Tôi đáp trả ngay:
“Vậy dì tìm chị , tìm con làm gì? Con là sinh viên đại học nhưng do nhà dì nuôi dạy, việc gì con bỏ công sức vì con cháu nhà dì?”
Mặt dì đỏ bừng, hổ giận.
Mẹ thì lập tức chạy xin rối rít.
Hôm , cô ruột dẫn theo một thanh niên đến, là giới thiệu đối tượng xem mắt cho .
Tôi sửng sốt:
“Ai là con lấy chồng?”
Cô ruột tươi:
“Con mười tám tuổi , thể bắt đầu yêu đương . Vào đại học thì con bận học mất , khó thời gian tìm bạn trai, chi bằng sớm định chuyện hôn nhân, ba con cũng đỡ lo.”
“Ai quy định đại học là yêu đương?”
“Con yêu lúc học đại học thì đợi đến khi nghiệp ? Lúc tuổi con cũng lớn , trai hốt hết mất, thì lúc đó con lấy ai bây giờ?”
“Con cả đời kết hôn luôn thì ?”
“Thế là !” – cô ruột nghiêm nghị – “Phụ nữ sinh là để lấy chồng. Không kết hôn, sinh con, thì làm mà ?”
Tôi cắt lời:
“Lấy chồng như cô hả? Lấy vũ phu, ngày làm, tối về dọn dẹp cơm nước, còn chịu đòn, chịu mắng, nuốt nước mắt trong? Nếu bắt sống cuộc sống như con thà lấy ai còn hơn
Mặt cô đỏ bừng vì tức:
“Con bé , thật điều, cô là vì cho con…”
“Vâng, cảm ơn cô lo, nhưng cô cần với con. Cô nên lo tự cứu khỏi cái hố lửa nhà cô thì hơn.”
Tôi sang trai cô dắt tới, hỏi:
?”Một như , dám cưới ?”
Anh liên tục lắc đầu, xoay chạy biến.
Cô tức lồng lộn:
“Tô Thiêm Hoa! Cô cho con , con sẽ hối hận đấy! Cậu trai thật thà lắm, lúc đầu là cô định giới thiệu cho chị con, vì con thi điểm cao như nên cô mới để con cơ hội , mà con dọa bỏ chạy!”
Mẹ cũng mắng:
“Cô con lòng , con đỗ đại học thì ai thèm giới thiệu bạn trai cho con?”
Tôi :
“Ra là . Hóa chuyện con kết hôn , phụ thuộc việc con thi đỗ đại học thôi . Nếu mà đỗ, thì cả đời con cũng tư cách lấy chồng ?”
Cô chen :
“Không đỗ đại học, thì chỉ con cùng lắm cũng chỉ lấy bình thường thôi…”
Tôi hỏi ngược:
“Nếu xác định chỉ học đại học mới cưới đàn ông , cô cho hai con gái học đại học?”
Cậu trọng nam khinh nữ, nhưng sinh hai đứa con gái. Ông thường xuyên đánh vợ, chịu nuôi hai đứa học tiếp, bắt chúng làm kiếm tiền ngay khi học xong cấp hai.
Cậu vô dụng, suốt ngày chơi bài, uống rượu, bòn rút tiền của vợ và hai con gái.
Cô từ đến nay yếu đuối, dù từng cho con gái học nhưng dám cãi chồng.
Tôi luôn thắc mắc, cô ly hôn, dẫn hai đứa con sống riêng?
Giờ hiểu .
Bản chất của cô là thể rời khỏi đàn ông.
Cô chặn họng, câu nào, tức tối bỏ .
Mẹ định mắng , lập tức phòng, đóng sầm cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-gai-thi-phai-biet-nghe-loi/chuong-5.html.]
Tối hôm đó, từ phòng chị bất ngờ vang lên tiếng hét chói tai:
“Aaaa! Aaaa!”
Tôi giật tỉnh dậy, lao phòng chị, thấy chị đang dùng đầu đập tường, đập hét.
Tôi vội ôm chặt lấy chị, m.á.u từ trán chị bắt đầu chảy.
Mẹ cũng chạy , liền tát thẳng mặt :
“Tô Thiêm Hoa! Con đang làm gì thế hả?”
Tôi đánh mà hiểu chuyện gì, tức đến hét lên:
“Sao đánh con?!”
Mẹ còn định đánh tiếp, ba kịp thời cản .
Mẹ chỉ tay , mắng xối xả:
“Con dám đánh chị ? Con tưởng thi đỗ đại học thì quyền bắt nạt chị ? Mẹ cho con , dù thế nào con cũng chẳng bằng một ngón chân của chị con !”
Tôi đáp trả:
“Trong mắt con, còn bằng một ngón chân của chị nữa!”
“Con cái gì?!” – tức đến run .
Tôi đỡ chị dậy, hét lớn:
“Chị bệnh! Mẹ mau đưa chị bệnh viện còn ở cãi cọ với con làm gì”
Mẹ vẫn cứng đầu:
“Bệnh gì mà bệnh? Ban ngày nó còn bình thường, con đừng tưởng đánh nó xong giả bộ bụng!”
Tôi giận đến phát :
“Chị trầm cảm! Chị bệnh lâu ! Mẹ chẳng hề , chỉ ép buộc, đòi hỏi! Mẹ dồn con đến phát điên, giờ dồn chị đến c.h.ế.t ?! Mẹ ! Chị ngất !”
“Bệnh… gì cơ?
Tôi thêm nữa, chỉ ba:
“Nếu ba mất đứa con gái giỏi giang nhất, thì mau đưa chị bệnh viện ngay !”
Lần , ba cuối cùng về phía , ba bế chị lên lao , cũng vội vàng chạy theo.
Tôi một trong phòng khách trống rỗng, nhớ cảnh chị đập đầu tường, nước mắt tự nhiên rơi xuống.
Chị bệnh từ lâu .
ba gì cả.
Tôi cũng chỉ mới phát hiện vài hôm , khi thấy cổ tay chị nhiều vết sẹo cũ.
Tôi khuyên chị khám.
chị chỉ :
“Không .”
Chị còn năn nỉ đừng với ba , cũng đừng kể cho ai .
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Tôi , chị mạnh mẽ.
Suốt bao năm tung hô là con ngoan trò giỏi, chị luôn làm hảo nhất.
Chị thể để ai nghĩ rằng chị chỗ nào .
Không thể để rằng tinh thần chị đang sụp đổ.
Chị luôn tươi, luôn khiến tin rằng chị đang sống một cuộc đời xuất sắc và hạnh phúc.
đằng nụ đó, chị đang gồng gánh quá nhiều thứ.
Tô Cẩm Thượng và là hai thái cực.