Con Gái Nhà Nông - Chương 42: Tiết Nguyên tiêu kinh hồn

Cập nhật lúc: 2024-11-26 03:16:13
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Trong trấn con phố nào mà từng qua? Yên tâm, theo tuyệt đối sẽ lạc!" Tống Trường Khanh kéo kéo .

Thật sự là tiểu tử thúi! Vương Phúc Nhi và Tống Trường Khanh trốn ở góc phòng, thời gian qua thật lâu, nơi mới an tĩnh , thể , mà là thật sự rối loạn, hai đứa nhỏ, nếu theo dòng , khẳng định sẽ chen lấn c.h.ế.t .

"Hiện tại sai biệt lắm , bổn thiếu gia đưa ngươi về nhà." Tống Trường Khanh ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c : "Lần giúp cho ngươi, đến lúc đó ngươi cần báo đáp cho đó."

"Cái gì hả, là giúp cho ngươi , chạy tới chỗ trốn là đó." Còn bổn thiếu gia, nhỉ!

"Ặc, quên , chúng huề , đưa ngươi về nhà." Không bổn thiếu gia nữa, kỳ thật cũng hiểu xưng là bổn thiếu gia tự nhiên, nhưng mà vốn tính tình khó chịu .

"Ủa? Đó là cái gì?" Tống Trường Khanh giật .

Vương Phúc Nhi sang, thấy thì , liền dọa nhảy dựng: "Nhanh trốn ! Nhanh!" Vương Phúc Nhi lôi kéo cánh tay Tống Trường Khanh liền núp , Tống Trường Khanh còn mở miệng, Vương Phúc Nhi trực tiếp lấy tay ngăn chặn: "Đừng nữa, cẩn thận bắt mất!"

Ba ôm hai đứa bé vội vàng chạy tới bên sân khấu kịch, thì cũng kỳ quái, kỳ quái là hai đứa bé cũng đều một chút động tĩnh nào, bộ dáng giống như là hôn mê, chẳng lẽ đây là quải tử trong truyền thuyết?

"Này" Tống Trường Khanh tách tay Vương Phúc Nhi : "Làm cho chuyện?" Giọng của cũng hạ thấp.

Vương Phúc Nhi cũng nhỏ giọng : "Ta a di , thời điểm tiết Nguyên tiêu, thật nhiều quải tử đều thừa dịp hỗn loạn ôm tiểu oa nhi . Ngươi xem bộ dạng mới của bọn họ, một chút cũng giống như là nhà hai đứa bé , khẳng định vấn đề!"

"Đương nhiên là vấn đề, một đứa trong đó là láng giềng của , mấy đều ! Nhanh, chúng cùng qua, xem bọn ?"

Tuy rằng Vương Phúc Nhi cũng sợ hãi bắt luôn, nhưng mà Tống Trường Khanh kéo chạy, may mắn ở đây đèn đường gì đó, ánh mắt hai đứa , nên đuổi kịp ba . Bọn họ ở trong một cái phòng cũ nát, chỉ lối lối , Vương Phúc Nhi hiểu đây là hang ổ của bọn tặc . ở trong , kế tiếp nên đây? Nói chung cũng thể ngu ngốc tiến lên cứu , đó c.h.ế.t ?

Vương Phúc Nhi đang , ở bên cạnh vụng trộm trông chừng, để cho Tống Trường Khanh tìm viện binh. thật Tống Trường Khanh cũng cùng suy nghĩ giống như nàng: "Ngươi trốn kỹ ở đây, canh chừng bọn họ, nếu như bọn thì , nếu họ thì ngươi cũng đừng theo, tìm tới!"

Vương Phúc Nhi gật gật đầu: "Ngươi cẩn thận đó, cũng đừng để bắt !"

Cái con nhóc , chẳng lời nào ? "Ta là ai? Ai dám bắt ? Ngươi đừng lộn xộn, cứ trốn ở chỗ , bằng cũng bắt luôn ngươi đấy!"

