Danh tiếng của ba ở Phụng Thành, bà đều , nhưng ai thời trẻ mà ngông cuồng, phóng túng.
Bà và Vương gia từ sớm vị Tam công tử của Tạ gia tầm thường, cũng từng chỉ một khuyên nhủ, sắp xếp cho một chức quan ở Phụng Thành, nhưng đều từ chối.
Nói rằng quen tự do tự tại, quan .
Cũng từng hỏi Tạ Thừa tướng, Tạ Thừa tướng chỉ thở dài, "Khi rời Đông Đô, rõ với nó , nó gì thì , can thiệp."
Chu phu nhân mơ hồ lúc hai cha con vì chuyện từ quan dường như xảy tranh chấp. Khi đó, thiếu niên tuấn tú, ý chí ngút trời, tràn đầy nhiệt huyết như thể dẫm đạp vạn dặm giang sơn chân, đột nhiên gặp chuyện Tạ Thừa tướng từ quan, trở về Phụng Thành, giống như cây non đang phát triển mạnh mẽ bẻ gãy ngang, ai mà chịu đả kích.
Về phần vì năm đó Tạ Thừa tướng từ quan, ngay cả bà và Vương gia cũng hiểu rõ. Đây là chuyện nhà của Tạ gia, bà tiện hỏi nhiều.
Ban đầu bà vẫn luôn tiếc nuối, nhưng bây giờ , ông trời sớm an bài, cho dù trốn tránh thế nào, cuối cùng cũng sẽ về con đường đúng đắn, Chu Khoáng hỏi, liền đáp, "Chiến sự giữa Lạc An và Tây Kinh kéo dài, lương thảo của Thái tử điện hạ chậm chạp đến nơi, tướng sĩ tiền tuyến bức bách, đành xin ăn dọc đường. Hôm qua cháu ngoại của Dương tướng quân đến Phụng Thành."
Chu Khoáng sửng sốt, "Dương tướng quân?" Quay đầu về phía xe ngựa.
Chuyện kho binh khí, đều nhờ Dương gia mặt hòa giải, giúp đỡ là chuyện nên , nhưng Vương phủ cũng lấy nhiều lương thực như , "Nhiều lương thảo như thế, là quyên góp ?"
Chu phu nhân ngẩng đầu Tạ Thiệu phía , "Đây chẳng là nhờ Tam công tử quyên góp lương thực ?"
Nhìn thấy lương thực , trong lòng Tạ Thiệu nảy sinh nghi ngờ. Chàng Ôn Thù Sắc đang tích trữ lương thực, lương xe ngựa đêm nay, e rằng chiếm hết tám phần lương thực của Phụng Thành, lương thực Ôn Thù Sắc tích trữ chắc chắn cũng trong đó.
Lời của Chu phu nhân giải đáp thắc mắc của , nhưng Tạ Thiệu cũng quá kinh ngạc. Chàng từ Khánh Châu trở về, tình hình chiến sự ở Lạc An, quả thực nghiêm trọng.
Quyên góp một chút là chuyện nên , chỉ là ngờ con gà sắt Ôn Thù Sắc , chịu bỏ tiền .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Chàng tiến lên hành lễ với Chu phu nhân, định bụng về phủ , Chu Khoáng vẫn còn đang kinh ngạc, hỏi Chu phu nhân, "Tẩu tẩu thật sự quyên góp hết lương thực ?"
Chức quan của Tam thiếu phu nhân mới mua, còn nóng bỏng tay đây, ý kiến gì nhất cả nhà xuống từ từ thương lượng, Chu phu nhân đổ thêm dầu lửa, để ý đến Chu Khoáng, chuyển chủ đề, "Các con về ?"
Mọi an trở về, Chu Khoáng cũng giấu giếm, "Khánh Châu."
Chu phu nhân liếc mắt , "Con chán sống ? Còn lôi kéo cả của con, bọn họ gặp con đúng là xui xẻo."
Cuối cùng Chu phu nhân cũng một câu công bằng, trong lòng Tạ Thiệu và Bùi Khanh lúc đúng là nghĩ như , nhưng Chu Khoáng mặt dày vô sỉ, hề cảm thấy hổ.
Chu phu nhân hỏi, "Có tin tức gì của Vương gia ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-68.html.]
Tạ Thiệu lúc mới lên tiếng, "Tiểu tử cùng Bùi Khanh tình cờ gặp Vương gia đường, ba ngày Vương gia đang đường đến Đông Đô cầu kiến Bệ hạ, dặn tiểu tử nhắn với phu nhân, bảo đừng lo lắng."
Chắc hẳn là khi chuyện kho binh khí, thêm chiến sự ở Lạc An, nên mới kinh tham kiến.
Chuyện kho binh khí Chu phu nhân kết quả, cũng lo lắng, ánh mắt Tạ Thiệu và Bùi Khanh đầy ôn hòa, , "Dọc đường các con vất vả , mau về nghỉ ngơi ."
Giờ giấc quả thực muộn, Tạ Thiệu và Bùi Khanh cáo biệt Chu phu nhân.
Đầu óc Chu Khoáng vẫn còn dừng ở chỗ lương thực lúc nãy, "Mẫu , lương thực đều là tẩu tẩu..." Chu phu nhân kéo tay , lôi lên xe ngựa, Chu Khoáng càng thêm khó hiểu, vẫn đang hỏi, "Mẫu ?" Sợ la lên, Chu phu nhân hạ giọng, "Tam thiếu phu nhân nhà họ Tạ dùng lương thực mua cho vị Tạ của con một chức quan."
Chu Khoáng kinh ngạc thốt lên, "Mua quan?" Cho Tạ ?! Quay đầu chằm chằm Tạ Thiệu lên ngựa.
Chu phu nhân kịp thời kéo , đẩy lên xe mới buông tay.
Chu Khoáng nhịn , vẻ mặt đầy nghi ngờ Chu phu nhân, nhưng mặt giấu nổi sự hưng phấn, "Tẩu tẩu thật sự mua quan cho Tạ ?"
Chu phu nhân là giấu chuyện, bao nhiêu cũng vô dụng, nên cũng thôi, đáp, "Viên ngoại."
Chu Khoáng há hốc mồm.
Trước thế nào cũng mua cho Tạ Thiệu một chức quan, để thể danh chính ngôn thuận giúp Vương phủ bày mưu tính kế, nhưng hết đến khác từ chối, sống c.h.ế.t chịu.
Bây giờ thì , tự dùng lương thực đổi lấy chức Viên ngoại.
Viên ngoại là một chức quan nhàn rỗi, may mà khi Thánh thượng đăng cơ đưa nó biên chế, bây giờ miễn cưỡng xếp cuối bảng, phẩm hàm Cửu phẩm.
Thấy sắp rớt cả cằm, Chu phu nhân , "Kiêm nhiệm Quân sự thôi quan." Tuy cũng chỉ là chức quan Cửu phẩm, nhưng ưu điểm là thực quyền, thể cùng phân xử công việc, phụ tá chính sự.
Chu Khoáng nửa ngày mới hồn, phẩm hàm thấp , chỉ cần chịu quan, từ từ thăng tiến cũng .
vấn đề là...
"Huynh đồng ý ?"
Chu phu nhân mỉm , "Tam thiếu phu nhân quyết định, e là đồng ý cũng đồng ý."
Chu Khoáng: "..." Quả nhiên, một khi lấy vợ, trong đời sẽ nhiều biến ngờ tới.