Ngày hôm khi mặt trời mọc, ánh nắng vươn tạo cho ngày mới thật tươi sáng. Đan thở mạnh một , đem những nặng nề của cuộc sống gạt sang một bên đó cùng chồng đưa bé Trà chơi một ngày.
Nhìn Đan vui vẻ và chăm sóc yêu thương Trà một cách thật lòng, hai con thích thú chơi đùa với trong khu vui chơi. Minh mỉm hài lòng. Anh từ xa theo dõi, ảnh mắt dán chặt về phía hai yêu thương và thầm mong về cuộc sống vẫn sẽ hạnh phúc bên Đan cùng con gái. mà Minh thể nào đoán , cái hạnh phúc mà đang tự vẽ sẽ một ngày chính vì nụ ngày hôm nay của Đan sẽ kết thúc tất cả những gì mơ ước.
Buổi chơi cuối cùng cũng khép .
Trên đường về xe trầm tỉnh hẳn,chẳng ai với ai lời nào,vì Minh vẫn đang chăm chú lái xe, bé Trà thì đùi của Đan và cô ôm chặt con bé chơi mệt nên nhắm mắt ngủ say. Chỉ Đan là trong lòng đang mang nhiều tâm sự. Cô lặng đưa đôi mắt buồn hiu sang hai bên đường lớp cửa kính, dòng ,xe cộ tấp nập lướt qua vội vã thế mà trong lòng cô chẳng động chút nhộn nhịp nào. Chỉ càng thêm trống rỗng và ngổn ngang...
Tối muộn ba cũng về đến nhà an ,con Linh tiếng xe về liền chạy ,gặp Minh mặt nó hớn hở khoe với ngay
-Anh Minh,hôm nay em siêu âm bác sĩ bảo thai hơn hai tháng ,bác sĩ thể là con trai đó ! Anh vui ạ?
Trái với sự nhiệt tình của con Linh thì ánh mắt Minh chỉ càng thêm u ám và chẳng chút gì là vui vẻ cả. Điều Đan thể hiểu vì Minh hơn hết vẫn chuẩn để thêm con và chia sẻ tình yêu thương của bé Trà. Cũng vì nhớ đến việc mà Đan nữa nhớ chuyện cũ. Đứa con của cô ngày chẳng cũng thừa nhận ?
mà câu chuyện ngày hôm đó Đan vẫn ngây thơ nghĩ rằng chỉ là sự cố nên cô vẫn rằng chính bà nội của con cô là phía gián tiếp hại chet nó.
Trở câu chuyện của con Linh, nó đang cố tỏ đắc ý thì Đan chỉ . Cô giao bé Trà cho chị Lài để chị bế con bé phòng để con chứng kiến những lời khó . Sau đó Đan tới, đối diện với con Linh, Đan vòng tay ôm lấy cánh tay của Minh trả lời cho chồng
-Bác sĩ nào mà thai mới hai tháng kiểm tra thai gái trai . Bác sĩ là do mày xạo.
Con Linh Đan ôm tay Minh thì tức chịu . Thế nhưng nó vẫn cố tình gây sự với Đan
- xạo thì liên quan gì đến chị ? Mà chị thai mà hai tháng thể phân biệt?
-Mày…
-Sao hả? Anh Minh với em em cho xem hình con nè .
Con Linh ngang nhiên tới kéo tay Minh thẳng. Đan đó Minh theo nó, vui mừng, cũng tỏ phản đối. Đan chút vui, thế nhưng khi nghĩ Đan cũng hiểu cho Minh phần nào vì Minh vẫn nghĩ đứa con là của nên dù vốn dĩ con, nhưng khi giọt m.á.u của đang hiện diện, cha như chắc chắn cũng sẽ thể nghĩ đến.
Minh thì chị Lài chạy , chị
-Mợ với con bé giúp với, nó mợ cứ miết.
Đan nên chuyện đành gạt sang một bên đó theo chị Lài phòng. Con bé hình như bện Đan nên dù chị Lài dỗ nó nó vẫn chịu mà thét liên tục còn cứ gọi . Đến khi sang tay cho Đan thì con bé nín . Cứ thế mà cả buổi tối Đan đành ở bên với nó..
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/con-rieng-cua-chong/chuong-30.html.]
Mà từ lúc con Trà Đan phát hiện hình như chồng cô ở nhà thì . Chứ nếu bà ở nhà Trà mà dễ gì bà bỏ mặt. Thế nên sẵn chị Lài ở đây Đan hỏi ngay
-Ủa chị em ?
Chị Lài trả lời ngay
-Dạ bà mới lên huyện lấy tiền mợ, bà là mợ về đó,mai sáng bà mới về...
-Ừ chị.
-À mà mợ…
Đột nhiên chị Lài ngập ngừng lên tiếng Đan cảm nhận hình như chị điều gì bí mật cho Đan cho nên Đan lập tức hỏi ngay
-Sao chuyện gì chị?
Chị Lài Đan đắn đo, nữa nữa cuối cùng liền .
-Lúc trưa hôm qua tình cờ phát hiện con Linh nó lén la lén lút ngoài đường lớn, thấy nó kiểu minh bạch nên liền tò mò theo thì thấy nó gặp một đàn ông, đó bịt kín mặt nên là ai. Nó chuyện với đó khoản một lúc thì đó chạy xe nó . Mà linh cảm con nó chuyện gì giấu nhà thì đó mợ.
Đan xong cũng đoán đàn ông má chị Lài đang nhắc đến là ai .
-Chị chắc là đúng con Linh nó gặp lạ ?
- chắc mà mợ.
-Dạ, ,thôi em về phòng nha mà chuyện em dặn chị đừng ai nữa nha. Kể cả Minh và em.
-Sao mợ, mợ đang lo lắng chuyện gì ?
-Không ạ, vì cũng con Linh gặp ai, nếu Minh và hỏi chuyện nó. Nếu như nó gì thì sẽ nghĩ nhiều chuyện đó chị.
-À hiểu .
Đan trở về phòng,cũng lúc Minh từ chỗ con Linh về, thấy Đan ko thèm mà thẳng giường xuống,mặc kệ Minh ở bên vì sợ Đan hiểu lầm mà cứ cố giải thích rằng ko quan tâm, chuyện với con Linh thì Đan vẫn lờ và cố ru chìm sâu giấc ngủ những ngày dài mệt mỏi.
Sáng sớm Đan thức giấc thật sớm, Minh bên còn ngủ say, cô nhẹ lật chăn bước xuống giường rửa mặt. Đi ngang nhà ,con Linh đang gương chải tóc,nó thấy cô liền cất giọng như đang lệnh cho cô