Con Gái Nhà Nông - Chương 115: Thăm người thân không dễ dàng

Cập nhật lúc: 2024-11-26 03:45:31
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cữu bà của Vương Phúc Nhi là một phụ nhân béo bốn năm mươi tuổi, thoạt hòa thuận. Bởi vì Triệu thị là tỷ tỷ, cho nên bà hành lễ cho Triệu thị, khiến cho Triệu thị trở nên chút luống cuống tay chân. Bởi vì ở trong mắt Triệu thị, thoạt giống như quý phu nhân trong hát kịch, mặc như , còn thì thật quê mùa, thật tình là khí thế.

Hơn nữa nha đầu bên đều giống như tiểu thư, bà càng càng lo lắng thôi. Triệu cữu bà : "Sớm lão gia chuyện của tỷ tỷ, vẫn thăm tỷ tỷ, đều là của chúng . Lần tỷ tỷ đến, thì nhất định ở đây một đoạn thời gian, bằng trong lòng chúng bất an."

Triệu thị chà tay, : "Trong nhà còn hoa mầu thu hoạch, thể ngốc thật lâu ."

Mẫu của Triệu Minh Vũ là Ôn thị : "Tính tình của cô thật sự là thật tình, trong lòng nhớ thương lương thực trong ruộng. Triệu gia chúng cũng là mở tiệm lương thực, mỗi khi đến thời điểm thu hoạch, nam nhân bọn họ bận rộn thôi." Lại duỗi tay kéo mấy tiểu cô nương: "Đây đều là biểu ngoại sinh nữ , xem, bộ dạng thật dễ , nhà chúng thì hiếm lạ khuê nữ, ba , nương, ngài nhất định cao hứng ."

Vương Phúc Nhi cảm thấy biểu cữu mẫu thật sự khéo , xem xong đều thật cao hứng, hơn nữa còn cố ý chuẩn lễ gặp mặt, vả đều dùng hà bao gói , Vương Phúc Nhi vụng trộm nhéo nhéo, phỏng chừng là bạc. Ra tay hào phóng nha.

Gặp mặt chào hỏi lẫn một phen, bởi vì đều vẻ mệt nhọc, biểu cữu mẫu Ôn thị tự kêu đến an trí phòng, để cho nhóm tiểu nha đầu hầu hạ. Kế tiếp nàng còn an bài tiệc đón gió. Vương Phú6ếu gia chúng chính là quan, thể tìm thiếu phu nhân ở nông thôn, thật sự là chê !"

Đoàn đang dạo ở trong vườn hoa, kết quả thì mấy nha đầu những lời lưng. Mặt Vương Chi Nhi và Nhị Nữu một trận xanh một trận trắng, mặt Triệu thị cũng khó coi, trong lòng Vương Phúc Nhi bất đắc dĩ, sớm muộn gì sẽ một ngày , tự trọng, khác , cũng biện pháp.

"Đều vả miệng cho ! Nhóm chủ tử mà các ngươi cũng thể ?" Ôn thị như sấm sét giữa trời quang, cho đám nha đầu đang trộm sợ tới mức hồn phi phách tán. Nói bậy thích, chủ tử bắt quả tang, cái thật đúng là, đòi mạng .

Nhóm bà tử theo cùng cũng mặc kệ những quan hệ với nào trong phủ, liền trực tiếp vả lên miệng, tiếng chát chát vang lên. Triệu thị cảm thấy miệng đều đang đau, nhưng mà Triệu cữu bà và Ôn thị thì biến sắc, giống như đều thói quen.

Mà Vương Chi Nhi và Nhị Nữu xong những lời , trong lòng là phẫn nộ, hiện tại thấy những đánh, chút sợ hãi. Các nàng bao giờ , trong phủ thế nhưng trừng phạt hạ nhân như , vượt qua phạm vi thừa nhận của các nàng. Bình thường các nàng nghĩ nhiều nhất chính là để mấy nha đầu nhiều việc, còn bây giờ đánh miệng chảy máu, chuyện như , các nàng còn . mà thấy bộ dáng biểu cữu mẫu giống như là tập mãi thành thói quen, lông mi cũng buông lỏng cái nào, mà bộ dáng cữu bà cũng thực bình thản, các nàng là thật sự dọa!

