Con Gái Nhà Nông - Chương 150: Đinh thị phát uy

Cập nhật lúc: 2024-11-26 08:50:35
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm ba mươi, từng nhà đốt pháo, cả nhà Vương Phúc Nhi dán hết câu đối đỏ từ chỗ tú tài công bên , đó đốt giấy thỉnh tổ tiên trở về ăn cơm. Vương Đồng Tỏa đốt pháo, trong tiếng bùm bùm lốp bốp, chính là bắt đầu bữa cơm đoàn viên. Lần trong nhà trừ bỏ một nhà bốn , còn Lý tẩu tử, Tiểu Ngưu tử và Khấu nhi, trong nhà quy củ nhiều như , cho nên khi cơm bưng lên, Vương Đồng Tỏa kêu cùng ăn. Hiếm khi là bữa cơm đoàn viên, Thích thị cũng cao hứng, để cho bọn họ đều , bà cũng thật sự xem mấy ngoài. Mọi đều xuống, Vương Đồng Tỏa bưng ly rượu lên, vài câu cát tường, đó thì động đũa, Vương Tiểu Bảo cũng uống mấy ngụm rượu, nhưng mà Thích thị ngăn cản. Vương Đồng Tỏa uống rượu vẻ mặt đỏ bừng, thì với Vương Tiểu Bảo: "Tiểu tử thể uống rượu, hôm nay chúng đều uống, đều rót đầy cho Tiểu Bảo và Tiểu Ngưu tử, Phúc nhi còn mua rượu trái cây , chúng đều uống một ly, một năm cũng chỉ một ngày ."

Thích thị nhỏ giọng với Vương Phúc Nhi: "Con xem cái dạng của cha con, khẳng định là say , bản uống rượu, còn nhất định uống, cũng nhiều hơn ."

Vương Phúc Nhi : "Cha con cao hứng, uống thì uống." Ha ha, Tiểu Bảo , thực sự cho rằng rượu thì dễ uống như , một lát cũng nên hối hận, đó chính là cay đắng.

Vương Tiểu Bảo hưng trí cao uống một hớp lớn, chẳng qua lập tức nghẹn đỏ bừng cả khuôn mặt, đây là rượu ? Còn đắng hơn cả thuốc nữa, Vương Tiểu Bảo là phun cũng thể phun, nuốt nuốt, đúng là khó chịu. Thích thị vội qua vỗ bờ vai của , mắng: "Con thật sự cho rằng là thứ hả, hiện tại lợi hại ." Vốn Tiểu Ngưu tử cũng thỏa mản uống một chén, chẳng qua hiện tại thấy Vương Tiểu Bảo như , nó cũng dám uống , Vương Phúc Nhi : "Được , uống quen rượu trắng , thì chúng uống rượu trái cây, rượu trái cây đúng là ngọt ngào, đúng lúc uống , Khấu nhi, đều rót một chén cho ."

Khấu nhi lên tiếng trả lời rót rượu, rượu trái cây vẫn màu sắc, thoạt là thức uống ngon, Vương Phúc Nhi giơ ly rượu lên, với : "Cha nương, một chén là con và Tiểu Bảo kính hai ."

Tiểu Bảo cũng vội vàng lên: ", con kính cha nương, hai vất vả ."

Vương Đồng Tỏa và Thích thị đều vui vẻ: "Ngoan ngoan, chén và nương con nhất định uống."

Rượu trái cây quả nhiên là ngọt, Vương Tiểu Bảo uống một chén còn uống nữa, Vương Phúc Nhi : "Tuy rằng là ngọt nhưng mà cũng độ rượu, thể uống nhiều, bằng cho nữa."

"A, uống ba chén , chỉ ba chén."

Cuối cùng Vương Phúc Nhi đáp ứng, chỉ là đó, Vương Tiểu Bảo vẫn quá choáng váng, cơm nước xong thì chống đỡ nổi mà ngủ, Thích thị chỉ , đứa nhỏ thật sự là mức độ mà, xem thế .

"Lần cho nó lợi hại, về nhất định sẽ chỉ uống một hai chén." Vương Phúc Nhi .

