CON RIÊNG CỦA CHỒNG - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:45:25
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

..Vào đến phòng Minh đặt cô xuống giường. Đan giờ run lắm, khoảnh khắc khiến cho Đan ám ảnh mà nhớ cái đêm tân hôn ngày đó. Nổi bi thương vì mất con khiến cho giờ phút cô bủn rủn cả tay chân, từng mảnh ký ức hiện về khiến mồ hôi lạnh túa ướt cả . Cô bần thần, sắc mặt nhợt nhạt, hai chỉ bấu chặt xuống drap giường đầy lo lắng.

Minh vợ, cô run rẩy khiến càng xót xa và ân hận việc . Cuối cùng vồ vập nữa mà đưa tay kéo cô dậy ôm lấy cô lòng. Anh dịu giọng an ủi cô

-Em đừng sợ. Anh ép em nữa. Ngoan nào. Bình tĩnh . Anh Thương.

Đan run rẩy nép n.g.ự.c chồng. Biết hành động thô lỗ nữa nên cô cũng yên tâm. Thở hắt một , Đan ôm chặt lấy chồng, cả hai im như thế, rằng cho đến khi Đan dần chìm giấc ngủ Minh mới nhẹ nhàng đặt cô xuống cẩn thận đắp chăn cho vợ. Sau đó thẳng phòng tắm để tự giải quyết việc riêng của

Tắm xong, cả cơ thể như trút tất cả sinh lực. minh bước ngoài, cả cơ thể chỉ quấn độc mỗi chiếc khăn bên . Định bụng lên giường ôm vợ ngủ, thế nhưng khi xuống thì bất ngờ bên ngoài cửa phòng tiếng gõ cửa và tiếng gọi nho nhỏ của

-Minh ơi... ngủ con?

Minh nhẹ chân bước ngoài đó đóng cửa theo sân. Anh hỏi

-Chuyện gì ?

Bà Sáu Minh một lượt từ xuống , ánh mắt dừng hẳn nơi cơ thể phóng túng của con trai. Bà cau mày

-Bộ vợ chồng bây mần gì hả?

Nghe hỏi mà Minh đỏ mặt, nhưng cảm thấy đang tò mò chuyện vợ chồng , bất giác Minh ngạc nhiên

-Mẹ hỏi để gì? Đan vẫn còn yếu nên chuyện đó sảy .

Bà Sáu xong liền thở cái phù như trút gánh nặng

-Vậy thì mừng?

-Sao mừng hả , gì thì luôn , cứ ấp a ấp úng…

-Thì… chuyện là cái thai của vợ mày cũng mất . Mẹ dặn con là con Trà còn nhỏ. Con nên cẩn thận phòng ngừa đừng ẩu nữa. Từ từ con Trà lớn hẵn sinh con..

Nói đến đây giọng bà Sáu nhỏ dần

- sinh thì càng .

-Mẹ?

-Cấm cãi…

….

Ánh bình minh chiếu thẳng cửa sổ, một đêm dài Đan nheo nheo đôi mắt uể oải thức dậy. Nhìn đồng hồ hơn 6 giờ, hôm nay nhà cô giỗ, Đan bật dậy, nghĩ đến về nhà mà lòng cô nôn nao, đêm qua đến khuya cô mới ngủ ,nên bây giờ cơ thể vẫn còn mệt mỏi lắm, nhưng mà vẫn dậy, vì cô tranh thủ về nhà một ngày dài bao ấm ức.

Lúc lấy chồng thì mong lấy chồng,giờ lấy chồng thì chỉ ở nhà với cha với ... là đời mà.

Minh còn giường dấu hiệu thức dậy nên Đan lật chăn leo xuống tranh thủ nhà đánh răng rửa mặt sạch sẽ đun sôi ấm nước để tý pha cho chồng cô, đó sẽ gọi chồng dậy và về bên nhà.

Bên ngoài Linh nó đang quét sân, tiếng chổi vang lên sột soạt, thấy Đan dậy nên nó lập tức gọi Đan

-Mợ ơi sáng bà lên tỉnh bảo họp hành gì đó sớm , bà dặn con mợ và thức dậy thì đem cặp rượu vang bà để nhà đem về bên nhà biếu giúp bà ạ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/con-rieng-cua-chong/chuong-10.html.]

Nghe chồng sớm tự dưng Đan cũng nhẹ lòng hẳn nên lập tức gật đầu

- . Cảm ơn Linh nha

-Dạ

.....

Nói chuyện với con Linh xong Đan liền thẳng lên nhà, quả đúng là cặp rượu vang để sẵn. Mà chồng cô tính cũng rộng rãi 2 chai rượu để trong hộp sang trọng lắm, Đan cặp rượu nghĩ đến bà, mà Đan thể nghĩ cho bà câu nào mà cứ nghĩ trong đầu là chắc bà cũng mà là bà chỉ phô trương cho bên nhà cô trầm trồ thôi. Vì nếu bà thiệt thì những ngày qua Đan cảm nhận , Chỉ thấy bên ngoài bà giả vờ ngọt ngào.. bên trong thì..Chỉ trời mới bà đang tính toán chuyện gì…

Cầm luôn cặp rượu xe để sẵn, đó Đan bước , định bụng gọi chồng dậy sửa soạn qua nhà cho sớm. khi Đan đến cửa thì đột nhiên lúc chị Lài cũng chạy đến.

Giọng chị gấp gáp lắm

-Cậu Minh ơi con bé Trà tự nhiên nó sốt cao lắm, chở con bé viện ?

Minh đang trong phòng hình như thức nên mở toang phòng chạy nhanh qua, chạy nhanh đến mức còn đụng mạnh của chị Lài, còn Đan, con bé sốt cô cũng lật đật vội lên phòng theo xem ,thật lòng khi con bé sốt mà cô cũng xót hết cả ruột.

…Trên giường nhỏ màu hồng con bé mê man,mặt đỏ lên, thở hổn hển,Minh chạy ôm chầm lấy con bé ẵm bên ngoài, ko giữ đc bình tĩnh hét thật to

-Trà ơi...con..tỉnh dậy...ba nè...tỉnh con ba chở con bệnh viện...cố lên...con

Minh bế bé Trà, gương mặt lo lắng leo lên xe. Chị Lài cũng phóng lên ôm con bé, xe từ từ lăn bánh chạy thẳng đến bệnh viện, chỉ còn mỗi Đan và Linh . Đan lúc cũng lo lắng ngừng,chỉ cầu trời cho con bé tai qua nạn khỏi…

Vốn dĩ cũng suy nghĩ gì nhiều nhưng con Linh ở cạnh lên tiếng

-Ơ con Lài tranh thủ ghê.

Đan sang Linh nhíu mày hỏi

-Tranh thủ việc gì hả Linh.

-Thì chị Lài đang tranh thủ ở gần hai đó mợ.

Nghe , Đan khỏi ngờ vực lập tức hỏi Linh cho lẽ

-Ở gần ? Em rõ coi Linh

Linh khẽ Đan , nụ đầy thâm thúy, nó buông 1 câu ngoe nguẩy luôn

-Thì bà Lài bả thương hai lâu .

Định bụng trong lấy ít đồ kêu xe ôm lên bệnh viện xem tình hình con bé thế nào, với chuyện con Linh Đan cũng đang sinh nghi nên cô định bụng bệnh viện luôn. kịp thì điện thoại cô rung lên là Minh gọi

Đan bắt máy thật nhanh

-Em đây ,con ?

Giọng Minh đầy mệt mỏi

Loading...