Ài, trong lòng Vương Phúc Nhi thở dài, chỉ mong hai vị thể tỉnh từ trong mộng , chỉ với chút đạo hạnh của các ngươi, còn gả trong nhà giàu , lúc cũng , so với cái thì còn bao ác độc hơn.

Ôn thị lệnh đánh mấy nha đến cha đều nhận , phân phó cho bán .

Đám Triệu thị đúng là hoảng sợ. Triệu thị cầm c.h.ặ.t t.a.y Vương Phúc Nhi : "Phúc nhi , đó gì cũng là , bán thì bán." Bà thật sự là thừa nhận nổi, chỉ vài câu tán gẫu ? Có đến nỗi bán ? Vậy nếu giống như bà, thì còn đánh c.h.ế.t bán .

Nếu Vương Phúc Nhi nhiều, lẽ cũng sẽ khiếp sợ, ở đây mua hạ nhân, cơ bản sẽ thể , ngươi cứ xem các nàng trở thành vật phẩm là . Một khi những vật phẩm tổn hại lợi ích chủ tử, như thực xin , cần còn ?

Vương Phúc Nhi nãi nãi thật sự là chịu nổi, : "Nếu , qua vài ngày nữa chúng trở về ." Diendanlequydon~ChieuNinh

", trở về, trở về, mệnh hưởng phúc, ở đây thực thoải mái, Phúc nhi , ngươi bán thì bán ? Không chỉ vài câu phàn nàn thôi ?"

Triệu thị vẫn đang rối rắm đề tài . Chẳng lẽ Vương Phúc Nhi giảng cho bà, mấy biểu cữu mẫu mua về thì sống c.h.ế.t đều là tùy ý theo chủ nhân ? Xem Triệu thị cho dù là khiến chán ghét, nhưng chuyện thương tổn mạng , bà còn , hôm nay chịu kích thích.

"Nãi nãi, chúng đừng nghĩ nữa, chúng đang ở nhà khác khách, chuyện của chủ nhà, chúng cũng quản ."

"Không xen , nãi nãi vẫn nghĩ rõ, chỉ mấy câu cũng thể bán ." Triệu thị còn đang rối rắm, vẫn là về nhà thôi, quen ngốc ở đây, ngốc quen, tình nguyện ở nông thôn bà tử nhà quê, cũng phu nhân nãi nãi gì nữa, chịu nổi.

Đồng thời, chịu nổi còn Vương Chi Nhi và Nhị Nữu, chuyện hôm nay đủ kích thích các nàng. Vương Phúc Nhi quyết định thêm chút lửa, vì thế : "Coi như là thấp kém, thật nhà giàu , lúc cho dùng cách ngáng chân ngươi, còn g.i.ế.c hạ độc, thật sự là cho ngươi nghĩ cũng nghĩ . Ta sách cũng nhiều, chuyện cũng ít, kẻ nhà tiền, nào trừ bỏ bà lớn còn bà nhỏ? Hơn nữa họ dùng đều là ám chiêu, như chúng nghĩ cũng nghĩ tới! Đào Hoa cô cô trong thôn chúng , là mất mệnh lập tức ? Ai sẽ để ý chứ."

Bất kể các nàng lọt , chuyện nên đều , nếu các nàng còn khư khư cố chấp, như thì thực xin , chuyện các ngươi tự thì tự phụ trách.

Vương Chi Nhi thì đang nghĩ, nếu thể trở thành như biểu cữu mẫu, thể mặc sức bắt chẹt hạ nhân ? Vậy sẽ sợ khác vả miệng. Hôm nay thật sự là cho sợ! Nếu nàng chủ mẫu, tuyệt đối sẽ đối đãi hạ nhân như .

Mà Nhị Nữu thì nghĩ là, tuy rằng hôm nay biểu cữu mẫu chút dọa , nhưng mà thoạt thật là uy phong, nếu thành như nàng thì .