Buổi tối cùng đón giao thừa, hạt dưa và đậu phộng đều nắm một bó to. Lý tẩu tử kể chuyện ngạc nhiên việc lạ bản , mà sửng sốt thôi. thời điểm thích thú nồng đậm, bên ngoài cửa đột nhiên tiếng động, lúc sẽ là ai tới đây. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh

Tiểu Ngưu tử chạy mở cửa, thì thấy một xa lạ: "À, là biểu ca của Hỉ oa tử, Hỉ oa tử đánh gãy chân, là tới đây báo tin." Thích thị và Vương Đồng Tỏa hai mặt , nhưng mà gì với báo tin, liền cho một chút thức ăn, đó để cho trở về.

Đây là ý tứ gì hả, Hỉ oa tử đánh gãy chân, quan hệ gì với chúng , lúc là đêm ba mươi tết, tới đây báo tin cho chúng là tính toán chuyện gì hả, thật sự là, đây là thật lòng quấy rối ?

Trong lòng Thích thị nén giận, Vương Phúc Nhi vội : "Nương, chúng tức giận, mùng một đầu năm mới mà tức giận, thì một năm cũng hài lòng."

"Ừ, tức giận, gia chủ, nếu còn dính dáng , cũng đừng trách cho mặt mũi, Hỉ oa tử chúng hại đủ thảm , chính cha nương, còn tỷ tỷ, tỷ phu, quan hệ gì với chúng ?" (gia chủ: một cách xưng hô của vợ với chồng thời xưa)

Vương Đồng Tỏa : "Ta cũng dính dáng cái gì, thấy biểu ca nó tới báo tin, đó là khao thưởng thôi. Phúc nhi, con suy nghĩ linh hoạt hơn chúng , con đây là chuyện ?"

Vương Phúc Nhi : "Nếu như biểu ca tới báo tin, thì trong nhà chứ là bây giờ còn ở đường ai quản, cho nên cha cần lo lắng." Có lẽ bọn họ chính là gọi cha nhà hiểu sai cho rằng Hỉ oa tử là ai quan tâm, còn ở bên ngoài. Khẳng định là cha nhẫn tâm, bỏ mặc cháu ngoại trai ở bên ngoài gãy chân chăm sóc. Đáng tiếc, truyền tin , trực tiếp phận của , cái cũng bại lộ chuyện thực hiển nhiên là an trí .

" , cha, tỷ của con đúng." Vương Tiểu Bảo .

Vương Phúc Nhi tiếp tục : "Vậy nếu chuyện đều dàn xếp xong , vì còn cố ý báo tin cho chúng đây? Con đoán là bên cho cha mềm lòng, xem. Chỉ cần gặp thôi, sẽ để cho cha chút tiền, gì cũng thảm như , lẽ bọn họ sẽ , tiếp tục sống nữa, đòi tiền tiền, cha luôn luôn mềm lòng, chừng sẽ bỏ tiền ."

"Cha bọn nhỏ, cảm thấy Phúc nhi đúng, cũng thể mềm lòng, còn tỷ tỷ là Nhị Nữu , so với chúng thì Nhị Nữu nhiều tiền hơn. Bày đặt tỷ tỷ cầu, tìm đến chúng , đây là thấy chúng dễ bắt nạt mà, còn tìm bọn họ tính sổ kìa, hại khuê nữ của thảm như , còn tiền với chúng bên , cửa , cho dù cho ăn mày cũng sẽ cho bọn họ."

"Cha, nếu yên lòng, thể cho vụng trộm xem, con cảm thấy con đoán hẳn là đại khái đầy đủ." Vương Phúc Nhi .

Vương Đồng Tỏa : "Quên , ai cuộc sống của đó, đều đúng, nên mềm lòng, Hỉ oa tử nhất định là thiếu nợ đánh bạc, chừng là vì như mới đánh. Nếu thật sự quản thì đó chính là động đáy, cũng là con nít chuyện, còn các ngươi, chỉ quản các ngươi thì , , đều gác đêm."

Tuy rằng như , nhưng mà trong lòng Vương Đồng Tỏa vẫn chút dễ chịu, nhưng mà rốt cuộc vẫn kiên trì đến qua giờ tý, đốt pháo. Sáng sớm ngày hôm , thì cùng trong nhà về Vương gia thôn. Vương Phúc Nhi và Vương Tiểu Bảo lạy mừng năm mới cho gia gia và nãi nãi, thế nhưng còn nhận hồng bao, Triệu thị : "Cũng chỉ còn một năm nay, về Phúc nhi chính là của nhà khác, đưa cái hồng bao mang ý nghĩa."