"Biết !" Nàng mới sẽ cố ý sính hùng , liều c.h.ế.t trông chừng là . Hơn nữa ý tưởng của Vương Phúc Nhi lúc là, nếu mấy tên quải tử mang đến nơi , thì khẳng định hôm nay sẽ động tĩnh gì nữa. Chỉ chờ qua mấy ngày gió êm sóng lặng, sẽ chuyển qua tay, đường dây của , đám Vương Phúc Nhi khả năng .

Tống Trường Khanh nhẹ tay nhẹ chân chạy , Vương Phúc Nhi tránh ở phía ghế đá. Lại nghĩ, thằng nhóc thể nhớ rõ đường đây, đến lúc đó tìm thấy nơi thì ? Lại nghĩ tới cữu cữu và a di còn hai tỷ tìm thấy thì gấp gáp thế nào đây.

mà nàng sốt ruột thì cũng dám chạy loạn, Tú Thủy trấn nàng quen thuộc hết, vạn nhất chạy loạn thật sự xuất hiện quải tử, thì thể xong . Cho dù trong khung của nàng là đứa bé, nhưng mà thể thì như , quải tử lớn thật sự, hơn nữa thủ đoạn độc ác, chỉ tùy tiện một chút thủ đoạn cũng khiến cho ngươi chịu nổi. Nghe còn đặc biệt đánh cho ngươi tàn phế, đến lúc đó trở thành kẻ ăn mày xin tiền, như còn bằng c.h.ế.t .

Cho nên hiện tại Vương Phúc Nhi dựa Tống Trường Khanh là đứa nhỏ đáng tin, đưa tới đây, đó đưa về nhà a di.

Không đợi trong bao lâu, chân Vương Phúc Nhi đều c.h.ế.t lặng. Hôm nay buổi tối cũng lạnh, nàng cũng còn cảm giác, chợt thấy một đội nhân mã chỉnh tề qua đây. Sau đó bao vây chung quanh căn nhà nhỏ rách nát, Tống Trường Khanh cũng chỗ Vương Phúc Nhi: "Tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh, đến !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-gai-nha-nong/chuong-42-tiet-nguyen-tieu-kinh-hon.html.]

Vương Phúc Nhi ngẩng đầu , phát hiện trừ bỏ Tống Trường Khanh, còn lão cha của Tống Trường Khanh là Tống Viễn Chí. Mà Tống Viễn Chí thì ôm lấy Vương Phúc Nhi: "Ngươi cái nha đầu , lá gan cũng quá lớn, Trường Khanh, bên chuyện của chúng , về nhà thôi."

"Cha, đây là con việc , trở về cha phạt con!" Tống Trường Khanh bàn điều kiện.

"Nhìn nãi nãi của con lo lắng kìa, cho lớn một tiếng, liền trộm chạy ngoài. Lần là vận khí , việc gì, thì ?"

Thì tên nhóc là trộm chạy nha, Vương Phúc Nhi nở nụ , ánh mắt Tống Trường Khanh trừng sang: "Con cái gì?"

"Ha ha, gì hết, thúc thúc, đưa con về nhà a di , nhất định bọn họ đang sốt ruột!" Vương Phúc Nhi với Tống đại thúc.

"Cũng , nhà của con khẳng định là sốt ruột , về cũng thể chạy loạn, nữ oa nhi dễ xảy chuyện." Tống Viễn Chí .

Làm chạy loạn chứ, rõ ràng là đám chen lấn mất bóng mà: "Thúc thúc, đến lúc đó giúp cho con một tiếng với trong nhà , bằng con sẽ đánh!" Vương Phúc Nhi vô cùng đáng thương Tống đại thúc.

Cuối cùng Tống đại thúc chỉ thể đầu hàng, đáp ứng sẽ cho Vương Phúc Nhi. Trong lòng Tống Trường Khanh buồn bực, vì lão cha , lão cha đồng ý chứ?