Uổng công Vương Phúc Nhi đều là vô ích, đều ý nghĩ của chính đấy, ai chí nấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-gai-nha-nong/chuong-115-tham-nguoi-than-khong-de-dang.html.]

hai cũng dám chọc biểu cữu mẫu, chỉ sợ cẩn thận cũng vả miệng.

Ôn thị với Triệu cữu bà: "Lần mặt mấy nha đầu , nhi tức như , hy vọng các nàng tự hiểu lấy."

Triệu cữu bà : "Nha đầu Phúc nhi thì một chút cũng sợ hãi , tiếp nàng trưởng thành cũng tệ lắm, chỉ là gia đình quá mỏng."

Trong lòng Ôn thị sốt ruột, : "Nương, việc ?"

"Ta cũng chỉ như , ngươi gấp cái gì? Minh Vũ cũng là tôn tử của , thể suy nghĩ cho nó ? Phu nhân huyện lệnh chúng ý định chọn Minh Vũ nữ tế ? Tốt nhất là tìm một cơ hội, để cho phu nhân huyện lệnh tới đây một chuyến, mặt khác cho hai nha đầu bọn họ đánh mất ý niệm trong đầu mới ."

Qua vài ngày, Triệu phủ mở tiệc chiêu đãi phu nhân huyện lệnh, cùng còn nhiều uy tín danh dự trong huyện đến, hơn nữa là tiểu thư các nhà. Họ đều ăn mặc trang điểm xinh , mấy Vương Phúc Nhi cũng mặc quần áo mới , theo mấy tiểu thư đó cùng chơi đùa, nhưng mà con mà, luôn luôn phân chia cao thấp quý tiện, ba Vương Phúc Nhi rõ ràng xa lánh và xem thường.

Vương Phúc Nhi cảm thấy cả, nếu biểu cữu mẫu trong nhà ai chiêu đãi mấy tiểu thư đó, nàng cũng sẽ qua. Người cả đời chừng chỉ thấy mặt một , phận của ngươi chính là một nữ nhi nhà nông, coi thường ngươi, chẳng lẽ còn dám tận mặt? Bản cũng sẽ bởi vì chịu vài cái xem thường, thì cảm thấy mất cái gì? Ta còn cảm thấy ngươi mặc giống như nhà giàu mới nổi đấy, ngươi xem thường , đồng thời cũng nhiều xem thường. Cho nên ở yến hội Vương Phúc Nhi tự tại nhất.

Mấy cô nương rõ ràng là nhi tức cho biểu cữu mẫu, địch ý đối với đang ở trong Triệu phủ là bình thường. Không thể sức quyến rũ của Triệu Minh Vũ lớn, đại khái lớn lên dễ , đến cũng ưa thích . mà đến cuối cùng, cũng chỉ một trở thành lão bà Triệu Minh Vũ, thương tâm là đại đa .

Hắc hắc một khi nghĩ như , thật là tâm tình sảng khoái. Ta nhiều hùng tâm tráng chí như , coi như là xem diễn, xem náo nhiệt. Đợi qua mấy ngày nữa, chúng sẽ về Vương gia thôn, ngươi là ai, Vương Phúc Nhi .

Làm gì học Vương Chi Nhi và Nhị Nữu dung nhập cái vòng luẩn quẩn , nịnh bợ lợi hại như ? Đến lúc đó đều sẽ đánh nguyên hình.

Vương Chi Nhi : "Ngươi hiểu , trong nhà của tiền như nhà của ngươi, nếu cố gắng, về cả đời gặp cảnh khốn cùng, cho nên thể như ."

Đại khái Nhị Nữu cũng là nghĩ như , vì đều ký hy vọng cho việc gả , tự cố gắng ? Nhớ năm đó, chúng cũng nghèo thể thể nghèo hơn, còn nhà cố gắng, mới ngày lành hiện tại ? Trông cậy khác, là chuyện đáng tin nhất, nhất là câu rể rùa vàng. Vốn là câu cá lớn, kết quả vớt lên là chiếc giày rách.