"Đa tạ nãi nãi." Vương Phúc Nhi , nàng cũng cần hồng bao gì, qua năm mới thôi, xin cái vui mừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-gai-nha-nong/chuong-150-dinh-thi-phat-uy.html.]

Lục tục đây chúc tết, Vương Phúc Nhi cũng mang theo Vương Tiểu Bảo chúc tết cho các nhà các hộ. Mặc kệ , thì cũng từ Vương gia thôn , thích bằng hữu tự nhiên sẽ nhiều. Chờ khi thăm hỏi một vòng ở trong thôn, đều qua bên nhà Đại bá. Đại bá và Đại bá mẫu cũng là mặc đổi mới , cảm giác chút giống như ông địa chủ, Vương Phúc Nhi thì chút bật . mà Đại bá và Đại bá mẫu cũng phát giác, còn liên tiếp khoe khoang, quần áo của như thế nào như thế nào. Còn với cha, từng thấy qua , thấy Chu địa chủ đều mặc qua như . Trong lòng thật nhiều ở Vương gia thôn, Chu địa chủ chính là một hình mẫu.

Toàn thị cơm với Vương Phúc Nhi: "Vốn chúng mang về một ít vải vóc chút màu sắc đơn giản, chẳng qua Đại bá và Đại bá mẫu của cảm thấy khó coi, tự một bộ , chúng khó mà gì, chỉ đành tùy bọn họ thôi." ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d

Tức phụ Nhị Bảo cũng : "Để cho cha nương cao hứng vui vẻ , chúng cũng thoải mái một ít, đại tẩu, gà , là để nguyên con chặt ?"

"Chặt , nhiều con nít, để nguyên con cũng ăn ngon." Toàn thị là bộ dáng trưởng tẩu, tức phụ Nhị Bảo cũng theo nàng, Toàn thị : "Trong phòng bếp nhiều dầu mỡ, nếu , ngoài xem?"

"Nơi khác cũng , cứ ngốc ở bên cạnh thôi, nơi cũng ấm áp." Nhìn căn nhà từng là của thành nhà khác, cảm giác vẫn phức tạp, nhưng mà, nữ oa tử sớm muộn gì cũng rời nhà, thích ứng sớm một chút cũng .

"Đại tẩu, đêm qua chuyện gì ?" Vương Phúc Nhi hỏi.

"Hả? Không , ?" Toàn thị hỏi.

Vương Phúc Nhi nghĩ nghĩ, chuyện đêm qua cho Toàn thị: "Đại tẩu, tẩu xem đây là chuyện gì hả, cha nương đều vui vẻ đón giao thừa, cha khẳng định là lo lắng cho bên , ông chính là tính tình ."

Toàn thị cũng nghĩ nghĩ : "Tẩu thấy việc cũng lớn, nếu thật sự lớn, đại cô chúng còn sớm chạy tới đây . Bà cũng mặc kệ chúng nhận thức , đoán chính là thiếu tiền, kiếm một chút từ chỗ Tam thúc, nhà các là đúng."

Ài, tiền cũng phiền não của tiền, Tam thúc Tam thẩm bọn họ xem, đây sống c.h.ế.t cắn chặt buông , cũng xem chuyện gì, còn dám tới cửa.

"Muội cũng như , dù hiện tại cái gì cũng quản, nếu thực sự khiến cho nóng nảy, trực tiếp báo quan thôi, đề phòng mỗi ngày, cứ trực tiếp để mắt tới một nhà bọn . Muội cũng với Tiểu Bảo, về chuyện như cũng thể mềm lòng, hiện tại nương hơn nhiều, theo cha còn tình gì đó, trong lòng cảm thấy băn khoăn."

Tiểu cô là tín nhiệm , mới lời trong lòng cho , Toàn thị vội : "Tam thúc chính là mềm lòng, ông cũng qua ? Cái thực tệ, cũng đừng để ở trong lòng, tẩu với Đại Bảo ca, để cho ngóng xem là chuyện gì."

"Ừm, chuyện cũng là đề tỉnh một câu cho các tẩu , vạn nhất đến lúc đó thật sự đến vay tiền mượn các tẩu bên , các tẩu cũng cái chuẩn ."