Lại tới a di Thích gia bên , bởi vì cháy, nên đều lộn xộn, cuối cùng chờ hội hợp mới phát hiện đánh mất Vương Phúc Nhi. Cữu cữu Thích gia tự trách thôi, bây giờ còn đang ở bên ngoài tìm . Nếu thật sự đánh mất Phúc nhi, cả đời của cũng thể nào an , cũng còn mặt mũi nào gặp tỷ tỷ tỷ phu. Còn Khương di phu (dượng hai Khương) cũng tìm , nhưng mà tìm tới tìm lui cũng kết quả. Vương Hoa Nhi trực tiếp lên: "Phúc nhi, , về nhị tỷ bao giờ mắng nữa, cái gì thì chính là cái đó, mau trở ."

Nghĩ đến về sẽ còn gặp tiểu nhà , Vương Hoa Nhi cảm thấy như trời sập xuống. Vương Cúc Nhi cũng , nếu thật sự lạc mất Phúc nhi, cả nhà của sẽ còn một ngày vui vẻ. Hơn nữa a di tới thủ đoạn của quải tử đối với tiểu oa nhi, nghĩ đến nếu Phúc nhi cũng bắt cóc, về mỗi ngày chịu khổ . Tuy Vương Cúc Nhi lớn hơn một chút, nhưng mà rốt cuộc cũng còn nhỏ, cũng chống đỡ , Khương Điền và Khương Lỗi hai biểu tỷ thì cũng lên theo.

Mấy tìm kiếm nữa hội hợp ở nhà a di, nhưng mà thấy vẻ mặt đối phương đều ủ rũ, tất cả đều bao phủ ở trong cảm xúc bi thương.

"Ta tìm bộ khoái ! Cho dù dùng nhiều tiền, cũng tìm Phúc nhi trở về!" Hai mắt Thích Gia An đỏ bừng.

"Phúc nhi nhất định việc gì, chừng nó đang trốn tránh ở góc nào đó, trấn quen thuộc, chúng cẩn thận tìm, nhất định thể tìm !" Không là a di đang thuyết phục bản là đang thuyết phục khác. Nghĩ đến đứa nhỏ đáng yêu như cứ như còn, còn lóc thịt khoét tim của đại tỷ . Đại tỷ sắp lâm bồn, vạn nhất chịu nổi, nàng thật sự dám tưởng tượng, chừng một gia đình cứ như mà tan tác!

Đều trách , gọi bọn nó hội đèn lồng cái gì, bây giờ xảy chuyện!

"A di! Cữu cữu!" Vương Phúc Nhi lớn tiếng kêu!

"Ta tiếng của Phúc nhi!" A di vội : "Thật sự!"

Vương Phúc Nhi thấy ngã tư đường quen thuộc, tường viện quen thuộc, cho nên kích động kêu lên, kết quả một đám đều chạy vội tới: "Là Phúc nhi! Thật sự là Phúc nhi!" A di lập tức chạy tới, ôm lấy Vương Phúc Nhi từ trong lòng Tống Viễn Chí: "Cái đứa nhỏ nhà ngươi, ngươi hả, đều sốt ruột ?"

Cữu cữu Thích Gia An cũng kích động thôi, nhưng mà và Khương di phu đều Vương Phúc Nhi thể trở về, khẳng định thoát khỏi quan hệ với nam nhân mặt . Vì thế tiếp đãi đối phương, còn mấy đứa nhỏ đều vây quanh Vương Phúc Nhi.

"Ngươi chạy loạn cái gì hả, chạy loạn!" Vương Hoa Nhi đánh phía lưng Vương Phúc Nhi.

"Nhị tỷ, đau quá, tỷ đừng đánh! Muội chạy loạn!" Vương Phúc Nhi thật là giải thích xong mà.

Vương Cúc Nhi cũng lôi kéo tay Vương Phúc Nhi, a di thì ôm trong phòng, Khương Điền và Khương Lỗi cũng theo. Thế Vương Phúc Nhi mới kể chuyện gặp với . Đương nhiên chuyện theo dõi quải tử, nàng cũng gì, sợ mấy a di mắng . Kỳ thật chuyện là Tống Trường Khanh kéo , liên quan tới nàng mà.

Loading...