Lần yến hội qua , Ôn thị cố ý vô tình , thiên kim nhà huyện lệnh như thế nào như thế nào, chỉ còn thiếu chút nữa thì như mới xứng với Triệu Minh Vũ. Chỉ cần là kẻ ngốc, đều thể hiểu ý tứ trong lời . Diendanlequydon~ChieuNinh

Triệu thị cảm thấy tiếp tục ngốc ở đây nữa thì ăn tiêu, cáo từ, với Triệu cữu công là, cũng yên lòng trong nhà, một lão nhân ở nhà đều sợ đói. Còn mấy cô nương rời nhà cũng một đoạn thời gian thật dài, là lúc nên về nhà.

Khuyên can mãi, mấy Triệu cữu công khuyên, nhưng mà chủ ý Triệu thị định, biện pháp, Triệu cữu công đành an bài tiêu cục đưa về. Đương nhiên, mang về thật nhiều thứ, về phần bí mật cho Triệu thị cái gì , thì Vương Phúc Nhi .

Vương Chi Nhi và Nhị Nữu đả kích, chắc hẳn , các nàng là đối thủ của Ôn thị. Người kêu chiến mà thắng thắng tổn binh, cho hai các nàng tự hổ, các nàng là nha đầu nhà giàu , còn thật nghĩ biện pháp gạo nấu thành cơm, dù đả kích lớn đối với hai bọn họ.

Triệu Minh Vũ thì tặng cho Vương Phúc Nhi mấy quyển sách, Vương Phúc Nhi chữ nên cố ý chuẩn . Ôn thị khẽ cau mày, chỉ là buông xuống, dù đều , phức tạp đây?

Ôn thị cảm thấy con trai của đối với Vương Phúc Nhi và khác giống , nên sợ Triệu Minh Vũ tâm tư khác. Tuy rằng nha đầu Vương Phúc Nhi tệ, nhưng mà trong nhà thì , cũng giúp gì cho Minh Vũ, cho nên, khẳng định là .

tìm thiên kim huyện lệnh, đến lúc đó đối với cuộc thi của Minh Vũ cũng là giúp đỡ thật lớn, cho dù là khi quan trường, cũng chỉ điểm một chút. Chuyện thật . Quang Tông Diệu Tổ dựa một Minh Vũ, cũng thể sơ xuất gì.

Triệu thị cảm thấy một chuyến thăm thích mạng già, chỉ thể mệt, mà tâm tư cũng mệt mỏi. Trước bà ở Vương gia thôn mắng ai thì mắng đó, lăn lộn mặt đất thì lăn lộn mặt đất. mà ở trong nhà , hành động còn , hơn nữa thô tục khác còn chê , thật sự là nghẹn chết!

Đi cũng theo, cái đó và gì khác ? Cho nên bà ước gì lập tức về nhà, về nhà , bà thể kéo cổ họng mắng ! Lại , nghẹn lâu như , cổ họng bà đều ngứa, giả vờ lão thái thái cái gì, ghét nhất luôn!

Ngược Vương Tứ Bảo thì chút lưu luyến rời, mấy ngày , cưỡi ngựa cũng kém lắm, hiện tại trở về, cũng ngựa cưỡi, thất vọng. Cho dù là Vương Kim Tỏa, ở bên cạnh mỗi ngày ăn ngon uống ngọt, khoái hoạt, đều tôn kính , gọi là lão gia, trong lòng ngây ngất, hiện tại lão nương về, đành buông bỏ .

Có thể thấy suy nghĩ của nam nhân và nữ nhân là khác biệt cỡ nào, đương nhiên, nam nhân ở ngoại viện, thuận tiện, hành động chẳng nghĩ ba nghĩ bốn, tự nhiên là dễ chịu. Còn nữ nhân, chuyện lông gà vỏ tỏi nhiều hơn, hãm hại nổi a hãm hại nổi.

Triệu thị vẻ may mắn là, ba cháu gái còn vứt mặt mũi của bà, cái coi như là kết quả tệ. Được , hiện tại về nhà, ai tìm nương đó, về cũng dẫn các nàng ngoài, mệt đầu! Ngay cả yêu thích mắng chửi nhất của bà đều nghẹn liên tục, bà dễ dàng !

Loading...