04
 
Cha   mắng  lầm bầm, dẫn ba  con  rời khỏi nhà hàng. 
 
Vừa  đến cửa, bước chân lảo đảo của ông lập tức trở nên vững vàng. 
 
Men rượu cũng biến mất, giọng  cũng bình thường trở . 
 
Mẹ  mở cửa xe,  khẩy: 
 
“Diễn cũng giống đấy! Tiền cơm thanh toán ?” 
 
Cha    ghế phụ, ngửa cổ tu hết một chai nước khoáng. 
 
“Bàn của mấy  con thì thanh toán , còn bàn của họ thì… thanh toán cái quái gì! 
 
“Bắt  mời cơm,  còn  cho con gái  lên bàn?   lật cả bàn tại chỗ  là nể mặt tình  em ruột thịt lắm !” 
 
Nụ  của   thu , giọng điệu thản nhiên: 
 
“Chuyện hôm nay cùng lắm chỉ là màn thị uy ban đầu,   chắc chắn còn  chuyện khác nhờ vả chúng . 
 
“Anh tính  thế nào?” 
 
Cha   lạnh một tiếng, mang theo khí thế lạnh lẽo thường thấy  thương trường. 
 
“Lật qua lật  chẳng  cũng chỉ mấy chuyện đó ? Đồ đạc ở quê   dùng đến, mấy năm   nhường hết . 
 
“Nếu còn  moi thêm gì từ tay ,  sẽ cho họ thấy thế nào mới gọi là kẻ tàn nhẫn!” 
 
Mẹ  trách yêu: 
 
“Dù  cũng là  một nhà,  căng quá cũng khó coi. 
 
“Theo em thấy, nếu họ nhắc đến tiền, thì lập một cái bẫy để thằng cháu cả mắc nợ. Nếu họ  nhà, thì để  khác đến thu mua căn nhà cũ của họ!” 
 
 và em gái  xong mà tròn mắt há hốc miệng. 
 
Mẹ  còn  cha  nhẫn tâm ? 
 
Bà  mới thật sự là kẻ  tay  thấy m.á.u đấy chứ! 
 
Mẹ  lạnh lùng , khởi động xe: 
 
“Hai đứa nhớ kỹ, trời đất rộng lớn, nhưng nhà  là quan trọng nhất! 
 
“Ai dám  con của  khó chịu,  sẽ khiến cả nhà họ sống  yên!” 
 
Mẹ  đoán  sai. 
 
Tối hôm đó   cuộc gọi nào, nhưng sáng sớm hôm , điện thoại của cha    gọi đến nổ tung. 
 
Bác cả đích  gọi tới, giọng điệu cực kỳ hòa nhã. 
 
Trong cuộc gọi chỉ  một chuyện,  chấp nhận từ chối: Đi tảo mộ tổ tiên. 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-gai-khong-duoc-ngoi-ban/3.html.]
“Lấy tảo mộ  cái cớ, thực chất là để  lóc kể lể.” 
 
Mẹ    tóc xong, khoác áo choàng lên ,  nhạt: 
 
“Các con  chuẩn  xong ? Hôm nay  sẽ dạy cho hai đứa cách đối phó với đám họ hàng mặt dày!” 
 
Xe chạy đến đầu thôn, cha  dừng ,  là  dẫn cả nhà đến chào hỏi bí thư thôn. 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
Vừa mới châm điếu thuốc  hút xong, cha   khéo léo lái câu chuyện sang việc sửa đường cho thôn. 
 
“Bác ,  Tết con định xây một nhà xưởng gần đây, tiện thể sửa luôn con đường  thôn.” 
 
Bí thư thôn lập tức rạng rỡ hẳn lên. 
 
Trước đây, nhà nước cũng từng  kế hoạch  đường, nhưng vì thôn   ở vị trí hẻo lánh, nên con đường chỉ  đến đầu thôn  dừng . 
 
Bên ngoài   vẻ chỉnh tề ngay ngắn, nhưng hễ trời âm u, mưa xuống, cả thôn  lầy lội khắp nơi. 
 
Muốn  đường thì   tiền, nhưng thôn  lấy   tiền để sửa? 
 
Cha  chủ động bỏ tiền  đường, đây đúng là chuyện lớn như trời giáng. 
 
Bí thư thôn lập tức mời cha   nhà bàn bạc chi tiết, nhưng cha  từ chối: 
 
“Còn   tảo mộ với  cả, xong xuôi sẽ    chuyện với bác !” 
 
Bí thư thôn vỗ vai cha , : 
 
“Vậy quyết định thế nhé!” 
 
Lên xe rời , cuối cùng  cũng  nhịn  mà hỏi: 
 
“Ba, kế hoạch xây xưởng và  đường vốn dĩ là ba năm  mà? Sao bây giờ ba  nhắc đến ?” 
 
Mẹ   nhạt: 
 
“Là đang đào hố chờ bác cả của con nhảy  đấy!” 
 
 còn  kịp hiểu  cái bẫy  là gì, thì  đến nhà bác cả. 
 
Theo quy tắc ở quê, con gái   tham gia lễ tảo mộ, nhưng con dâu thì  thể. 
 
Vậy nên,  và em gái, cùng với hai cô con gái nhà bác cả, đều  để  trong nhà. 
 
Trước khi ,   còn để  cho  một ánh mắt sắc bén: Cẩn thận mà hành động! 
 
Vừa  khỏi cửa , hai cô con gái của bác cả  ríu rít rủ   tìm bạn trong thôn chơi, bỏ  hai chị em  mà chạy mất. 
 
 và em gái  giữa sân, tròn mắt  , lúc   mới nhận   điều  . 
 
Một ngôi nhà trống trong thôn, hai cô gái từ nơi khác về… Nếu xảy  chuyện gì ngoài ý , thì đúng là cũng  bất ngờ chút nào. 
 
Lập tức nhắn tin cho . 
 
Mẹ  trả lời ngay: 
 
“Ra khu CBD của thôn!”