Thấy lên tiếng, Ôn Thù Sắc mới im bặt, thẳng dậy, hai tay đặt đầu gối, mắt xuống, vẻ đoan trang.
Tạ đại gia , nhân tiện hỏi Tạ Thiệu bên cạnh: "Dạo Tam thiếu bận gì ?"
"Là kẻ nhàn rỗi, giống như Đại bá bận rộn nhiều việc." Giọng điệu của Tạ Thiệu vẫn lười biếng như thường: "Hôm nay Đại bá rảnh rỗi mà về nhà?"
"Sao, thể về nhà ?" Tạ đại gia : "Dù bận rộn đến cũng về nhà chứ. Nhìn Thừa Cơ xem, đừng chỉ lo công việc ở phủ nha, thỉnh thoảng cũng về thăm bà chứ..."
Đại công tử cúi đầu: "Phụ dạy , con sẽ về thăm thường xuyên hơn."
"Ông khó nó ." Đại phu nhân chen : "Sắp đến kỳ hạn ba năm, lệnh điều động sẽ sớm ban xuống, công việc tồn đọng ở phủ nha đều xử lý, e là nó bận đến mức chân chạm đất, nào còn thời gian mà về nhà..."
Tạ đại gia vẻ vui: "Ta cũng tư cách Thừa Cơ, bản dạo cũng bận túi bụi, thời gian trò chuyện cùng mẫu . Nhị và các ở nhà." Huynh sang Đại phu nhân: "Nàng để tâm một chút, rảnh rỗi thì bảo mấy đứa nhỏ đến trò chuyện với mẫu ."
Đại phu nhân phụ họa: "Chuyện cần lo lắng."
"Nàng là . Nhị ở nhà, Tam cưới vợ mới, mới về nhà chắc chắn nhiều điều quen. Đều là một nhà, nên hòa thuận là quý. Nếu gì khó khăn, nàng để tâm giúp đỡ, chiếu cố nhiều hơn."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tạ đại gia vờ vàng như chuyện xảy trong phủ, những lời cũng coi như là thể hiện thái độ với Ôn Thù Sắc.
Ý tứ trong lời là, một nhà thể chia rẽ.
Chuyện hôm nay vẫn đến, Đại phu nhân nặng nhẹ, đáp: "Chàng cứ lo chuyện của , trong phủ việc đều , cần bận tâm."
Bà một câu "đều ", che giấu hết chuyện, mách lẻo Ôn Thù Sắc với đại gia, bề ngoài vẻ là hiểu chuyện, bênh vực nàng, nhưng khiến mấy đứa nhỏ bên bất mãn. Nhị cô nương định lên tiếng, phụ còn , tân nương quen thói lắm, cửa coi Tạ gia như nhà , bây giờ đến cả phòng thu chi cũng giải tán .
Đại phu nhân lập tức liếc mắt cảnh cáo, Nhị cô nương đành im lặng.
Thái độ cần thể hiện, bà thể hiện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-53.html.]
Vòng vo mãi mà vẫn trọng tâm, Đại phu nhân còn kiên nhẫn dây dưa nữa, trực tiếp với Tạ Thiệu: "Tam thiếu chắc cũng , bao lâu nữa đại ca con sẽ đến Đông Đô nhậm chức. Từ khi Nhị về Phượng Thành, nhà họ Tạ chúng ở Đông Đô coi như còn nào nữa. Nó một đến đó, e là đường lối . Ta nghĩ nếu chỗ ở định thì việc khác sẽ dễ dàng hơn. Ta hỏi thăm , tiền thuê nhà ở Đông Đô cao, thuê lâu dài cũng lợi, chi bằng mua một căn."
Đến ...
Ôn Thù Sắc hít sâu một , tinh thần hẳn lên.
Trước đó bàn bạc với Tạ Thiệu , hẳn là nên trả lời thế nào, nhưng đợi mãi mà thấy lang quân lên tiếng, trong lòng nàng chùng xuống, cũng chẳng quan tâm đến lễ nghi gì nữa, đầu chằm chằm .
Chỉ mà mềm lòng, cũng quá kém cỏi .
Tạ Thiệu đang cân nhắc xem nên rõ với Đại phòng , liếc mắt thấy ánh mắt của tiểu nương tử bên cạnh, như khoét một lỗ . Thôi , đưa tay lên day day mi tâm: "Ta quen lười biếng , thích quản lý gia đình, bây giờ việc đều do Thù Sắc quyết định. Đại bá mẫu việc gì cứ bàn bạc với nàng ."
Quả nhiên, tân nương nắm trong tay , hồ ly tinh mê hoặc, còn là chủ kiến nữa.
Tạ đại gia và Đại phu nhân vội vàng liếc , hiểu ý . Đại phu nhân căm hận chí khí, nhưng tiền bạc trong túi , chuyện phu nhân quản lý chi tiêu là lẽ thường tình.
Nhớ chuyện mấy ngày , Đại phu nhân cũng chút e ngại vị Tam thiếu phu nhân , sợ sẽ chuốc lấy nhục nhã, mặt mất mặt, nên nhất thời dám Ôn Thù Sắc.
Cũng cần Đại phu nhân mở lời, Ôn Thù Sắc chủ động : "Thật trùng hợp, bá phụ nhà con chuyển cả gia đình đến Đông Đô. Mấy hôm , Đại cô nương cũng chuyện với con, còn tính toán với con một hồi, nhà ở Đông Đô thuê đến chín mươi quan, mua một căn cũng chỉ hơn một nghìn quan. Nàng còn đất ở Đông Đô đắt như vàng, giá nhà đất ngày một tăng, thuê nhà chi bằng mua nhà cho lợi, giống hệt Đại bá mẫu..."
Nghe nàng , Đại phu nhân ngờ tới, ngẩn , sắc mặt cũng dịu ít: " , Thù Sắc cũng ..."
"Cho nên, con quyết định bảo mua nhà ở Đông Đô, đợi Đại công tử đến Đông Đô thì thuê nhà của con là . Đều là một nhà, tiền thuê nhà rơi tay nhà còn hơn để ngoài kiếm lời. Không Đại công tử thấy thế nào?"
[Tác giả lời ]
Các bảo bối đến ! Yêu các em~ Tam thiếu phu nhân nhất thời nổi hứng, Tam thiếu phu nhân một đường thăng tiến~