Trong lòng Toàn thị cũng cảm thấy, nếu thật sự đến nơi đây vay tiền, chẳng lẽ thật là nhăn mặt? Ài, thích thế thật là thực cho đánh một trận, mặc kệ cho xong. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d

Toàn thị vài câu với Đại Bảo, Vương Đại Bảo đang chuẩn hỏi thăm, kết quả, lúc Vương Mai Hoa tới đây, thấy mặt liền quỳ xuống, là cứu cứu mệnh Hỉ oa tử nhà họ, lộn xộn. Cuối cùng xong đại khái, thì là Hỉ oa tử thiếu tiền đổ phường (sòng bạc), tiền trả, liền thừa dịp đêm ba mươi tết, cho một trận, cũng đánh gãy chân, đang ở nhà. Nếu như trả tiền, về chừng còn g.i.ế.c , nhà bọn họ cũng chỉ một Hỉ oa tử, cũng thể mất .

Đinh thị xong, lập tức nhảy dựng lên : "Lão Vương gia chúng ngươi hại còn thảm , thiếu chút nữa trở mặt với cả thôn. Hiện tại các ngươi tìm chúng vay tiền, đó là khả năng, ngươi một khuê nữ và nữ tế tiền , ngươi tìm bọn họ đòi, mà tìm chúng hỏi? Chúng và các ngươi xa cách , cũng chung một họ với Hỉ oa tử, chúng tiền."

Vương Mai Hoa : " mà Chu gia cho ."

Vương Phúc Nhi vụng trộm để cho Vương Nha Nhi mấy câu cho Đinh thị, Đinh thị lập tức : "À, rõ ngươi còn gấp gáp gì, thấy nếu ngươi thực sự sốt ruột, cũng tinh thần đến chúng bên nháo . Ta thấy Chu địa chủ để cho ngươi tiến , đứa nhỏ Nhị Nữu nếu thật sự mặc kệ của nó c.h.ế.t sống, những chúng đây cũng càng cần xen , hôm nay xem như ngươi tìm sai địa phương.

Bày đặt núi vàng núi bạc , chạy đến địa phương nghèo của chúng , thật sự là buồn . Nhị Nữu nhà ngươi cũng là ngươi một phen phân một phen nước tiểu nuôi lớn, nếu nàng mặc kệ ngươi, ngươi thể trực tiếp tố cáo nó, thấy nhà Chu địa chủ nhất định là hài lòng để ngươi tố cáo. Một con đường tắt như ngươi dùng, còn đến nơi đây ăn bụi gì? Không ngươi biện pháp , một hai nháo ba thắt cổ, vặn, khuê nữ ngươi quan tâm ngươi ."

Triệu thị là trực tiếp gì, Vương lão đầu cũng nơi khác, Vương Mai Hoa mơ tưởng Tam ca thể mềm lòng, chẳng qua Vương Đồng Tỏa cũng chạy. Những còn ở , Vương Phúc Nhi thì lạnh lùng , khác cũng là thèm quan tâm, thèm diễn trò!

Vương Mai Hoa cắn chặt răng, Đinh thị cũng lý, , tìm Nhị Nữu, mấy ngày thấy, vặn bà thừa dịp cơ hội tìm nó, cũng tin nó cũng chỉ nửa cái mạng, nó cũng quản. Nếu như thật sự là , thì cái gì cũng để ý, liền nháo lên, để cho đều mất mặt, Chu địa chủ, con trai ngươi thú khuê nữ của , ngươi quản!

Nợ đánh bạc của Hỉ oa tử cũng dựa Chu địa chủ dọn dẹp, những là hung thần ác sát, tìm lợi hại để dựa . Vương Mai Hoa nghĩ thông suốt, liền lên từ mặt đất, cũng chào ai một tiếng, liền bỏ chạy, sắc mặt của Triệu thị âm trầm đến đáng sợ.

Đinh thị cảm thấy là một công thần lớn, mắng Vương Mai Hoa bỏ . Vương Phúc Nhi cũng lo lắng bà là ai cho bà nên như , dù thích kiếm công lao, vặn, vặn.

Buổi cơm giữa trưa ban đầu còn khí gì, thuần túy là Vương Mai Hoa huyên náo, nhưng mà lời trẻ con ngây thơ của mấy đứa nhỏ cho lớn vui vẻ, bữa cơm miễn cưỡng coi như là tứ đại đồng đường . (tứ đại đồng đường: bốn đời)

***Tác giả suy nghĩ của : Tiểu Phúc Nhi uy vũ! Đinh thị cũng uy vũ!

Loading...