịt gà lẫn thiên ma, hương vị ngon."
Tạ lão phu nhân kinh ngạc: "Còn cách ăn như ?"
Ôn Thù Sắc : "Còn nhiều nữa, khi ngâm nở cắt nhỏ, thái hạt lựu, hấp cùng trứng gà, hương vị cũng ngon. Mỗi Ôn gia tổ mẫu đau đầu, đều bảo cho bà, ăn vài là đầu sẽ dễ chịu."
"Không ngờ lão tỷ tỷ thật cách hưởng thụ, ngày mai con mang cho một ít, thử xem..."
"Vâng ạ." Ôn Thù Sắc gật đầu: "Nếu tổ mẫu sợ uống thuốc, ngày thường thể dùng dược liệu hầm canh, ngoài xích tiễn , còn mấy loại cũng thể giảm đau đầu..."
"Thật ?" Tạ lão phu nhân hứng thú: "Con hết , bảo Nam Chi ghi ."
Thế là mãi thôi...
Cả phòng mà hai trò chuyện về cách hầm canh, nếu cứ tiếp tục như thì hôm nay cũng cần chuyện chính nữa, đại phu nhân càng lúc càng sốt ruột, thẳng lưng lên tiếng, cố nén .
Nghe thêm một lúc nữa, Tạ đại gia lên tiếng cắt ngang : "Không ngờ Tam thiếu phu nhân hiểu nhiều như , hiền lành hiếu thảo, đúng là phúc khí của Tam thiếu."